古诗词

咏苏守义妻齐氏

陶安

幽燕之南,晋赵之疆。yōu yàn zhī nán,jìn zhào zhī jiāng。
刀锄剑樵,其人劲强。dāo chú jiàn qiáo,qí rén jìn qiáng。
安平故邑,村有新庄。ān píng gù yì,cūn yǒu xīn zhuāng。
懿彼贞女,曰齐之姜。yì bǐ zhēn nǚ,yuē qí zhī jiāng。
来嫔于苏,功容并良。lái pín yú sū,gōng róng bìng liáng。
孝周舅姑,礼谨闺房。xiào zhōu jiù gū,lǐ jǐn guī fáng。
夫遘危疾,永诀在床。fū gòu wēi jí,yǒng jué zài chuáng。
谓汝改适,怜其早孀。wèi rǔ gǎi shì,lián qí zǎo shuāng。
齐沥丹诚,执心孔刚。qí lì dān chéng,zhí xīn kǒng gāng。
誓无辱身,宁甘自戕。shì wú rǔ shēn,níng gān zì qiāng。
夫目遄暝,妾命乃长。fū mù chuán míng,qiè mìng nǎi zhǎng。
胡能独生?hú néng dú shēng?
曷若偕亡?hé ruò xié wáng?
金石可朽,言弗忍忘。jīn shí kě xiǔ,yán fú rěn wàng。
冈陵可移,义弗忍伤。gāng líng kě yí,yì fú rěn shāng。
九原当见,以死自明。jiǔ yuán dāng jiàn,yǐ sǐ zì míng。
永谢膏沐,魂离室堂。yǒng xiè gāo mù,hún lí shì táng。
欲拯何及?yù zhěng hé jí?
举族悲惶。jǔ zú bēi huáng。
行高千古,事昭一乡。xíng gāo qiān gǔ,shì zhāo yī xiāng。
守宰嘉叹,宪使荐扬。shǒu zǎi jiā tàn,xiàn shǐ jiàn yáng。
旌命自天,门闾有光。jīng mìng zì tiān,mén lǘ yǒu guāng。
断鼻执义,夏侯德彰。duàn bí zhí yì,xià hóu dé zhāng。
剔目示信,房卢性臧。tī mù shì xìn,fáng lú xìng zāng。
谁能捐躯,同穴而藏?shuí néng juān qū,tóng xué ér cáng?
恒山郁苍,厥高莫量。héng shān yù cāng,jué gāo mò liàng。
烈烈令闻,能与之京?liè liè lìng wén,néng yǔ zhī jīng?
张侯戾学,称善洋洋。zhāng hóu lì xué,chēng shàn yáng yáng。
激励孝忠,增重纲常。jī lì xiào zhōng,zēng zhòng gāng cháng。
作此雅歌,亘久弥芳。zuò cǐ yǎ gē,gèn jiǔ mí fāng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

学书

陶安

皇坟帝典古熙熙,道德光扬事业垂。huáng fén dì diǎn gǔ xī xī,dào dé guāng yáng shì yè chuí。
温洛神龟呈大法,鲁堂科斗载遗辞。wēn luò shén guī chéng dà fǎ,lǔ táng kē dòu zài yí cí。
危微精一亲传统,揖让征诛各有时。wēi wēi jīng yī qīn chuán tǒng,yī ràng zhēng zhū gè yǒu shí。
万世国家俱鉴此,存心必治不存危。wàn shì guó jiā jù jiàn cǐ,cún xīn bì zhì bù cún wēi。

学诗

陶安

教本闺门始后妃,经宏纬密烂生辉。jiào běn guī mén shǐ hòu fēi,jīng hóng wěi mì làn shēng huī。
辞情感物多微婉,祭享登歌盛发挥。cí qíng gǎn wù duō wēi wǎn,jì xiǎng dēng gē shèng fā huī。
古韵自谐何用协,序文有受未全非。gǔ yùn zì xié hé yòng xié,xù wén yǒu shòu wèi quán fēi。
考亭理趣明如日,独此时时与愿违。kǎo tíng lǐ qù míng rú rì,dú cǐ shí shí yǔ yuàn wéi。

审虑

陶安

天地生人一眇躬,包含天地寸心中。tiān dì shēng rén yī miǎo gōng,bāo hán tiān dì cùn xīn zhōng。
本来道义无穷极,要在工夫自扩充。běn lái dào yì wú qióng jí,yào zài gōng fū zì kuò chōng。
涓滴原泉流浩浩,纤毫稂莠长芃芃。juān dī yuán quán liú hào hào,xiān háo láng yǒu zhǎng péng péng。
公私端绪加精察,舜蹠从兹路不同。gōng sī duān xù jiā jīng chá,shùn zhí cóng zī lù bù tóng。

四皓奕图

陶安

安刘事毕返林丘,当局机心老未休。ān liú shì bì fǎn lín qiū,dāng jú jī xīn lǎo wèi xiū。
松下樵夫应暗笑,先输一着与留侯。sōng xià qiáo fū yīng àn xiào,xiān shū yī zhe yǔ liú hóu。

倦绣图

陶安

困来无力整残妆,采线何如意绪长。kùn lái wú lì zhěng cán zhuāng,cǎi xiàn hé rú yì xù zhǎng。
纤手欲闲闲不得,要将文绣献君王。xiān shǒu yù xián xián bù dé,yào jiāng wén xiù xiàn jūn wáng。

郯城叟

陶安

稃屑为饘不满瓯,焚茅烘暖敝绵裘。fū xiè wèi zhān bù mǎn ōu,fén máo hōng nuǎn bì mián qiú。
老翁自说因何瘦,连岁田禾不得收。lǎo wēng zì shuō yīn hé shòu,lián suì tián hé bù dé shōu。

次西无棣二首

陶安

寒砭肌骨酷如刀,雪走风行足力劳。hán biān jī gǔ kù rú dāo,xuě zǒu fēng xíng zú lì láo。
粝粟充饥裘袄弊,老天正是养英豪。lì sù chōng jī qiú ǎo bì,lǎo tiān zhèng shì yǎng yīng háo。

次西无棣二首

陶安

须结坚冰断数茎,每逢村墅少纾情。xū jié jiān bīng duàn shù jīng,měi féng cūn shù shǎo shū qíng。
仆夫皴手轮迟辗,行到日斜方近城。pū fū cūn shǒu lún chí niǎn,xíng dào rì xié fāng jìn chéng。

次汪教授见索茅术诗韵

陶安

清梦相依玉洁堂,未应辟谷学张良。qīng mèng xiāng yī yù jié táng,wèi yīng pì gǔ xué zhāng liáng。
紫芝本是神仙药,细嚼华阳雨露香。zǐ zhī běn shì shén xiān yào,xì jué huá yáng yǔ lù xiāng。

次韵溪居六绝

陶安

水长清溪昼濯缨,邻家门巷共新晴。shuǐ zhǎng qīng xī zhòu zhuó yīng,lín jiā mén xiàng gòng xīn qíng。
东风偶尔加嘘拂,便见闲花态度轻。dōng fēng ǒu ěr jiā xū fú,biàn jiàn xián huā tài dù qīng。

次韵溪居六绝

陶安

报到韶华太半回,庭前桃杏一齐开。bào dào sháo huá tài bàn huí,tíng qián táo xìng yī qí kāi。
蝶蜂留恋多情甚,才到花残便不来。dié fēng liú liàn duō qíng shén,cái dào huā cán biàn bù lái。

次韵溪居六绝

陶安

荣华无定若漂流,何似忘机狎海鸥。róng huá wú dìng ruò piāo liú,hé shì wàng jī xiá hǎi ōu。
傥使题桥言不应,相如岂不见人羞。tǎng shǐ tí qiáo yán bù yīng,xiāng rú qǐ bù jiàn rén xiū。

次韵溪居六绝

陶安

帘卷从教燕子归,倚栏闲看浪花飞。lián juǎn cóng jiào yàn zi guī,yǐ lán xián kàn làng huā fēi。
晚风欲定依然起,又鼓狂澜触石矶。wǎn fēng yù dìng yī rán qǐ,yòu gǔ kuáng lán chù shí jī。

次韵溪居六绝

陶安

客来沽酒醉婆娑,童子垂纶钓绿波。kè lái gū jiǔ zuì pó suō,tóng zi chuí lún diào lǜ bō。
檐外雨晴春树茂,无心勾引鸟声多。yán wài yǔ qíng chūn shù mào,wú xīn gōu yǐn niǎo shēng duō。

次韵溪居六绝

陶安

暖天涨雾结春阴,花片随波半欲沈。nuǎn tiān zhǎng wù jié chūn yīn,huā piàn suí bō bàn yù shěn。
病鹤翎疏飞不起,却输黄鸟占高林。bìng hè líng shū fēi bù qǐ,què shū huáng niǎo zhàn gāo lín。