古诗词

病中友人寄诗遂以次韵

陶安

万象变幻道是宗,望而未见心有忡。wàn xiàng biàn huàn dào shì zōng,wàng ér wèi jiàn xīn yǒu chōng。
斯时讲礼闻戴圣,西塾得师如马融。sī shí jiǎng lǐ wén dài shèng,xī shú dé shī rú mǎ róng。
虚亭短烛风雨夜,坐久谈论意气雄。xū tíng duǎn zhú fēng yǔ yè,zuò jiǔ tán lùn yì qì xióng。
铿词媚藻心所厌,要使付物比化工。kēng cí mèi zǎo xīn suǒ yàn,yào shǐ fù wù bǐ huà gōng。
姑孰感客老将至,喜持圭玷求磨砻。gū shú gǎn kè lǎo jiāng zhì,xǐ chí guī diàn qiú mó lóng。
病馀恐是元气劣,绝与调理民瘼同。bìng yú kǒng shì yuán qì liè,jué yǔ diào lǐ mín mò tóng。
何当跃入安乐窝,先天尚友太古风。hé dāng yuè rù ān lè wō,xiān tiān shàng yǒu tài gǔ fēng。
谁言群圣逝已远,天地上下流沨沨。shuí yán qún shèng shì yǐ yuǎn,tiān dì shàng xià liú fēng fēng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。