古诗词

淩歊台

陶安

炎歊苦郁蒸,何处堪欺凌。yán xiāo kǔ yù zhēng,hé chù kān qī líng。
黄山古台址,峻嶪何层层。huáng shān gǔ tái zhǐ,jùn yè hé céng céng。
周览无不极,我尝试一登。zhōu lǎn wú bù jí,wǒ cháng shì yī dēng。
湘潭巴蜀总在目,长江涛浪来如崩。xiāng tán bā shǔ zǒng zài mù,zhǎng jiāng tāo làng lái rú bēng。
萦回一带绕云汉,天门对立青峻嶒。yíng huí yī dài rào yún hàn,tiān mén duì lì qīng jùn céng。
果然暑气无地着,松阴六月凝寒冰。guǒ rán shǔ qì wú dì zhe,sōng yīn liù yuè níng hán bīng。
所以凌歊名,不诬世所称。suǒ yǐ líng xiāo míng,bù wū shì suǒ chēng。
想昔宋主卜筑时,工匠庶黎劳聿兴。xiǎng xī sòng zhǔ bo zhù shí,gōng jiàng shù lí láo yù xīng。
瑶阶沓锦具,金雀栖觚棱。yáo jiē dá jǐn jù,jīn què qī gū léng。
教成粉黛歌白纻,吹弹弦管声娇腾。jiào chéng fěn dài gē bái zhù,chuī dàn xián guǎn shēng jiāo téng。
无何豪奢逐流水,转眼衰歇茫无徵。wú hé háo shē zhú liú shuǐ,zhuǎn yǎn shuāi xiē máng wú zhēng。
惟馀清泉白石散林壑,雨绿莓苔铺毾㲪。wéi yú qīng quán bái shí sàn lín hè,yǔ lǜ méi tái pù tà dēng。
销磨今古罔识荣与辱,长年只有山中僧。xiāo mó jīn gǔ wǎng shí róng yǔ rǔ,zhǎng nián zhǐ yǒu shān zhōng sēng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。