古诗词

河如带

陶安

虎有爪,雕有翼。hǔ yǒu zhǎo,diāo yǒu yì。
爪擒猛兽威愈张,翼奋高云身起疾。zhǎo qín měng shòu wēi yù zhāng,yì fèn gāo yún shēn qǐ jí。
自从轵道释降王,火旗龙马趋咸阳。zì cóng zhǐ dào shì jiàng wáng,huǒ qí lóng mǎ qū xián yáng。
丞相淮阴文武并,良平片舌摧彊梁。chéng xiāng huái yīn wén wǔ bìng,liáng píng piàn shé cuī jiàng liáng。
开国功臣定王霸,卷除虐网民归化。kāi guó gōng chén dìng wáng bà,juǎn chú nüè wǎng mín guī huà。
壶关仁义决雌雄,马上安能得天下。hú guān rén yì jué cí xióng,mǎ shàng ān néng dé tiān xià。
且如吏才世常有,何亡如失左右手。qiě rú lì cái shì cháng yǒu,hé wáng rú shī zuǒ yòu shǒu。
傥非神计六出奇,空陷荥阳虎狼口。tǎng fēi shén jì liù chū qí,kōng xiàn xíng yáng hǔ láng kǒu。
长乐置酒朝仪新,天子之尊世一人。zhǎng lè zhì jiǔ cháo yí xīn,tiān zi zhī zūn shì yī rén。
元勋虽是称三杰,鸿业皆由得众臣。yuán xūn suī shì chēng sān jié,hóng yè jiē yóu dé zhòng chén。
臣有才,君所倚。chén yǒu cái,jūn suǒ yǐ。
元首股肱为一体,家国遄兴每因此。yuán shǒu gǔ gōng wèi yī tǐ,jiā guó chuán xīng měi yīn cǐ。
若使虎无爪兮雕无翼,横飞怒搏将何以,狐兔鹪鹩䓁焉尔。ruò shǐ hǔ wú zhǎo xī diāo wú yì,héng fēi nù bó jiāng hé yǐ,hú tù jiāo liáo yān ěr。
高皇念功能重酬,剖符裂土封诸侯。gāo huáng niàn gōng néng zhòng chóu,pōu fú liè tǔ fēng zhū hóu。
刑白马,宣盟辞,告于上下之神祗。xíng bái mǎ,xuān méng cí,gào yú shàng xià zhī shén zhī。
神祗洋洋明鉴知,盟若曰:山如砺,河如带,地老天荒国长在。shén zhī yáng yáng míng jiàn zhī,méng ruò yuē shān rú lì,hé rú dài,dì lǎo tiān huāng guó zhǎng zài。
河如带,山如砺,子子孙孙千百世。hé rú dài,shān rú lì,zi zi sūn sūn qiān bǎi shì。
铁为劵,丹为书,视彼竹帛坚有馀。tiě wèi juàn,dān wèi shū,shì bǐ zhú bó jiān yǒu yú。
金作匮,石作室,藏之宗庙何深密。jīn zuò kuì,shí zuò shì,cáng zhī zōng miào hé shēn mì。
分茅食邑布州郡,雉粉衣裳龟纽印。fēn máo shí yì bù zhōu jùn,zhì fěn yī shang guī niǔ yìn。
谢恩凤阙拜且言,长与汉室为藩垣。xiè ēn fèng quē bài qiě yán,zhǎng yǔ hàn shì wèi fān yuán。
后来疑忌含怒怨,激得王侯屡生变。hòu lái yí jì hán nù yuàn,jī dé wáng hóu lǚ shēng biàn。
戮豨醢越夷韩族,请苑利民翻系狱。lù xī hǎi yuè yí hán zú,qǐng yuàn lì mín fān xì yù。
渐次国除真可怜,几家能得传曾玄。jiàn cì guó chú zhēn kě lián,jǐ jiā néng dé chuán céng xuán。
口血未干言自食,无怪残刑有武宣。kǒu xuè wèi gàn yán zì shí,wú guài cán xíng yǒu wǔ xuān。
争如待下推恩德,保全功臣扶社稷。zhēng rú dài xià tuī ēn dé,bǎo quán gōng chén fú shè jì。
周家虽不誓山河,国与诸侯绵八百。zhōu jiā suī bù shì shān hé,guó yǔ zhū hóu mián bā bǎi。
君心诚信能确守,带砺不盟天亦祐。jūn xīn chéng xìn néng què shǒu,dài lì bù méng tiān yì yòu。
君心诚信苟有亏,带砺虽盟终自欺。jūn xīn chéng xìn gǒu yǒu kuī,dài lì suī méng zhōng zì qī。
君不见吕后在前莽操后,还赖功臣同拯救。jūn bù jiàn lǚ hòu zài qián mǎng cāo hòu,hái lài gōng chén tóng zhěng jiù。
河流山峙尚依然,不似人心不长久。hé liú shān zhì shàng yī rán,bù shì rén xīn bù zhǎng jiǔ。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。