古诗词

留别方伯刘公

孙承恩

圣主敷皇极,名臣重保釐。shèng zhǔ fū huáng jí,míng chén zhòng bǎo lí。
千年开泰运,八叶际昌期。qiān nián kāi tài yùn,bā yè jì chāng qī。
公也山川秀,巍然柱石资。gōng yě shān chuān xiù,wēi rán zhù shí zī。
萧何元应昴,傅说又骑箕。xiāo hé yuán yīng mǎo,fù shuō yòu qí jī。
德盛人规范,才隆帝简知。dé shèng rén guī fàn,cái lóng dì jiǎn zhī。
毕公终辅相,方叔暂藩维。bì gōng zhōng fǔ xiāng,fāng shū zàn fān wéi。
令出风雷动,恩行雨露滋。lìng chū fēng léi dòng,ēn xíng yǔ lù zī。
百司遵约束,多士仰光仪。bǎi sī zūn yuē shù,duō shì yǎng guāng yí。
老手便繁剧,宠才大展施。lǎo shǒu biàn fán jù,chǒng cái dà zhǎn shī。
劳心虽惕励,退食每逶迤。láo xīn suī tì lì,tuì shí měi wēi yí。
勋业今如此,台衡实在兹。xūn yè jīn rú cǐ,tái héng shí zài zī。
讵云追丙魏,直可继皋夔。jù yún zhuī bǐng wèi,zhí kě jì gāo kuí。
望重心逾下,官崇礼益卑。wàng zhòng xīn yú xià,guān chóng lǐ yì bēi。
故交虽久暌,葑菲正无遗。gù jiāo suī jiǔ kuí,fēng fēi zhèng wú yí。
贱子惭庸劣,穷居叹蹇奇。jiàn zi cán yōng liè,qióng jū tàn jiǎn qí。
壮心空突兀,末路竟差池。zhuàng xīn kōng tū wù,mò lù jìng chà chí。
鄙俗方嗤哂,高情独奖推。bǐ sú fāng chī shěn,gāo qíng dú jiǎng tuī。
赤心真自托,青眼匪公谁。chì xīn zhēn zì tuō,qīng yǎn fěi gōng shuí。
德较丘山重,恩同鞠育慈。dé jiào qiū shān zhòng,ēn tóng jū yù cí。
岂惟勤佩服,直欲镂肝脾。qǐ wéi qín pèi fú,zhí yù lòu gān pí。
未信终沦落,还当策钝疲。wèi xìn zhōng lún luò,hái dāng cè dùn pí。
埋光羞匣剑,脱颖志囊锥。mái guāng xiū xiá jiàn,tuō yǐng zhì náng zhuī。
落落乾坤大,悠悠岁月迟。luò luò qián kūn dà,yōu yōu suì yuè chí。
焉能心怏怏,只是守规规。yān néng xīn yàng yàng,zhǐ shì shǒu guī guī。
自许当雄奋,从来耻伏雌。zì xǔ dāng xióng fèn,cóng lái chǐ fú cí。
酬恩尤有地,报德岂无时。chóu ēn yóu yǒu dì,bào dé qǐ wú shí。
行矣真难负,天乎不可期。xíng yǐ zhēn nán fù,tiān hū bù kě qī。
愿公多福祉,阅世享期颐。yuàn gōng duō fú zhǐ,yuè shì xiǎng qī yí。
搦管纾情愫,当缄更忸怩。nuò guǎn shū qíng sù,dāng jiān gèng niǔ ní。
莫能名大德,聊用识微私。mò néng míng dà dé,liáo yòng shí wēi sī。
欲别心尤恋,临岐意独悲。yù bié xīn yóu liàn,lín qí yì dú bēi。
西风吹去棹,翘首又天涯。xī fēng chuī qù zhào,qiào shǒu yòu tiān yá。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

江夜

孙承恩

月出四山静,江空独鸟飞。yuè chū sì shān jìng,jiāng kōng dú niǎo fēi。
远汀渔火暗,茅屋住人稀。yuǎn tīng yú huǒ àn,máo wū zhù rén xī。
病体愁冲险,中年志息机。bìng tǐ chóu chōng xiǎn,zhōng nián zhì xī jī。
秋风吹日夕,老却故山嶶。qiū fēng chuī rì xī,lǎo què gù shān wēi。

江舟对月

孙承恩

静夜瞻明月,孤吟怆客神。jìng yè zhān míng yuè,gū yín chuàng kè shén。
独怜蟾窟地,能照白头人。dú lián chán kū dì,néng zhào bái tóu rén。
细草虫鸣近,深林鹊啭频。xì cǎo chóng míng jìn,shēn lín què zhuàn pín。
明朝清镜里,霜鬓又添新。míng cháo qīng jìng lǐ,shuāng bìn yòu tiān xīn。

至梧州

孙承恩

的的炎荒路,苍梧云物幽。de de yán huāng lù,cāng wú yún wù yōu。
孤城淡斜日,叠嶂肃高秋。gū chéng dàn xié rì,dié zhàng sù gāo qiū。
鲛室光常秘,龙洲水自浮。jiāo shì guāng cháng mì,lóng zhōu shuǐ zì fú。
兵戈闻处处,感事重添愁。bīng gē wén chù chù,gǎn shì zhòng tiān chóu。

游韩太监山园小酌二首

孙承恩

宫监园亭好,天开枕翠微。gōng jiān yuán tíng hǎo,tiān kāi zhěn cuì wēi。
境宽鱼鸟乐,地僻吏人稀。jìng kuān yú niǎo lè,dì pì lì rén xī。
细草薰苔径,寒花照竹扉。xì cǎo xūn tái jìng,hán huā zhào zhú fēi。
无端幽意动,惆怅故山薇。wú duān yōu yì dòng,chóu chàng gù shān wēi。

游韩太监山园小酌二首

孙承恩

清宴随飞盖,长筵对碧岑。qīng yàn suí fēi gài,zhǎng yán duì bì cén。
徵歌鱼出沼,选射鹿惊林。zhēng gē yú chū zhǎo,xuǎn shè lù jīng lín。
樽斝花香度,帘笼树色深。zūn jiǎ huā xiāng dù,lián lóng shù sè shēn。
无因长借榻,有约更窥临。wú yīn zhǎng jiè tà,yǒu yuē gèng kuī lín。

忠州道中

孙承恩

晨发瞻长路,苍凉映晓暾。chén fā zhān zhǎng lù,cāng liáng yìng xiǎo tūn。
寒藤萦古木,野竹翳荒村。hán téng yíng gǔ mù,yě zhú yì huāng cūn。
径合黄茅盛,山连碧雾昏。jìng hé huáng máo shèng,shān lián bì wù hūn。
垂堂宁敢论,去去任乾坤。chuí táng níng gǎn lùn,qù qù rèn qián kūn。

龙州候信不至

孙承恩

王事何缘毕,乡心动欲飞。wáng shì hé yuán bì,xiāng xīn dòng yù fēi。
只将挨白日,吟到几斜晖。zhǐ jiāng āi bái rì,yín dào jǐ xié huī。
事变看常错,人谋每自违。shì biàn kàn cháng cuò,rén móu měi zì wéi。
愁来损眠食,应减带腰围。chóu lái sǔn mián shí,yīng jiǎn dài yāo wéi。

题仙岩

孙承恩

峭壁开青嶂,幽居锁翠微。qiào bì kāi qīng zhàng,yōu jū suǒ cuì wēi。
玄猿将子挂,苍隼引雏飞。xuán yuán jiāng zi guà,cāng sǔn yǐn chú fēi。
神斧曾经凿,仙人杳不归。shén fǔ céng jīng záo,xiān rén yǎo bù guī。
惟馀一片月,终古自依依。wéi yú yī piàn yuè,zhōng gǔ zì yī yī。

游仙岩二首

孙承恩

山郭行厨近,平原小队齐。shān guō xíng chú jìn,píng yuán xiǎo duì qí。
頫窥临石屋,飞步忆丹梯。fǔ kuī lín shí wū,fēi bù yì dān tī。
日薄烟光暝,天垂树影低。rì báo yān guāng míng,tiān chuí shù yǐng dī。
寻幽豁羁思,吟倚更凄迷。xún yōu huō jī sī,yín yǐ gèng qī mí。

游仙岩二首

孙承恩

空洞含阴雾,虚明漏远天。kōng dòng hán yīn wù,xū míng lòu yuǎn tiān。
扳游偶今日,开凿自何年。bān yóu ǒu jīn rì,kāi záo zì hé nián。
逸兴飞云外,遐思邃古前。yì xīng fēi yún wài,xiá sī suì gǔ qián。
夕阳还命驾,乌帽受风偏。xī yáng hái mìng jià,wū mào shòu fēng piān。

归途至南宁喜见二仆三首

孙承恩

岭表将归日,天涯欲尽年。lǐng biǎo jiāng guī rì,tiān yá yù jǐn nián。
偶于童仆遇,翻成儿女怜。ǒu yú tóng pū yù,fān chéng ér nǚ lián。
望杳青山外,心驰白雁前。wàng yǎo qīng shān wài,xīn chí bái yàn qián。
中年颇恇怯,触事易凄然。zhōng nián pǒ kuāng qiè,chù shì yì qī rán。

归途至南宁喜见二仆三首

孙承恩

已是临归日,何堪见汝曹。yǐ shì lín guī rì,hé kān jiàn rǔ cáo。
羁栖怜若病,行役问吾劳。jī qī lián ruò bìng,xíng yì wèn wú láo。
滩束江声急,山藏瘴雾高。tān shù jiāng shēng jí,shān cáng zhàng wù gāo。
故乡犹隔远,离思转滔滔。gù xiāng yóu gé yuǎn,lí sī zhuǎn tāo tāo。

归途至南宁喜见二仆三首

孙承恩

幸喜多安稳,聊将慰客途。xìng xǐ duō ān wěn,liáo jiāng wèi kè tú。
入舟翻自失,对酒更频呼。rù zhōu fān zì shī,duì jiǔ gèng pín hū。
骨肉凭谁讯,鳞鸿有到无。gǔ ròu píng shuí xùn,lín hóng yǒu dào wú。
白云瞻不极,清泪落江湖。bái yún zhān bù jí,qīng lèi luò jiāng hú。

阻风同邓太守子几小酌崇礼舟中

孙承恩

野旷饶风色,江空阁使槎。yě kuàng ráo fēng sè,jiāng kōng gé shǐ chá。
一樽聊此会,万里共天涯。yī zūn liáo cǐ huì,wàn lǐ gòng tiān yá。
局覆谁应伯,枭成各自夸。jú fù shuí yīng bó,xiāo chéng gè zì kuā。
腐儒浑不解,袖手看君哗。fǔ rú hún bù jiě,xiù shǒu kàn jūn huā。

舟行复值风

孙承恩

白日行将晚,沧江流正深。bái rì xíng jiāng wǎn,cāng jiāng liú zhèng shēn。
风声动地至,云物接天阴。fēng shēng dòng dì zhì,yún wù jiē tiān yīn。
牢落孤舟梦,飞腾故国心。láo luò gū zhōu mèng,fēi téng gù guó xīn。
今宵何处泊,莫近有猿吟。jīn xiāo hé chù pō,mò jìn yǒu yuán yín。