古诗词

展谒孟庙

孙承恩

稽首孟夫子,万古道学宗。jī shǒu mèng fū zi,wàn gǔ dào xué zōng。
七篇溯源流,乃与洙泗通。qī piān sù yuán liú,nǎi yǔ zhū sì tōng。
义利王伯辨,日星丽苍穹。yì lì wáng bó biàn,rì xīng lì cāng qióng。
拳拳救世心,绩视禹稷同。quán quán jiù shì xīn,jì shì yǔ jì tóng。
早年事咿唔,童子呫哔功。zǎo nián shì yī wú,tóng zi tiè bì gōng。
及兹咏圣涯,钻研愈无穷。jí zī yǒng shèng yá,zuān yán yù wú qióng。
兹晨出祠下,瞻谒展敬恭。zī chén chū cí xià,zhān yè zhǎn jìng gōng。
巍巍泰山尊,恍若亲德容。wēi wēi tài shān zūn,huǎng ruò qīn dé róng。
道术丧千载,异论方讻讻。dào shù sàng qiān zài,yì lùn fāng xiōng xiōng。
无由起夫子,为我摧其锋。wú yóu qǐ fū zi,wèi wǒ cuī qí fēng。
天理有至正,吾道惟大中。tiān lǐ yǒu zhì zhèng,wú dào wéi dà zhōng。
叩公公不言,涕泪沾心胸。kòu gōng gōng bù yán,tì lèi zhān xīn xiōng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

再题西湖十景为汤宜野作

孙承恩

野寺秋容静,幽人逸兴多。yě sì qiū róng jìng,yōu rén yì xīng duō。
漫邀彭泽叟,来和濯缨歌。màn yāo péng zé sǒu,lái hé zhuó yīng gē。

再题西湖十景为汤宜野作

孙承恩

夕阳明远山,万叠横紫翠。xī yáng míng yuǎn shān,wàn dié héng zǐ cuì。
扁舟早归来,飘萧起孤吹。biǎn zhōu zǎo guī lái,piāo xiāo qǐ gū chuī。

再题西湖十景为汤宜野作

孙承恩

两峰高入云,特立竞萧爽。liǎng fēng gāo rù yún,tè lì jìng xiāo shuǎng。
何当挟飞仙,遨游任来往。hé dāng xié fēi xiān,áo yóu rèn lái wǎng。

再题西湖十景为汤宜野作

孙承恩

密雨浓连霭,湖山罨画中。mì yǔ nóng lián ǎi,hú shān yǎn huà zhōng。
有人倚虚幌,孤酌对溟蒙。yǒu rén yǐ xū huǎng,gū zhuó duì míng méng。

再题西湖十景为汤宜野作

孙承恩

旭日波光动,精蓝曙色开。xù rì bō guāng dòng,jīng lán shǔ sè kāi。
美人多逸兴,吹笛过湖来。měi rén duō yì xīng,chuī dí guò hú lái。

再题西湖十景为汤宜野作

孙承恩

天际征鸿杳,湖边幽趣多。tiān jì zhēng hóng yǎo,hú biān yōu qù duō。
彩舟移曲渚,醉杀绿烟波。cǎi zhōu yí qū zhǔ,zuì shā lǜ yān bō。

再题西湖十景为汤宜野作

孙承恩

月明万山静,灏气浮空蒙。yuè míng wàn shān jìng,hào qì fú kōng méng。
翛然无尘界,涌出青莲宫。xiāo rán wú chén jiè,yǒng chū qīng lián gōng。

月下溪边露坐

孙承恩

白露何苍苍,波光正渺茫。bái lù hé cāng cāng,bō guāng zhèng miǎo máng。
怀人成独坐,离思共流长。huái rén chéng dú zuò,lí sī gòng liú zhǎng。

送陈德弘省母还常熟二首

孙承恩

朔风吹京尘,白日忽以晚。shuò fēng chuī jīng chén,bái rì hū yǐ wǎn。
高堂违定省,游子情黯黯。gāo táng wéi dìng shěng,yóu zi qíng àn àn。

送陈德弘省母还常熟二首

孙承恩

束书戒晨征,别我在顷刻。shù shū jiè chén zhēng,bié wǒ zài qǐng kè。
把袂不得留,使我心恻恻。bǎ mèi bù dé liú,shǐ wǒ xīn cè cè。

题便面二首

孙承恩

秋气日已佳,野色清且虚。qiū qì rì yǐ jiā,yě sè qīng qiě xū。
小亭尘不到,读尽人间书。xiǎo tíng chén bù dào,dú jǐn rén jiān shū。

题便面二首

孙承恩

雨过群山开,清风来树顶。yǔ guò qún shān kāi,qīng fēng lái shù dǐng。
妙趣知者谁,默坐发深省。miào qù zhī zhě shuí,mò zuò fā shēn shěng。

题寿星

孙承恩

一杖扶元化,乾坤自始终。yī zhàng fú yuán huà,qián kūn zì shǐ zhōng。
本来无面目,偶落此图中。běn lái wú miàn mù,ǒu luò cǐ tú zhōng。

三笑图

孙承恩

道合混希夷,得意俱了了。dào hé hùn xī yí,dé yì jù le le。
相看本无愁,一笑山水杳。xiāng kàn běn wú chóu,yī xiào shān shuǐ yǎo。

横山八景双华峰

孙承恩

奎壁两文星,化作吴中石。kuí bì liǎng wén xīng,huà zuò wú zhōng shí。
千古焕人文,精英射天碧。qiān gǔ huàn rén wén,jīng yīng shè tiān bì。