古诗词

三石联芳诗

孙承恩

宇宙生奇异,山川产俊良。yǔ zhòu shēng qí yì,shān chuān chǎn jùn liáng。
地灵自今昔,神贶兆祯祥。dì líng zì jīn xī,shén kuàng zhào zhēn xiáng。
巴蜀雄南纪,蚕丛肇启疆。bā shǔ xióng nán jì,cán cóng zhào qǐ jiāng。
岷峨横井鬼,黑水奠雍梁。mín é héng jǐng guǐ,hēi shuǐ diàn yōng liáng。
大药馀丹乳,奇珍错瑀璜。dà yào yú dān rǔ,qí zhēn cuò yǔ huáng。
秀钟端有在,物产讵能当。xiù zhōng duān yǒu zài,wù chǎn jù néng dāng。
席氏声华旧,高门庆泽长。xí shì shēng huá jiù,gāo mén qìng zé zhǎng。
遭逢宜必伟,朕兆固非常。zāo féng yí bì wěi,zhèn zhào gù fēi cháng。
沕穆谁尸宰,精神接杳茫。mì mù shuí shī zǎi,jīng shén jiē yǎo máng。
江波浩吞吐,星月澹苍凉。jiāng bō hào tūn tǔ,xīng yuè dàn cāng liáng。
有石乘涛下,中流势欲扬。yǒu shí chéng tāo xià,zhōng liú shì yù yáng。
冯夷来献瑞,川后迥舒光。féng yí lái xiàn ruì,chuān hòu jiǒng shū guāng。
鬼斧镌神篆,龙宫发秘藏。guǐ fǔ juān shén zhuàn,lóng gōng fā mì cáng。
烟云动姿色,蛟鳄避文章。yān yún dòng zī sè,jiāo è bì wén zhāng。
误是君平识,疑堪舜庙将。wù shì jūn píng shí,yí kān shùn miào jiāng。
断经遗汉代,深刻类岐阳。duàn jīng yí hàn dài,shēn kè lèi qí yáng。
赑屃神鳌负,漂流弱苇扬。bì xì shén áo fù,piāo liú ruò wěi yáng。
将无逾析木,直欲渡银潢。jiāng wú yú xī mù,zhí yù dù yín huáng。
一气潜昭感,三辰竞耀芒。yī qì qián zhāo gǎn,sān chén jìng yào máng。
玄冥安测究,徵验匪荒唐。xuán míng ān cè jiū,zhēng yàn fěi huāng táng。
已见连翩起,都将次第偿。yǐ jiàn lián piān qǐ,dōu jiāng cì dì cháng。
嶙峋增气象,涛濑籍辉煌。lín xún zēng qì xiàng,tāo lài jí huī huáng。
并立云霄上,高擎日月傍。bìng lì yún xiāo shàng,gāo qíng rì yuè bàng。
程材作金砺,效用柱明堂。chéng cái zuò jīn lì,xiào yòng zhù míng táng。
疑补苍生漏,期跨碧海梁。yí bǔ cāng shēng lòu,qī kuà bì hǎi liáng。
会须齐华泰,千古镇岩廊。huì xū qí huá tài,qiān gǔ zhèn yán láng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

题杂画册

孙承恩

烟柳碧毿毿,泥融燕子酣。yān liǔ bì sān sān,ní róng yàn zi hān。
断肠春色好,无处似江南。duàn cháng chūn sè hǎo,wú chù shì jiāng nán。

石洞中画梅

孙承恩

小洞罗浮似,孤根倚壁斜。xiǎo dòng luó fú shì,gū gēn yǐ bì xié。
夜深明月下,疑是雪中花。yè shēn míng yuè xià,yí shì xuě zhōng huā。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

烟柳绿毿毿,桃红着雨酣。yān liǔ lǜ sān sān,táo hóng zhe yǔ hān。
春风迟步屐,幽意满江南。chūn fēng chí bù jī,yōu yì mǎn jiāng nán。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

空山夜寂阒,萝月挂岩头。kōng shān yè jì qù,luó yuè guà yán tóu。
凭栏发清啸,松风吹满楼。píng lán fā qīng xiào,sōng fēng chuī mǎn lóu。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

落日沉大堤,湖上归舟少。luò rì chén dà dī,hú shàng guī zhōu shǎo。
遥遥望村居,浩歌水云渺。yáo yáo wàng cūn jū,hào gē shuǐ yún miǎo。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

空山岁云暮,寒雪积深谷。kōng shān suì yún mù,hán xuě jī shēn gǔ。
中有避世人,长镵斫黄独。zhōng yǒu bì shì rén,zhǎng chán zhuó huáng dú。

题画册一十二首

孙承恩

朔雪暗郊原,溪桥行彳亍。shuò xuě àn jiāo yuán,xī qiáo xíng chì chù。
不闻鸟雀喧,惟听折松竹。bù wén niǎo què xuān,wéi tīng zhé sōng zhú。

题画册一十二首

孙承恩

长松落空翠,风至起箫笙。zhǎng sōng luò kōng cuì,fēng zhì qǐ xiāo shēng。
道人无别事,终日诵黄庭。dào rén wú bié shì,zhōng rì sòng huáng tíng。

题画册一十二首

孙承恩

仙境非人世,云山终古青。xiān jìng fēi rén shì,yún shān zhōng gǔ qīng。
夜来春雨足,斫得松根苓。yè lái chūn yǔ zú,zhuó dé sōng gēn líng。

题画册一十二首

孙承恩

落日策蹇驴,西风吹葛衣。luò rì cè jiǎn lǘ,xī fēng chuī gé yī。
征鸿起江渚,一一背人飞。zhēng hóng qǐ jiāng zhǔ,yī yī bèi rén fēi。

题画册一十二首

孙承恩

寒雪断人踪,千山无鸟声。hán xuě duàn rén zōng,qiān shān wú niǎo shēng。
扁舟欲何适,莫是剡溪行。biǎn zhōu yù hé shì,mò shì shàn xī xíng。

题画册一十二首

孙承恩

罨画溪山似,扁舟出柳阴。yǎn huà xī shān shì,biǎn zhōu chū liǔ yīn。
水风浮淡爽,凉月照虚襟。shuǐ fēng fú dàn shuǎng,liáng yuè zhào xū jīn。

题画册一十二首

孙承恩

尘世无闲人,青山有剩地。chén shì wú xián rén,qīng shān yǒu shèng dì。
相对不言语,祗话山中事。xiāng duì bù yán yǔ,zhī huà shān zhōng shì。

题画册一十二首

孙承恩

山浮草阁幽,竹影落清泚。shān fú cǎo gé yōu,zhú yǐng luò qīng cǐ。
爱此潺潺声,尘襟净如洗。ài cǐ chán chán shēng,chén jīn jìng rú xǐ。

题画册一十二首

孙承恩

碧树障红尘,山亭多白云。bì shù zhàng hóng chén,shān tíng duō bái yún。
清谈欣有伴,送酒可无人。qīng tán xīn yǒu bàn,sòng jiǔ kě wú rén。