古诗词

两松

孙承恩

两松谁移来,眼底生突兀。liǎng sōng shuí yí lái,yǎn dǐ shēng tū wù。
故人知我意,惠与百金值。gù rén zhī wǒ yì,huì yǔ bǎi jīn zhí。
其高馀二寻,其荫可数席。qí gāo yú èr xún,qí yīn kě shù xí。
根柯大如盎,谓是两世物。gēn kē dà rú àng,wèi shì liǎng shì wù。
当其初移时,至费百夫力。dāng qí chū yí shí,zhì fèi bǎi fū lì。
舁载劳车舟,经从破垣壁。yú zài láo chē zhōu,jīng cóng pò yuán bì。
我初疑其艰,不任迁徙厄。wǒ chū yí qí jiān,bù rèn qiān xǐ è。
培根致其深,壅土致其密。péi gēn zhì qí shēn,yōng tǔ zhì qí mì。
其上维长绠,其下镇巨石。qí shàng wéi zhǎng gěng,qí xià zhèn jù shí。
迩来当炎熇,高架障赤日。ěr lái dāng yán hè,gāo jià zhàng chì rì。
园丁苦奔命,灌溉靡敢佚。yuán dīng kǔ bēn mìng,guàn gài mí gǎn yì。
初时逮今兹,蓂荚亦屡易。chū shí dǎi jīn zī,míng jiá yì lǚ yì。
天泽与人为,并至两无失。tiān zé yǔ rén wèi,bìng zhì liǎng wú shī。
生意微发舒,濯濯吐嫩碧。shēng yì wēi fā shū,zhuó zhuó tǔ nèn bì。
已见抽新芽,相将结佳实。yǐ jiàn chōu xīn yá,xiāng jiāng jié jiā shí。
幽胜增草堂,磊落压群植。yōu shèng zēng cǎo táng,lěi luò yā qún zhí。
浮生靡长世,贞干乃阅历。fú shēng mí zhǎng shì,zhēn gàn nǎi yuè lì。
讵知百年后,谁主亦谁客。jù zhī bǎi nián hòu,shuí zhǔ yì shuí kè。
大观眇宇宙,玄悟等空色。dà guān miǎo yǔ zhòu,xuán wù děng kōng sè。
因歌两松诗,一笑聊自释。yīn gē liǎng sōng shī,yī xiào liáo zì shì。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

月下宝应湖舟行

孙承恩

湖上凉风向晚生,扁舟遥溯月华明。hú shàng liáng fēng xiàng wǎn shēng,biǎn zhōu yáo sù yuè huá míng。
人家鸡犬无鸣吠,一路嘈嘈络纬声。rén jiā jī quǎn wú míng fèi,yī lù cáo cáo luò wěi shēng。

送月空上人四首

孙承恩

一杖横空铁骑飞,海滨掊杀几倭夷。yī zhàng héng kōng tiě qí fēi,hǎi bīn póu shā jǐ wō yí。
幻看身世心如铁,此是禅家第一机。huàn kàn shēn shì xīn rú tiě,cǐ shì chán jiā dì yī jī。

送月空上人四首

孙承恩

惨淡乾坤动杀机,海邦经岁战尘飞。cǎn dàn qián kūn dòng shā jī,hǎi bāng jīng suì zhàn chén fēi。
功成今日还归去,独向山中补衲衣。gōng chéng jīn rì hái guī qù,dú xiàng shān zhōng bǔ nà yī。

送月空上人四首

孙承恩

一锡飘然似野云,禅衣犹似带征尘。yī xī piāo rán shì yě yún,chán yī yóu shì dài zhēng chén。
公家将卒成何用,却教山僧立战勋。gōng jiā jiāng zú chéng hé yòng,què jiào shān sēng lì zhàn xūn。

送月空上人四首

孙承恩

云山归去扫烟萝,行役都忘岁月过。yún shān guī qù sǎo yān luó,xíng yì dōu wàng suì yuè guò。
尽敛从来雄烈性,蒲团终日礼弥陀。jǐn liǎn cóng lái xióng liè xìng,pú tuán zhōng rì lǐ mí tuó。

重午会客自慰

孙承恩

细缕菖蒲满泛杯,劝君乐饮莫辞推。xì lǚ chāng pú mǎn fàn bēi,quàn jūn lè yǐn mò cí tuī。
贴天风浪江湖里,几个舟行得善回。tiē tiān fēng làng jiāng hú lǐ,jǐ gè zhōu xíng dé shàn huí。

与友人求竹本

孙承恩

老去归来卧白云,诛茆端欲植苍筠。lǎo qù guī lái wò bái yún,zhū máo duān yù zhí cāng yún。
岁寒倚雪当论世,子有千竿合为分。suì hán yǐ xuě dāng lùn shì,zi yǒu qiān gān hé wèi fēn。

送吴之山还姑苏三首

孙承恩

踪迹江湖不惮劳,壮怀随处托风骚。zōng jì jiāng hú bù dàn láo,zhuàng huái suí chù tuō fēng sāo。
即看上国游观去,会说东吴纸价高。jí kàn shàng guó yóu guān qù,huì shuō dōng wú zhǐ jià gāo。

送吴之山还姑苏三首

孙承恩

潞河东去水弥弥,绿满汀洲草色齐。lù hé dōng qù shuǐ mí mí,lǜ mǎn tīng zhōu cǎo sè qí。
客邸风尘留不得,江南春雨待君题。kè dǐ fēng chén liú bù dé,jiāng nán chūn yǔ dài jūn tí。

送吴之山还姑苏三首

孙承恩

野鹤浮云绝系牵,石田茅屋故多缘。yě hè fú yún jué xì qiān,shí tián máo wū gù duō yuán。
荷衣不带京尘去,诗卷长留洛下传。hé yī bù dài jīng chén qù,shī juǎn zhǎng liú luò xià chuán。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

指点蓬瀛东复东,云车风马往来中。zhǐ diǎn péng yíng dōng fù dōng,yún chē fēng mǎ wǎng lái zhōng。
豫知王母霓旌降,昨夜青禽有信通。yù zhī wáng mǔ ní jīng jiàng,zuó yè qīng qín yǒu xìn tōng。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

鹤背扶摇九万风,眉山深处有仙宫。hè bèi fú yáo jiǔ wàn fēng,méi shān shēn chù yǒu xiān gōng。
黄封携得深杯献,人面蟠桃相映红。huáng fēng xié dé shēn bēi xiàn,rén miàn pán táo xiāng yìng hóng。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

沴气才消喜气回,高堂寿酒劝深杯。lì qì cái xiāo xǐ qì huí,gāo táng shòu jiǔ quàn shēn bēi。
婺星已见联南极,执法还身接上台。wù xīng yǐ jiàn lián nán jí,zhí fǎ hái shēn jiē shàng tái。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

高门世德有遗踪,锦水灵山秀出公。gāo mén shì dé yǒu yí zōng,jǐn shuǐ líng shān xiù chū gōng。
老我无闻空碌碌,却教惭愧忆先翁。lǎo wǒ wú wén kōng lù lù,què jiào cán kuì yì xiān wēng。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

宴喜堂中酒满觞,膝前沾洒湿宫裳。yàn xǐ táng zhōng jiǔ mǎn shāng,xī qián zhān sǎ shī gōng shang。
平倭伟绩全忠孝,我亦通家与有光。píng wō wěi jì quán zhōng xiào,wǒ yì tōng jiā yǔ yǒu guāng。