古诗词

十月初六日夜作

陶安

昨宵雷电送雨来,今宵又闻天上雷。zuó xiāo léi diàn sòng yǔ lái,jīn xiāo yòu wén tiān shàng léi。
紫电照窗银竹立,初冬有此甚异哉。zǐ diàn zhào chuāng yín zhú lì,chū dōng yǒu cǐ shén yì zāi。
天公仁慈万物祖,阴惨阳舒时不误。tiān gōng rén cí wàn wù zǔ,yīn cǎn yáng shū shí bù wù。
年年秋半雷收声,何乃致此非常怒。nián nián qiū bàn léi shōu shēng,hé nǎi zhì cǐ fēi cháng nù。
怒非其时太重复,惊起昆虫死平陆。nù fēi qí shí tài zhòng fù,jīng qǐ kūn chóng sǐ píng lù。
天发杀机今见之,正赖贤君调玉烛。tiān fā shā jī jīn jiàn zhī,zhèng lài xián jūn diào yù zhú。
惕然省身思过咎,是日颁书肆宽宥。tì rán shěng shēn sī guò jiù,shì rì bān shū sì kuān yòu。
与民更始物维新,和气春熙似灵囿。yǔ mín gèng shǐ wù wéi xīn,hé qì chūn xī shì líng yòu。
天心警戒犹未己,要在事事循天理。tiān xīn jǐng jiè yóu wèi jǐ,yào zài shì shì xún tiān lǐ。
更以仁恩苏赤子,天心转移俄顷功,化为瑞雪年谷丰。gèng yǐ rén ēn sū chì zi,tiān xīn zhuǎn yí é qǐng gōng,huà wèi ruì xuě nián gǔ fēng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。