古诗词

大明铙歌鼓吹曲出师

陶安

皇天眷有德,圣君起临濠。huáng tiān juàn yǒu dé,shèng jūn qǐ lín háo。
定鼎向建业,夷夏胥来朝。dìng dǐng xiàng jiàn yè,yí xià xū lái cháo。
蠢哉尔丑犹负固,蚁聚枭张敢侵侮。chǔn zāi ěr chǒu yóu fù gù,yǐ jù xiāo zhāng gǎn qīn wǔ。
圣虑忧及民,雷霆赫斯怒。shèng lǜ yōu jí mín,léi tíng hè sī nù。
爰整师旅江之东,戎衣一着亲元戎。yuán zhěng shī lǚ jiāng zhī dōng,róng yī yī zhe qīn yuán róng。
威势雄,爪牙奋勇武,铁贯千艨艟。wēi shì xióng,zhǎo yá fèn yǒng wǔ,tiě guàn qiān méng chōng。
结阵两战酣,海涛沸天风。jié zhèn liǎng zhàn hān,hǎi tāo fèi tiān fēng。
六时不解屠戮莫可算,鄱阳湘水皆凝红。liù shí bù jiě tú lù mò kě suàn,pó yáng xiāng shuǐ jiē níng hóng。
俄飞一流矢,酋首先殪凶。é fēi yī liú shǐ,qiú shǒu xiān yì xiōng。
千古奇遇成神功,天讨有罪繇天衷。qiān gǔ qí yù chéng shén gōng,tiān tǎo yǒu zuì yáo tiān zhōng。
左纛从此还,当廷命将帅。zuǒ dào cóng cǐ hái,dāng tíng mìng jiāng shuài。
桓桓诸虎臣,分符出讨罪。huán huán zhū hǔ chén,fēn fú chū tǎo zuì。
平吴定浙及闽中,陕关鲁蜀威无外。píng wú dìng zhè jí mǐn zhōng,shǎn guān lǔ shǔ wēi wú wài。
肃天兵,尘不惊,长驱抵燕城。sù tiān bīng,chén bù jīng,zhǎng qū dǐ yàn chéng。
望风披靡如拉朽,一扫海宇腥膻清。wàng fēng pī mí rú lā xiǔ,yī sǎo hǎi yǔ xīng shān qīng。
王道荡荡邦家宁。wáng dào dàng dàng bāng jiā níng。
从此天下万年歌太平。cóng cǐ tiān xià wàn nián gē tài píng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。