古诗词

读石江中丞因成堂记赋二十四韵

孙承恩

海宇开熙运,旬宣属老臣。hǎi yǔ kāi xī yùn,xún xuān shǔ lǎo chén。
赋才元杰出,为政必殊伦。fù cái yuán jié chū,wèi zhèng bì shū lún。
巳见吁谟密,兼承大制新。sì jiàn xū mó mì,jiān chéng dà zhì xīn。
图回方恳恳,敷绎故谆谆。tú huí fāng kěn kěn,fū yì gù zhūn zhūn。
宏议宗谟训,高词轶汉秦。hóng yì zōng mó xùn,gāo cí yì hàn qín。
岂惟书力役,实以寓经纶。qǐ wéi shū lì yì,shí yǐ yù jīng lún。
轲籍称平政,羲经纪劳民。kē jí chēng píng zhèng,xī jīng jì láo mín。
务三知体要,画一示规循。wù sān zhī tǐ yào,huà yī shì guī xún。
总总言都异,肫肫意独真。zǒng zǒng yán dōu yì,zhūn zhūn yì dú zhēn。
持衡应比石,察隐动如神。chí héng yīng bǐ shí,chá yǐn dòng rú shén。
疏涤源无滞,调停理故因。shū dí yuán wú zhì,diào tíng lǐ gù yīn。
欲将苏槁朽,咸与沐阳春。yù jiāng sū gǎo xiǔ,xián yǔ mù yáng chūn。
且识心多瘁,毋云力易陈。qiě shí xīn duō cuì,wú yún lì yì chén。
乾坤方鞅掌,时事重艰辛。qián kūn fāng yāng zhǎng,shí shì zhòng jiān xīn。
杼轴民财困,东南国赋频。zhù zhóu mín cái kùn,dōng nán guó fù pín。
储胥资妙算,怀保藉深仁。chǔ xū zī miào suàn,huái bǎo jí shēn rén。
周悉忧民念,勤渠报主身。zhōu xī yōu mín niàn,qín qú bào zhǔ shēn。
会看功日峻,终拟道全伸。huì kàn gōng rì jùn,zhōng nǐ dào quán shēn。
天为生贤佐,时方仰大钧。tiān wèi shēng xián zuǒ,shí fāng yǎng dà jūn。
愿言依衮扆,跂足上星辰。yuàn yán yī gǔn yǐ,qí zú shàng xīng chén。
久矣钦明德,艰哉踵后尘。jiǔ yǐ qīn míng dé,jiān zāi zhǒng hòu chén。
具瞻方赫赫,雅度但恂恂。jù zhān fāng hè hè,yǎ dù dàn xún xún。
末俗堪谁语,迂衷窃自珍。mò sú kān shuí yǔ,yū zhōng qiè zì zhēn。
只将言作颂,敢谓业相亲。zhǐ jiāng yán zuò sòng,gǎn wèi yè xiāng qīn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

早入天寿山值微雨二首

孙承恩

晓踏桥陵路,沉沉雨在林。xiǎo tà qiáo líng lù,chén chén yǔ zài lín。
青山埋白日,黄殿肃玄阴。qīng shān mái bái rì,huáng diàn sù xuán yīn。
功德垂无尽,精英俨若临。gōng dé chuí wú jǐn,jīng yīng yǎn ruò lín。
无能酬覆载,空愧暮龄侵。wú néng chóu fù zài,kōng kuì mù líng qīn。

早入天寿山值微雨二首

孙承恩

日月环陵寝,烟云庵桧松。rì yuè huán líng qǐn,yān yún ān guì sōng。
千年遗秘剑,万壑拱神龙。qiān nián yí mì jiàn,wàn hè gǒng shén lóng。
寂寞仙游远,氤氲王气重。jì mò xiān yóu yuǎn,yīn yūn wáng qì zhòng。
轻雷来倏忽,挟雨过前峰。qīng léi lái shū hū,xié yǔ guò qián fēng。

和张阳峰山行诗五首五佛寺

孙承恩

雅爱名山胜,春游惜未曾。yǎ ài míng shān shèng,chūn yóu xī wèi céng。
幽怀渺何已,倦足尚堪登。yōu huái miǎo hé yǐ,juàn zú shàng kān dēng。
欲问无生偈,还寻出世僧。yù wèn wú shēng jì,hái xún chū shì sēng。
风尘出汩没,只益病颜增。fēng chén chū gǔ méi,zhǐ yì bìng yán zēng。

和张阳峰山行诗五首五佛寺

孙承恩

缥缈罗浮境,虚明小有天。piāo miǎo luó fú jìng,xū míng xiǎo yǒu tiān。
低枝横挂月,古石暗生烟。dī zhī héng guà yuè,gǔ shí àn shēng yān。
地迥尘喧隔,名标世代传。dì jiǒng chén xuān gé,míng biāo shì dài chuán。
无从究开凿,漫自说桑田。wú cóng jiū kāi záo,màn zì shuō sāng tián。

和张阳峰山行诗五首五佛寺

孙承恩

小尽登山兴,来投古寺深。xiǎo jǐn dēng shān xīng,lái tóu gǔ sì shēn。
乱云迷鹫岭,清昼发鲸音。luàn yún mí jiù lǐng,qīng zhòu fā jīng yīn。
世事真同幻,霜华渐上簪。shì shì zhēn tóng huàn,shuāng huá jiàn shàng zān。
迷方聊解悟,惭愧百年心。mí fāng liáo jiě wù,cán kuì bǎi nián xīn。

和张阳峰山行诗五首五佛寺

孙承恩

绝磴扳缘上,凭虚得大观。jué dèng bān yuán shàng,píng xū dé dà guān。
振衣翔物表,决眦入云端。zhèn yī xiáng wù biǎo,jué zì rù yún duān。
日落乡心碎,天空剑气寒。rì luò xiāng xīn suì,tiān kōng jiàn qì hán。
莫言虚日力,聊适野情欢。mò yán xū rì lì,liáo shì yě qíng huān。

和张阳峰山行诗五首五佛寺

孙承恩

回合连千障,谽谺豁两门。huí hé lián qiān zhàng,hān xiā huō liǎng mén。
地幽春自老,云护昼长昏。dì yōu chūn zì lǎo,yún hù zhòu zhǎng hūn。
细路纡吟屐,浮岚袭酒尊。xì lù yū yín jī,fú lán xí jiǔ zūn。
时应猿鹿过,石藓印蹄痕。shí yīng yuán lù guò,shí xiǎn yìn tí hén。

和张龙湖山行

孙承恩

冬霁郊原静,天开水墨屏。dōng jì jiāo yuán jìng,tiān kāi shuǐ mò píng。
疏林出茅屋,寒日翳云汀。shū lín chū máo wū,hán rì yì yún tīng。
逸思迢玄览,长歌入紫冥。yì sī tiáo xuán lǎn,zhǎng gē rù zǐ míng。
山中少尘事,僧户昼长扃。shān zhōng shǎo chén shì,sēng hù zhòu zhǎng jiōng。

送全九山太史使鲁藩

孙承恩

冰雪岁云暮,西风折柳条。bīng xuě suì yún mù,xī fēng zhé liǔ tiáo。
皇华重文德,藩邸挹台杓。huáng huá zhòng wén dé,fān dǐ yì tái biāo。
剑气冲晨雾,恩光遍鲁郊。jiàn qì chōng chén wù,ēn guāng biàn lǔ jiāo。
玉堂推宿学,伫望早还朝。yù táng tuī sù xué,zhù wàng zǎo hái cháo。

登燕台

孙承恩

九月燕台上,凭空眺望赊。jiǔ yuè yàn tái shàng,píng kōng tiào wàng shē。
神都王气合,故国白云遮。shén dōu wáng qì hé,gù guó bái yún zhē。
日落猿声急,风高雁影斜。rì luò yuán shēng jí,fēng gāo yàn yǐng xié。
羁怀正无那,况复听悲笳。jī huái zhèng wú nà,kuàng fù tīng bēi jiā。

有感故园和马西玄韵三首

孙承恩

我有藏修地,层轩接素波。wǒ yǒu cáng xiū dì,céng xuān jiē sù bō。
病躯宜旷寂,幽意缔松萝。bìng qū yí kuàng jì,yōu yì dì sōng luó。
京国年经别,荒芜日渐多。jīng guó nián jīng bié,huāng wú rì jiàn duō。
素心原有约,吾敢负烟蓑。sù xīn yuán yǒu yuē,wú gǎn fù yān suō。

有感故园和马西玄韵三首

孙承恩

自别幽栖地,无时忘故山。zì bié yōu qī dì,wú shí wàng gù shān。
不知岩桂发,虚负草堂闲。bù zhī yán guì fā,xū fù cǎo táng xián。
江海迟归思,风尘益病颜。jiāng hǎi chí guī sī,fēng chén yì bìng yán。
鸿看矫矫,羡尔政难攀。hóng kàn jiǎo jiǎo,xiàn ěr zhèng nán pān。

有感故园和马西玄韵三首

孙承恩

我忆幽栖地,萧然水竹居。wǒ yì yōu qī dì,xiāo rán shuǐ zhú jū。
野情聊取适,薄分敢求馀。yě qíng liáo qǔ shì,báo fēn gǎn qiú yú。
中散惟便懒,河汾拟著书。zhōng sàn wéi biàn lǎn,hé fén nǐ zhù shū。
素怀渺无限,不独为鲈鱼。sù huái miǎo wú xiàn,bù dú wèi lú yú。

瑞雪三首

孙承恩

帝锡丰年兆,春乘雪意来。dì xī fēng nián zhào,chūn chéng xuě yì lái。
花明禧圣院,琼积望仙台。huā míng xǐ shèng yuàn,qióng jī wàng xiān tái。
飒沓来无尽,氤氲扫不开。sà dá lái wú jǐn,yīn yūn sǎo bù kāi。
九重昭泰象,万室仰尧阶。jiǔ zhòng zhāo tài xiàng,wàn shì yǎng yáo jiē。

瑞雪三首

孙承恩

滕六恭承事,天孙巧散花。téng liù gōng chéng shì,tiān sūn qiǎo sàn huā。
积来无玷垢,飞处故欹斜。jī lái wú diàn gòu,fēi chù gù yī xié。
精意通三极,欢声恊万家。jīng yì tōng sān jí,huān shēng xié wàn jiā。
皇风应有象,春色浩无涯。huáng fēng yīng yǒu xiàng,chūn sè hào wú yá。