古诗词

襄阳为自古要地抚遗迹吊往事有怀七人焉因各赋诗一首诸葛武侯

孙承恩

襄阳昔受困,敌骑何凭凌。xiāng yáng xī shòu kùn,dí qí hé píng líng。
矫矫二烈士,提兵援孤城。jiǎo jiǎo èr liè shì,tí bīng yuán gū chéng。
雪涕奋雄剑,悲风起冥冥。xuě tì fèn xióng jiàn,bēi fēng qǐ míng míng。
赤手蹈虎穴,义气孰敢撄。chì shǒu dǎo hǔ xué,yì qì shú gǎn yīng。
轻舟驾巨涛,江水为奔腾。qīng zhōu jià jù tāo,jiāng shuǐ wèi bēn téng。
转战前无当,势若可横行。zhuǎn zhàn qián wú dāng,shì ruò kě héng xíng。
惜哉天亡宋,其功竟无成。xī zāi tiān wáng sòng,qí gōng jìng wú chéng。
一时双玉节,皎皎照日星。yī shí shuāng yù jié,jiǎo jiǎo zhào rì xīng。
我来寻故垒,黯惨愁云凝。wǒ lái xún gù lěi,àn cǎn chóu yún níng。
草木为号呼,犹似战伐声。cǎo mù wèi hào hū,yóu shì zhàn fá shēng。
英魂凛赫赫,万古常如生。yīng hún lǐn hè hè,wàn gǔ cháng rú shēng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

舟中对月示诸亲友

孙承恩

月出空江雾影沉,一尊别酒更重斟。yuè chū kōng jiāng wù yǐng chén,yī zūn bié jiǔ gèng zhòng zhēn。
明年此夜清光在,应照相思两地心。míng nián cǐ yè qīng guāng zài,yīng zhào xiāng sī liǎng dì xīn。

怀送别诸亲友

孙承恩

谷阳城外短长亭,斜日莺啼酒半醒。gǔ yáng chéng wài duǎn zhǎng tíng,xié rì yīng tí jiǔ bàn xǐng。
别语匆匆浑不记,两言珍重独分明。bié yǔ cōng cōng hún bù jì,liǎng yán zhēn zhòng dú fēn míng。

舟中偶书

孙承恩

击楫中流鼓吹频,孤舟无计接芳尘。jī jí zhōng liú gǔ chuī pín,gū zhōu wú jì jiē fāng chén。
请看同泊今宵者,也是前行得意人。qǐng kàn tóng pō jīn xiāo zhě,yě shì qián xíng dé yì rén。

晚泊

孙承恩

一叶扁舟晚泊时,羁怀恰与景相宜。yī yè biǎn zhōu wǎn pō shí,jī huái qià yǔ jǐng xiāng yí。
月明如水江如镜,何处渔人唱竹枝。yuè míng rú shuǐ jiāng rú jìng,hé chù yú rén chàng zhú zhī。

寄家书

孙承恩

不尽乡愁意万分,匆匆无计挽行人。bù jǐn xiāng chóu yì wàn fēn,cōng cōng wú jì wǎn xíng rén。
经时欲慰家人意,先把平安写较真。jīng shí yù wèi jiā rén yì,xiān bǎ píng ān xiě jiào zhēn。

怀友

孙承恩

斜日晖晖荡客舟,落花飞尽水悠悠。xié rì huī huī dàng kè zhōu,luò huā fēi jǐn shuǐ yōu yōu。
故乡回首苍茫外,万叠云山一片愁。gù xiāng huí shǒu cāng máng wài,wàn dié yún shān yī piàn chóu。

都下寄友人五首

孙承恩

蟠龙塘上草堂前,摵摵松楸暮雨天。pán lóng táng shàng cǎo táng qián,shè shè sōng qiū mù yǔ tiān。
茗碗炉薰对终夕,曾谈往事各潸然。míng wǎn lú xūn duì zhōng xī,céng tán wǎng shì gè shān rán。

都下寄友人五首

孙承恩

老去年来厌世情,无边归思逐时生。lǎo qù nián lái yàn shì qíng,wú biān guī sī zhú shí shēng。
蟠龙塘上菑畬好,我欲归来课仆耕。pán lóng táng shàng zāi shē hǎo,wǒ yù guī lái kè pū gēng。

都下寄友人五首

孙承恩

路入蟠龙屈曲成,荒原依约近佳城。lù rù pán lóng qū qū chéng,huāng yuán yī yuē jìn jiā chéng。
蘋汀蓼渚柴门月,与子清宵来往行。píng tīng liǎo zhǔ chái mén yuè,yǔ zi qīng xiāo lái wǎng xíng。

都下寄友人五首

孙承恩

东溪溪上树交加,潇洒茅堂傍竹斜。dōng xī xī shàng shù jiāo jiā,xiāo sǎ máo táng bàng zhú xié。
何日归来频过子,共尝春笋摘枇杷。hé rì guī lái pín guò zi,gòng cháng chūn sǔn zhāi pí pá。

都下寄友人五首

孙承恩

欲报君王转觉难,不堪意兴渐摧残。yù bào jūn wáng zhuǎn jué nán,bù kān yì xīng jiàn cuī cán。
蟠龙塘上思归隐,共子溪边把钓竿。pán lóng táng shàng sī guī yǐn,gòng zi xī biān bǎ diào gān。

题李锦衣画

孙承恩

斜日东风细柳营,薄寒初试越罗轻。xié rì dōng fēng xì liǔ yíng,báo hán chū shì yuè luó qīng。
太平时世无征战,独立辕门听早莺。tài píng shí shì wú zhēng zhàn,dú lì yuán mén tīng zǎo yīng。

托友置别墅二首

孙承恩

为藉仁贤擅一区,都将幽兴乐耕鱼。wèi jí rén xián shàn yī qū,dōu jiāng yōu xīng lè gēng yú。
不妨更筑深深屋,老去虞卿欲著书。bù fáng gèng zhù shēn shēn wū,lǎo qù yú qīng yù zhù shū。

托友置别墅二首

孙承恩

求田问舍亦区区,世味年来嚼蜡如。qiú tián wèn shě yì qū qū,shì wèi nián lái jué là rú。
任处溪山可投足,欲将踪迹近先庐。rèn chù xī shān kě tóu zú,yù jiāng zōng jì jìn xiān lú。

题马氏孝感卷三首

孙承恩

天道谁云自杳冥,须知孝行可通灵。tiān dào shuí yún zì yǎo míng,xū zhī xiào xíng kě tōng líng。
亲安不在医和术,只在儿心一念诚。qīn ān bù zài yī hé shù,zhǐ zài ér xīn yī niàn chéng。