古诗词

吊虞雍公庙

陶安

赵宋累十叶,南渡绍兴时,金主长驱百万师。zhào sòng lèi shí yè,nán dù shào xīng shí,jīn zhǔ zhǎng qū bǎi wàn shī。
两淮宵遁权与锜,驾欲航海社稷危。liǎng huái xiāo dùn quán yǔ qí,jià yù háng hǎi shè jì wēi。
麾艘绝江来,气已吞采石。huī sōu jué jiāng lái,qì yǐ tūn cǎi shí。
显忠期不至,事势仓皇急。xiǎn zhōng qī bù zhì,shì shì cāng huáng jí。
参谋本儒生,剥床痛忧国。cān móu běn rú shēng,bō chuáng tòng yōu guó。
立招诸将赴海鳅,蹴舞双刀阵中出。lì zhāo zhū jiāng fù hǎi qiū,cù wǔ shuāng dāo zhèn zhōng chū。
六军奋勇殊死敌,画舰冲渠半沉溺。liù jūn fèn yǒng shū sǐ dí,huà jiàn chōng qú bàn chén nì。
复追射败之,僵尸四千馀。fù zhuī shè bài zhī,jiāng shī sì qiān yú。
公亲再奏捷,露布献酋俘。gōng qīn zài zòu jié,lù bù xiàn qiú fú。
随复纵火荡巢穴,敌亦含羞烧凤车。suí fù zòng huǒ dàng cháo xué,dí yì hán xiū shāo fèng chē。
江东西,遂宁谧,口碑永颂神功德。jiāng dōng xī,suì níng mì,kǒu bēi yǒng sòng shén gōng dé。
当时微公那能免灾厄,生民立庙沙溆傍,补报四时陈血食。dāng shí wēi gōng nà néng miǎn zāi è,shēng mín lì miào shā xù bàng,bǔ bào sì shí chén xuè shí。
只今风尘障日昏,想公英气犹生存。zhǐ jīn fēng chén zhàng rì hūn,xiǎng gōng yīng qì yóu shēng cún。
咸怀我公不暂舍,堂陛再拜奠酒尊。xián huái wǒ gōng bù zàn shě,táng bì zài bài diàn jiǔ zūn。
安得如公者,复见生斯世,慰安黎庶清乾坤。ān dé rú gōng zhě,fù jiàn shēng sī shì,wèi ān lí shù qīng qián kūn。
于乎,安得如公者,慰安黎庶清乾坤。yú hū,ān dé rú gōng zhě,wèi ān lí shù qīng qián kūn。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。