古诗词

何处难忘酒二首

孙承恩

何处难忘酒,茫茫宇宙间。hé chù nán wàng jiǔ,máng máng yǔ zhòu jiān。
浮生无百岁,壮志有千年。fú shēng wú bǎi suì,zhuàng zhì yǒu qiān nián。
穷达非由我,贤愚不系天。qióng dá fēi yóu wǒ,xián yú bù xì tiān。
此时无一盏,心事向谁宣。cǐ shí wú yī zhǎn,xīn shì xiàng shuí xuān。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

秋日旅兴三首

孙承恩

满耳西风不住吹,客中又见早秋时。mǎn ěr xī fēng bù zhù chuī,kè zhōng yòu jiàn zǎo qiū shí。
懒慵未上匡衡疏,摇落先添宋玉悲。lǎn yōng wèi shàng kuāng héng shū,yáo luò xiān tiān sòng yù bēi。
乡国思牵人病瘦,江湖云冷雁书迟。xiāng guó sī qiān rén bìng shòu,jiāng hú yún lěng yàn shū chí。
小楼日日支颐坐,怅望高天有所思。xiǎo lóu rì rì zhī yí zuò,chàng wàng gāo tiān yǒu suǒ sī。

秋日旅兴三首

孙承恩

抱病登楼纵目时,无边旅思益凄其。bào bìng dēng lóu zòng mù shí,wú biān lǚ sī yì qī qí。
长空黯淡朝云暝,落木萧疏暮雨悲。zhǎng kōng àn dàn cháo yún míng,luò mù xiāo shū mù yǔ bēi。
半世光阴黄卷里,百年心事短檠知。bàn shì guāng yīn huáng juǎn lǐ,bǎi nián xīn shì duǎn qíng zhī。
故园兄弟多清赏,采采黄花饮对谁。gù yuán xiōng dì duō qīng shǎng,cǎi cǎi huáng huā yǐn duì shuí。

送郭爱芝还吴兼致寿意

孙承恩

江湖放浪一闲身,共说高风似古人。jiāng hú fàng làng yī xián shēn,gòng shuō gāo fēng shì gǔ rén。
老去陶朱犹货殖,秋来张翰忽思莼。lǎo qù táo zhū yóu huò zhí,qiū lái zhāng hàn hū sī chún。
一鞭行色都城雨,千里归帆海上春。yī biān xíng sè dōu chéng yǔ,qiān lǐ guī fān hǎi shàng chūn。
闻道餐芝能得寿,寻常桃实不须论。wén dào cān zhī néng dé shòu,xún cháng táo shí bù xū lùn。

次韵送内兄吴菊坡南归菊坡送予母并家口至都下杨升庵诸君有诗饯之

孙承恩

驱驰我亦厌京尘,千里劳君意转亲。qū chí wǒ yì yàn jīng chén,qiān lǐ láo jūn yì zhuǎn qīn。
流俗不缘少高义,诸公何以发阳春。liú sú bù yuán shǎo gāo yì,zhū gōng hé yǐ fā yáng chūn。
几番风雨撩乡思,一笑乾坤落醉巾。jǐ fān fēng yǔ liāo xiāng sī,yī xiào qián kūn luò zuì jīn。
采采黄花归去好,新篘应称荐香莼。cǎi cǎi huáng huā guī qù hǎo,xīn chōu yīng chēng jiàn xiāng chún。

春日邸中写怀

孙承恩

自在东风百尺丝,轻烟晴日昼初时。zì zài dōng fēng bǎi chǐ sī,qīng yān qíng rì zhòu chū shí。
幽居谢事客来少,小阁垂帘云去迟。yōu jū xiè shì kè lái shǎo,xiǎo gé chuí lián yún qù chí。
闲试松煤临旧帖,旋添柏子和新诗。xián shì sōng méi lín jiù tiē,xuán tiān bǎi zi hé xīn shī。
极知疏懒成虚度,无补乾坤自忸怩。jí zhī shū lǎn chéng xū dù,wú bǔ qián kūn zì niǔ ní。

马上望西山

孙承恩

西山日日望中悬,空翠遥飞落马前。xī shān rì rì wàng zhōng xuán,kōng cuì yáo fēi luò mǎ qián。
千古神基蟠厚地,六陵王气接中天。qiān gǔ shén jī pán hòu dì,liù líng wáng qì jiē zhōng tiān。
昼长瀑布飞灵雨,春暖晴岩起瑞烟。zhòu zhǎng pù bù fēi líng yǔ,chūn nuǎn qíng yán qǐ ruì yān。
愧我尘踪常碌碌,无由乘兴一扳缘。kuì wǒ chén zōng cháng lù lù,wú yóu chéng xīng yī bān yuán。

赠扇与王南渠

孙承恩

午夜青冥风露寒,袁宏何处见东山。wǔ yè qīng míng fēng lù hán,yuán hóng hé chù jiàn dōng shān。
偶从赤壁矶前路,拾得瑶台月半弯。ǒu cóng chì bì jī qián lù,shí dé yáo tái yuè bàn wān。
一笑恍疑蕉下鹿,三生今识树中环。yī xiào huǎng yí jiāo xià lù,sān shēng jīn shí shù zhōng huán。
西风箧笥凄凉日,又是人间梦大还。xī fēng qiè sì qī liáng rì,yòu shì rén jiān mèng dà hái。

秋日感怀八首

孙承恩

五茸城下草离离,三女冈前落日低。wǔ rōng chéng xià cǎo lí lí,sān nǚ gāng qián luò rì dī。
岁月无情今古换,江山不改市朝移。suì yuè wú qíng jīn gǔ huàn,jiāng shān bù gǎi shì cháo yí。
智如蠡翰宁非达,才似机云不济时。zhì rú lí hàn níng fēi dá,cái shì jī yún bù jì shí。
頫仰乾坤意无限,欲将长笛月中吹。fǔ yǎng qián kūn yì wú xiàn,yù jiāng zhǎng dí yuè zhōng chuī。

秋日感怀八首

孙承恩

十载皇朝侍从臣,文华殿里说书频。shí zài huáng cháo shì cóng chén,wén huá diàn lǐ shuō shū pín。
瞻天实傍龙颜切,赐食亲承帝语真。zhān tiān shí bàng lóng yán qiè,cì shí qīn chéng dì yǔ zhēn。
海岳无能禆壤滴,感孚常拟涤心神。hǎi yuè wú néng bì rǎng dī,gǎn fú cháng nǐ dí xīn shén。
一归茅屋惊迟暮,翘首中宵仰北辰。yī guī máo wū jīng chí mù,qiào shǒu zhōng xiāo yǎng běi chén。

秋日感怀八首

孙承恩

凤阁鸾坡切帝居,西奎东壁映图书。fèng gé luán pō qiè dì jū,xī kuí dōng bì yìng tú shū。
孙弘待诏依金马,刘向传经老石渠。sūn hóng dài zhào yī jīn mǎ,liú xiàng chuán jīng lǎo shí qú。
樗栎岂堪明主顾,草茅曾有朴忠摅。chū lì qǐ kān míng zhǔ gù,cǎo máo céng yǒu pǔ zhōng shū。
飘萧短发丹心在,吟对西风思有馀。piāo xiāo duǎn fā dān xīn zài,yín duì xī fēng sī yǒu yú。

秋日感怀八首

孙承恩

帝京西北是岩疆,万里烟尘接大荒。dì jīng xī běi shì yán jiāng,wàn lǐ yān chén jiē dà huāng。
极目冻云沙浩浩,孤城哀笛月茫茫。jí mù dòng yún shā hào hào,gū chéng āi dí yuè máng máng。
穷年羽箭传青海,何日边庭致白狼。qióng nián yǔ jiàn chuán qīng hǎi,hé rì biān tíng zhì bái láng。
往事唐家那可说,略闻屯卒恣披猖。wǎng shì táng jiā nà kě shuō,lüè wén tún zú zì pī chāng。

秋日感怀八首

孙承恩

长安闻说多营建,盛典千年复见今。zhǎng ān wén shuō duō yíng jiàn,shèng diǎn qiān nián fù jiàn jīn。
已是遐方徵杞梓,更传绝域采瑶琳。yǐ shì xiá fāng zhēng qǐ zǐ,gèng chuán jué yù cǎi yáo lín。
群公爵赏行将及,四海供输恐不任。qún gōng jué shǎng xíng jiāng jí,sì hǎi gōng shū kǒng bù rèn。
牢落江村秋色晚,不能无动杞人心。láo luò jiāng cūn qiū sè wǎn,bù néng wú dòng qǐ rén xīn。

秋日感怀八首

孙承恩

霜陨千林木叶稀,阴阴邪日荡寒霏。shuāng yǔn qiān lín mù yè xī,yīn yīn xié rì dàng hán fēi。
空江水落鱼龙蛰,绝塞风高鸿雁飞。kōng jiāng shuǐ luò yú lóng zhé,jué sāi fēng gāo hóng yàn fēi。
齐物更添庄叟论,纫兰堪制屈原衣。qí wù gèng tiān zhuāng sǒu lùn,rèn lán kān zhì qū yuán yī。
向来世故浮云似,何俟他年始息机。xiàng lái shì gù fú yún shì,hé qí tā nián shǐ xī jī。

秋日感怀八首

孙承恩

蟠龙塘上旧菟裘,万古伤心土一丘。pán lóng táng shàng jiù tú qiú,wàn gǔ shāng xīn tǔ yī qiū。
未有涓埃酬鞠育,空馀涕泪洒松楸。wèi yǒu juān āi chóu jū yù,kōng yú tì lèi sǎ sōng qiū。
岁时独为烝尝谨,禾黍行将次第收。suì shí dú wèi zhēng cháng jǐn,hé shǔ xíng jiāng cì dì shōu。
寂寂思庵秋日晚,荒苔落叶不胜愁。jì jì sī ān qiū rì wǎn,huāng tái luò yè bù shèng chóu。

秋日感怀八首

孙承恩

秋风日夕撼庭柯,冉冉流光剧逝波。qiū fēng rì xī hàn tíng kē,rǎn rǎn liú guāng jù shì bō。
旷野忽闻鸣鹤迥,寒莎犹自乱蛩多。kuàng yě hū wén míng hè jiǒng,hán shā yóu zì luàn qióng duō。
得来诗句闲题竹,写就黄庭不博鹅。dé lái shī jù xián tí zhú,xiě jiù huáng tíng bù bó é。
宋玉平生未闻道,更因摇落叹蹉跎。sòng yù píng shēng wèi wén dào,gèng yīn yáo luò tàn cuō tuó。