古诗词

两松

孙承恩

两松谁移来,眼底生突兀。liǎng sōng shuí yí lái,yǎn dǐ shēng tū wù。
故人知我意,惠与百金值。gù rén zhī wǒ yì,huì yǔ bǎi jīn zhí。
其高馀二寻,其荫可数席。qí gāo yú èr xún,qí yīn kě shù xí。
根柯大如盎,谓是两世物。gēn kē dà rú àng,wèi shì liǎng shì wù。
当其初移时,至费百夫力。dāng qí chū yí shí,zhì fèi bǎi fū lì。
舁载劳车舟,经从破垣壁。yú zài láo chē zhōu,jīng cóng pò yuán bì。
我初疑其艰,不任迁徙厄。wǒ chū yí qí jiān,bù rèn qiān xǐ è。
培根致其深,壅土致其密。péi gēn zhì qí shēn,yōng tǔ zhì qí mì。
其上维长绠,其下镇巨石。qí shàng wéi zhǎng gěng,qí xià zhèn jù shí。
迩来当炎熇,高架障赤日。ěr lái dāng yán hè,gāo jià zhàng chì rì。
园丁苦奔命,灌溉靡敢佚。yuán dīng kǔ bēn mìng,guàn gài mí gǎn yì。
初时逮今兹,蓂荚亦屡易。chū shí dǎi jīn zī,míng jiá yì lǚ yì。
天泽与人为,并至两无失。tiān zé yǔ rén wèi,bìng zhì liǎng wú shī。
生意微发舒,濯濯吐嫩碧。shēng yì wēi fā shū,zhuó zhuó tǔ nèn bì。
已见抽新芽,相将结佳实。yǐ jiàn chōu xīn yá,xiāng jiāng jié jiā shí。
幽胜增草堂,磊落压群植。yōu shèng zēng cǎo táng,lěi luò yā qún zhí。
浮生靡长世,贞干乃阅历。fú shēng mí zhǎng shì,zhēn gàn nǎi yuè lì。
讵知百年后,谁主亦谁客。jù zhī bǎi nián hòu,shuí zhǔ yì shuí kè。
大观眇宇宙,玄悟等空色。dà guān miǎo yǔ zhòu,xuán wù děng kōng sè。
因歌两松诗,一笑聊自释。yīn gē liǎng sōng shī,yī xiào liáo zì shì。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

竹亭纳凉二首

孙承恩

幽亭无地着尘嚣,纵有尘心亦自消。yōu tíng wú dì zhe chén xiāo,zòng yǒu chén xīn yì zì xiāo。
何处有声清到耳,天风吹动万琼瑶。hé chù yǒu shēng qīng dào ěr,tiān fēng chuī dòng wàn qióng yáo。

题红梅二首

孙承恩

冷艳清香自一家,冰肌谁与傅丹砂。lěng yàn qīng xiāng zì yī jiā,bīng jī shuí yǔ fù dān shā。
试看标格依然在,未信人疑作杏花。shì kàn biāo gé yī rán zài,wèi xìn rén yí zuò xìng huā。

题红梅二首

孙承恩

姑射仙人朝玉皇,玉皇敕赐九霞觞。gū shè xiān rén cháo yù huáng,yù huáng chì cì jiǔ xiá shāng。
冰姿殢酒吹难醒,犹自风前倚绛妆。bīng zī tì jiǔ chuī nán xǐng,yóu zì fēng qián yǐ jiàng zhuāng。

又赋红梅二首

孙承恩

独占春风领众芳,薄寒初试绛罗裳。dú zhàn chūn fēng lǐng zhòng fāng,báo hán chū shì jiàng luó shang。
东皇似是嫌清淡,故与殷勤赠艳妆。dōng huáng shì shì xián qīng dàn,gù yǔ yīn qín zèng yàn zhuāng。

又赋红梅二首

孙承恩

疏影横斜淡月明,珊瑚枝上晚风清。shū yǐng héng xié dàn yuè míng,shān hú zhī shàng wǎn fēng qīng。
罗浮一觉游仙梦,吹入天台不再醒。luó fú yī jué yóu xiān mèng,chuī rù tiān tái bù zài xǐng。

寻春

孙承恩

莫怪寻春意欲颠,水边林下辄留连。mò guài xún chūn yì yù diān,shuǐ biān lín xià zhé liú lián。
等闲别却东风去,欲识东风又隔年。děng xián bié què dōng fēng qù,yù shí dōng fēng yòu gé nián。

题飞鸣宿食四雁图

孙承恩

片影横拖水国凉,一声清唳水天长。piàn yǐng héng tuō shuǐ guó liáng,yī shēng qīng lì shuǐ tiān zhǎng。
衡阳梦稳无矰弋,霜老菰蒲米正香。héng yáng mèng wěn wú zēng yì,shuāng lǎo gū pú mǐ zhèng xiāng。

春晚游招提

孙承恩

寻春野寺又春回,赖有馀芳数朵开。xún chūn yě sì yòu chūn huí,lài yǒu yú fāng shù duǒ kāi。
错莫更教迟一日,纵能携酒亦空来。cuò mò gèng jiào chí yī rì,zòng néng xié jiǔ yì kōng lái。

春归

孙承恩

中酒朝来睡起迟,残英飞尽只空枝。zhōng jiǔ cháo lái shuì qǐ chí,cán yīng fēi jǐn zhǐ kōng zhī。
东君昨夜欺人醉,收拾春归不教知。dōng jūn zuó yè qī rén zuì,shōu shí chūn guī bù jiào zhī。

田家

孙承恩

霢霂朝来浥众芳,晚烟吹暝转微茫。mài mù cháo lái yì zhòng fāng,wǎn yān chuī míng zhuǎn wēi máng。
邻家老父来相约,明日田头好莳秧。lín jiā lǎo fù lái xiāng yuē,míng rì tián tóu hǎo shí yāng。

晓起池上独立

孙承恩

露华月色满西池,睡起阑干独倚时。lù huá yuè sè mǎn xī chí,shuì qǐ lán gàn dú yǐ shí。
一阵荷风拂衣袂,尽收清气入诗脾。yī zhèn hé fēng fú yī mèi,jǐn shōu qīng qì rù shī pí。

勉友仁侄孙

孙承恩

入道功夫岂有涯,西飞白日苦难遮。rù dào gōng fū qǐ yǒu yá,xī fēi bái rì kǔ nán zhē。
一春又是联翩过,试看东园桃杏花。yī chūn yòu shì lián piān guò,shì kàn dōng yuán táo xìng huā。

风雨池上小憩

孙承恩

风雨来时独倚栏,绿荷池上䠞微澜。fēng yǔ lái shí dú yǐ lán,lǜ hé chí shàng cù wēi lán。
试看瑟瑟萧萧处,无数明珠走翠盘。shì kàn sè sè xiāo xiāo chù,wú shù míng zhū zǒu cuì pán。

纪梦

孙承恩

幽斋昨夜梦朝天,丹陛徐趋进讲编。yōu zhāi zuó yè mèng cháo tiān,dān bì xú qū jìn jiǎng biān。
何处钟声忽惊醒,错疑犹在御炉前。hé chù zhōng shēng hū jīng xǐng,cuò yí yóu zài yù lú qián。

夷齐图二首

孙承恩

炮烙烟消四海苏,文孙威德已弘敷。pào lào yān xiāo sì hǎi sū,wén sūn wēi dé yǐ hóng fū。
钜桥虽有陈陈粟,不济空山两饿夫。jù qiáo suī yǒu chén chén sù,bù jì kōng shān liǎng è fū。