古诗词

和双岩雪月赏菊之什

孙承恩

寒夜大雪霰,冰山郁嵯峨。hán yè dà xuě xiàn,bīng shān yù cuó é。
登堂欣有会,对菊可无歌。dēng táng xīn yǒu huì,duì jú kě wú gē。
狎恰三人共,联翩五字哦。xiá qià sān rén gòng,lián piān wǔ zì ó。
差池胥会少,感慨系时多。chà chí xū huì shǎo,gǎn kǎi xì shí duō。
韩孟才非敌,曹刘兴不过。hán mèng cái fēi dí,cáo liú xīng bù guò。
高城闻击柝,深巷息鸣珂。gāo chéng wén jī tuò,shēn xiàng xī míng kē。
放浪予诚罪,撝谦公谓何。fàng làng yǔ chéng zuì,huī qiān gōng wèi hé。
疏弦馀古调,劲质靡柔柯。shū xián yú gǔ diào,jìn zhì mí róu kē。
雕鹗横霄汉,骅骝蓦涧坡。diāo è héng xiāo hàn,huá liú mò jiàn pō。
岂惟抒悃素,直用发天和。qǐ wéi shū kǔn sù,zhí yòng fā tiān hé。
纵语言无择,论心谊不颇。zòng yǔ yán wú zé,lùn xīn yì bù pǒ。
焉能甘龊龊,只是守波波。yān néng gān chuò chuò,zhǐ shì shǒu bō bō。
共拟心扶日,难教手障河。gòng nǐ xīn fú rì,nán jiào shǒu zhàng hé。
襟期忝同趣,才力竟殊科。jīn qī tiǎn tóng qù,cái lì jìng shū kē。
病骨思丹换,衰颜得酒酡。bìng gǔ sī dān huàn,shuāi yán dé jiǔ tuó。
莫教夸父日,空忆鲁阳戈。mò jiào kuā fù rì,kōng yì lǔ yáng gē。
魏老非妩媚,陶翁且婆娑。wèi lǎo fēi wǔ mèi,táo wēng qiě pó suō。
但令樽有醑,莫计雀堪罗。dàn lìng zūn yǒu xǔ,mò jì què kān luó。
要使常披豁,而谁事唯阿。yào shǐ cháng pī huō,ér shuí shì wéi ā。
相期崇令德,永诵白圭磨。xiāng qī chóng lìng dé,yǒng sòng bái guī mó。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

舟中对雨二首

孙承恩

密雨声犹续,高天黯不开。mì yǔ shēng yóu xù,gāo tiān àn bù kāi。
忽看横野去,还作蔽江来。hū kàn héng yě qù,hái zuò bì jiāng lái。
水鸟拂舟健,溪猿啸侣哀。shuǐ niǎo fú zhōu jiàn,xī yuán xiào lǚ āi。
客愁多寂寞,北望正悠哉。kè chóu duō jì mò,běi wàng zhèng yōu zāi。

舟中有怀三府却寄二首

孙承恩

展席劳扳饯,持觞愧屡辞。zhǎn xí láo bān jiàn,chí shāng kuì lǚ cí。
醉来浑忘别,醒去漫能思。zuì lái hún wàng bié,xǐng qù màn néng sī。
清夜筹添后,蓬窗雨到时。qīng yè chóu tiān hòu,péng chuāng yǔ dào shí。
此身萍梗似,回首益凄其。cǐ shēn píng gěng shì,huí shǒu yì qī qí。

舟中有怀三府却寄二首

孙承恩

喜托兼旬爱,真成万里违。xǐ tuō jiān xún ài,zhēn chéng wàn lǐ wéi。
不堪怀别恨,赖是故乡归。bù kān huái bié hèn,lài shì gù xiāng guī。
目极连山阻,帆开带雨飞。mù jí lián shān zǔ,fān kāi dài yǔ fēi。
平生苦情累,几日重依依。píng shēng kǔ qíng lèi,jǐ rì zhòng yī yī。

舟中夜雨

孙承恩

淅沥何曾住,孤舟寒气侵。xī lì hé céng zhù,gū zhōu hán qì qīn。
只将一夜雨,滴碎百年心。zhǐ jiāng yī yè yǔ,dī suì bǎi nián xīn。
不寐频欹枕,呼童更揽衾。bù mèi pín yī zhěn,hū tóng gèng lǎn qīn。
朝来江水长,应没旧痕深。cháo lái jiāng shuǐ zhǎng,yīng méi jiù hén shēn。

阻风二首

孙承恩

浩浩北风疾,阴阴春日寒。hào hào běi fēng jí,yīn yīn chūn rì hán。
孤舟溯逆浪,百丈曳高滩。gū zhōu sù nì làng,bǎi zhàng yè gāo tān。
转觉归心切,空嗟行路难。zhuǎn jué guī xīn qiè,kōng jiē xíng lù nán。
白云遥引领,当食不能餐。bái yún yáo yǐn lǐng,dāng shí bù néng cān。

阻风二首

孙承恩

朔吹翻波汹,孤舟坐浪欹。shuò chuī fān bō xiōng,gū zhōu zuò làng yī。
客情空黯黯,雨意欲垂垂。kè qíng kōng àn àn,yǔ yì yù chuí chuí。
诗句删吟后,炉薰打坐时。shī jù shān yín hòu,lú xūn dǎ zuò shí。
天涯喜归去,不敢怨迟迟。tiān yá xǐ guī qù,bù gǎn yuàn chí chí。

赠鸥江徐老先生四首

孙承恩

暂弭皇华节,来过君子乡。zàn mǐ huáng huá jié,lái guò jūn zi xiāng。
龙门惊倒屐,草阁共焚香。lóng mén jīng dào jī,cǎo gé gòng fén xiāng。
世服投闲早,天教阅岁长。shì fú tóu xián zǎo,tiān jiào yuè suì zhǎng。
只应高隐地,白发照沧浪。zhǐ yīng gāo yǐn dì,bái fā zhào cāng làng。

赠鸥江徐老先生四首

孙承恩

喜见桑榆日,乡推齿德尊。xǐ jiàn sāng yú rì,xiāng tuī chǐ dé zūn。
岂知萍梗地,得奉笑言温。qǐ zhī píng gěng dì,dé fèng xiào yán wēn。
蒙养恩犹昔,通家谊更敦。méng yǎng ēn yóu xī,tōng jiā yì gèng dūn。
因公多恻怆,风木暗消魂。yīn gōng duō cè chuàng,fēng mù àn xiāo hún。

赠鸥江徐老先生四首

孙承恩

童子抠趋日,先公道谊俱。tóng zi kōu qū rì,xiān gōng dào yì jù。
凄凉嗟岁远,福祉似公无。qī liáng jiē suì yuǎn,fú zhǐ shì gōng wú。
逸思还堪赋,高年不用扶。yì sī hái kān fù,gāo nián bù yòng fú。
独惭浅薄者,酬德志犹孤。dú cán qiǎn báo zhě,chóu dé zhì yóu gū。

赠鸥江徐老先生四首

孙承恩

问讯经年约,登堂此日欢。wèn xùn jīng nián yuē,dēng táng cǐ rì huān。
清言喜新得,往事动长叹。qīng yán xǐ xīn dé,wǎng shì dòng zhǎng tàn。
江阔浮孤屿,春阴生薄寒。jiāng kuò fú gū yǔ,chūn yīn shēng báo hán。
重逢浑未卜,再拜别公难。zhòng féng hún wèi bo,zài bài bié gōng nán。

重会杜元吉昆玉二首

孙承恩

鸡黍经时约,皇华此日旋。jī shǔ jīng shí yuē,huáng huá cǐ rì xuán。
追陪荷高谊,离合固多缘。zhuī péi hé gāo yì,lí hé gù duō yuán。
清话淹终夕,明河落远川。qīng huà yān zhōng xī,míng hé luò yuǎn chuān。
不堪谈往事,二十九年前。bù kān tán wǎng shì,èr shí jiǔ nián qián。

重会杜元吉昆玉二首

孙承恩

京国同门日,天涯话旧时。jīng guó tóng mén rì,tiān yá huà jiù shí。
故交怜久别,浮世叹多岐。gù jiāo lián jiǔ bié,fú shì tàn duō qí。
浅薄惭非分,飞腾自有期。qiǎn báo cán fēi fēn,fēi téng zì yǒu qī。
勉旃崇德业,候子凤凰池。miǎn zhān chóng dé yè,hòu zi fèng huáng chí。

赠吴黄洲五首

孙承恩

忆自公归后,吾人切去思。yì zì gōng guī hòu,wú rén qiè qù sī。
即看今日论,已断百年期。jí kàn jīn rì lùn,yǐ duàn bǎi nián qī。
贤哲谁无毁,行藏更弗疑。xián zhé shuí wú huǐ,xíng cáng gèng fú yí。
受知惭浅薄,未有答恩私。shòu zhī cán qiǎn báo,wèi yǒu dá ēn sī。

赠吴黄洲五首

孙承恩

欲识黄洲贵,今看孰与同。yù shí huáng zhōu guì,jīn kàn shú yǔ tóng。
谁能于宦满,犹只似儒穷。shuí néng yú huàn mǎn,yóu zhǐ shì rú qióng。
天道终当定,人言久自公。tiān dào zhōng dāng dìng,rén yán jiǔ zì gōng。
英标看骥子,会拟振家风。yīng biāo kàn jì zi,huì nǐ zhèn jiā fēng。

赠吴黄洲五首

孙承恩

为问黄洲隐,何惭绿野贤。wèi wèn huáng zhōu yǐn,hé cán lǜ yě xián。
闲情渺烟水,高兴薄云天。xián qíng miǎo yān shuǐ,gāo xīng báo yún tiān。
道在宁论贵,身轻即是仙。dào zài níng lùn guì,shēn qīng jí shì xiān。
曾闻极玄思,注得卫生篇。céng wén jí xuán sī,zhù dé wèi shēng piān。