古诗词

送僧芳兰谷住持明招寺

陶安

幽兰之生在深谷,不以无人而不芳。yōu lán zhī shēng zài shēn gǔ,bù yǐ wú rén ér bù fāng。
钵盂朝采坠露饮,青莲薝卜停馨香。bō yú cháo cǎi zhuì lù yǐn,qīng lián zhān bo tíng xīn xiāng。
谷中空明若圆镜,须弥环海日月光。gǔ zhōng kōng míng ruò yuán jìng,xū mí huán hǎi rì yuè guāng。
傲睨天台高郁苍,五百痴衲岩穴藏。ào nì tiān tái gāo yù cāng,wǔ bǎi chī nà yán xué cáng。
小乘留恋不死乡,何缘比肩大法王。xiǎo chéng liú liàn bù sǐ xiāng,hé yuán bǐ jiān dà fǎ wáng。
后代演经谈渺茫,天花纷飞七宝床。hòu dài yǎn jīng tán miǎo máng,tiān huā fēn fēi qī bǎo chuáng。
远窥正觉如望洋,伊谁面壁文字忘。yuǎn kuī zhèng jué rú wàng yáng,yī shuí miàn bì wén zì wàng。
独栖金华山满房,定中趺坐岁月长。dú qī jīn huá shān mǎn fáng,dìng zhōng fū zuò suì yuè zhǎng。
声音色相等妄幻,自谓学佛非荒唐。shēng yīn sè xiāng děng wàng huàn,zì wèi xué fú fēi huāng táng。
冰壶石笋出云汉,飘然凌虚观十方。bīng hú shí sǔn chū yún hàn,piāo rán líng xū guān shí fāng。
龙蟠法界气紫黄,渡杯如电江声凉。lóng pán fǎ jiè qì zǐ huáng,dù bēi rú diàn jiāng shēng liáng。
偶然乞得袈裟地,已被东莱建道场。ǒu rán qǐ dé jiā shā dì,yǐ bèi dōng lái jiàn dào chǎng。
东莱先陇在武义,非为荐福生天堂。dōng lái xiān lǒng zài wǔ yì,fēi wèi jiàn fú shēng tiān táng。
正缘人家有兴废,寺观经久愿力彊。zhèng yuán rén jiā yǒu xīng fèi,sì guān jīng jiǔ yuàn lì jiàng。
金坊宝閤钟鼓震,马鬣肯使樵苏伤。jīn fāng bǎo gé zhōng gǔ zhèn,mǎ liè kěn shǐ qiáo sū shāng。
我思儒门经济业,发育万物随翕张。wǒ sī rú mén jīng jì yè,fā yù wàn wù suí xī zhāng。
存心养性禅所宗,浩气刚大仙揣量。cún xīn yǎng xìng chán suǒ zōng,hào qì gāng dà xiān chuāi liàng。
空玄衍说元有自,劝人作善来百祥。kōng xuán yǎn shuō yuán yǒu zì,quàn rén zuò shàn lái bǎi xiáng。
虽云离伦绝世故,恃此礼乐扶纲常。suī yún lí lún jué shì gù,shì cǐ lǐ lè fú gāng cháng。
何必火书庐其居,然后邹鲁文教昌。hé bì huǒ shū lú qí jū,rán hòu zōu lǔ wén jiào chāng。
东莱云车自天降,抚掌应笑吾言狂。dōng lái yún chē zì tiān jiàng,fǔ zhǎng yīng xiào wú yán kuáng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。