古诗词

留别萧山李廷宣

孙承恩

生平重交谊,意气横九州。shēng píng zhòng jiāo yì,yì qì héng jiǔ zhōu。
浩荡四方志,湖山远近多遨游。hào dàng sì fāng zhì,hú shān yuǎn jìn duō áo yóu。
兹晨来钱塘,岁云暮矣风飕飕。zī chén lái qián táng,suì yún mù yǐ fēng sōu sōu。
扁舟乱江涛,访旧假此数日留。biǎn zhōu luàn jiāng tāo,fǎng jiù jiǎ cǐ shù rì liú。
感君一见即倾盖,登堂肃我雅意何绸缪。gǎn jūn yī jiàn jí qīng gài,dēng táng sù wǒ yǎ yì hé chóu móu。
贤哉伯仲并温茂,把臂一笑使我明双眸。xián zāi bó zhòng bìng wēn mào,bǎ bì yī xiào shǐ wǒ míng shuāng móu。
雕盘出细脍,小瓮开新篘。diāo pán chū xì kuài,xiǎo wèng kāi xīn chōu。
剧谈豪饮终夜不知倦,浮以大白浇我磊块之离愁。jù tán háo yǐn zhōng yè bù zhī juàn,fú yǐ dà bái jiāo wǒ lěi kuài zhī lí chóu。
北窗一榻亦潇洒,荷兹礼意诚兼周。běi chuāng yī tà yì xiāo sǎ,hé zī lǐ yì chéng jiān zhōu。
高怀旷度出庸俗,令我感愧欲报嗟无由。gāo huái kuàng dù chū yōng sú,lìng wǒ gǎn kuì yù bào jiē wú yóu。
君才亦超越,文彩惊凡流。jūn cái yì chāo yuè,wén cǎi jīng fán liú。
皎然明月珠,烂矣珊瑚钩。jiǎo rán míng yuè zhū,làn yǐ shān hú gōu。
行将献阊阖,致身宁许终林丘。xíng jiāng xiàn chāng hé,zhì shēn níng xǔ zhōng lín qiū。
我生年来亦三黜,锐志未肯言包羞。wǒ shēng nián lái yì sān chù,ruì zhì wèi kěn yán bāo xiū。
暂失东隅未为耻,奇功何待桑榆收。zàn shī dōng yú wèi wèi chǐ,qí gōng hé dài sāng yú shōu。
昆吾笑把太行倚,弯弓挂向扶桑头。kūn wú xiào bǎ tài xíng yǐ,wān gōng guà xiàng fú sāng tóu。
丈夫自负贵挺特,谁能与俗同沉浮。zhàng fū zì fù guì tǐng tè,shuí néng yǔ sú tóng chén fú。
乾坤分内事,慷慨无匹俦。qián kūn fēn nèi shì,kāng kǎi wú pǐ chóu。
㗲然孤凤鸣,要令百鸟惭喧啾。huò rán gū fèng míng,yào lìng bǎi niǎo cán xuān jiū。
顾君亦可人,吾言夸矣当无尤。gù jūn yì kě rén,wú yán kuā yǐ dāng wú yóu。
相欢不久会有别,萍蓬踪迹良悠悠。xiāng huān bù jiǔ huì yǒu bié,píng péng zōng jì liáng yōu yōu。
念君厚矣无所赠,题诗欲比双琳球。niàn jūn hòu yǐ wú suǒ zèng,tí shī yù bǐ shuāng lín qiú。
浮生岁月不可待,勉矣德业追前修。fú shēng suì yuè bù kě dài,miǎn yǐ dé yè zhuī qián xiū。
来年我去访春色,望君来共登瀛洲。lái nián wǒ qù fǎng chūn sè,wàng jūn lái gòng dēng yíng zhōu。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

未老先欣懒,辞人惯索居。wèi lǎo xiān xīn lǎn,cí rén guàn suǒ jū。
爱花频葺土,引水亦穿渠。ài huā pín qì tǔ,yǐn shuǐ yì chuān qú。
乳燕离巢后,高梧落叶初。rǔ yàn lí cháo hòu,gāo wú luò yè chū。
时防候谒吏,聊复整冠裾。shí fáng hòu yè lì,liáo fù zhěng guān jū。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

信步独行吟,悠悠太古心。xìn bù dú xíng yín,yōu yōu tài gǔ xīn。
鸟声听处惯,山色望中深。niǎo shēng tīng chù guàn,shān sè wàng zhōng shēn。
憩石频搔首,临风一振襟。qì shí pín sāo shǒu,lín fēng yī zhèn jīn。
片云应送雨,小院落虚阴。piàn yún yīng sòng yǔ,xiǎo yuàn luò xū yīn。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

喜看残暑退,短景日行西。xǐ kàn cán shǔ tuì,duǎn jǐng rì xíng xī。
兀坐偏神爽,冥心与道栖。wù zuò piān shén shuǎng,míng xīn yǔ dào qī。
风轻蛛葺网,雨过蚓蟠泥。fēng qīng zhū qì wǎng,yǔ guò yǐn pán ní。
诗拙惭人看,唯应僻处题。shī zhuō cán rén kàn,wéi yīng pì chù tí。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

庭空下饥雀,吏散早休衙。tíng kōng xià jī què,lì sàn zǎo xiū yá。
引鹤寻芳草,教童扫落花。yǐn hè xún fāng cǎo,jiào tóng sǎo luò huā。
有书消白日,无句咏青霞。yǒu shū xiāo bái rì,wú jù yǒng qīng xiá。
市远人声静,真堪断俗哗。shì yuǎn rén shēng jìng,zhēn kān duàn sú huā。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

林宗好孙子,如我好闲居。lín zōng hǎo sūn zi,rú wǒ hǎo xián jū。
得句频贻我,论交最忆渠。dé jù pín yí wǒ,lùn jiāo zuì yì qú。
异闻多白帖,妙句拟黄初。yì wén duō bái tiē,miào jù nǐ huáng chū。
薄劣真无似,深惭共曳裾。báo liè zhēn wú shì,shēn cán gòng yè jū。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

慷慨千年事,低回一寸心。kāng kǎi qiān nián shì,dī huí yī cùn xīn。
行吟白日晚,怅望碧云深。xíng yín bái rì wǎn,chàng wàng bì yún shēn。
旷志思超世,虚怀不满襟。kuàng zhì sī chāo shì,xū huái bù mǎn jīn。
济时吾岂敢,卷里较陶阴。jì shí wú qǐ gǎn,juǎn lǐ jiào táo yīn。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

徙倚当清昼,花阴渐转西。xǐ yǐ dāng qīng zhòu,huā yīn jiàn zhuǎn xī。
小诗妨实学,野性惬幽栖。xiǎo shī fáng shí xué,yě xìng qiè yōu qī。
排闼迎山色,移床避燕泥。pái tà yíng shān sè,yí chuáng bì yàn ní。
无边风物好,随意入新题。wú biān fēng wù hǎo,suí yì rù xīn tí。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

吏隐吾兼得,高斋休早衙。lì yǐn wú jiān dé,gāo zhāi xiū zǎo yá。
琴樽消意气,风日醉莺花。qín zūn xiāo yì qì,fēng rì zuì yīng huā。
抚石衣生润,临书字剪霞。fǔ shí yī shēng rùn,lín shū zì jiǎn xiá。
极知成散诞,聊复避喧哗。jí zhī chéng sàn dàn,liáo fù bì xuān huā。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

自任清真态,难同木石居。zì rèn qīng zhēn tài,nán tóng mù shí jū。
花浓阴照砌,草细浅笼渠。huā nóng yīn zhào qì,cǎo xì qiǎn lóng qú。
正是蚕眠候,相将麦熟初。zhèng shì cán mián hòu,xiāng jiāng mài shú chū。
城南闻更好,欲向涤尘裾。chéng nán wén gèng hǎo,yù xiàng dí chén jū。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

疏拙从吾性,幽闲快赏心。shū zhuō cóng wú xìng,yōu xián kuài shǎng xīn。
断云随鸟没,清漏隔花深。duàn yún suí niǎo méi,qīng lòu gé huā shēn。
聊适吟中趣,谁题汉上襟。liáo shì yín zhōng qù,shuí tí hàn shàng jīn。
小庭成久坐,茂树有馀阴。xiǎo tíng chéng jiǔ zuò,mào shù yǒu yú yīn。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

坐惜春将晚,行吟日又西。zuò xī chūn jiāng wǎn,xíng yín rì yòu xī。
鸟皆忻竞啄,鹤只爱孤栖。niǎo jiē xīn jìng zhuó,hè zhǐ ài gū qī。
淡荡频催暖,廉纤不作泥。dàn dàng pín cuī nuǎn,lián xiān bù zuò ní。
诗成诧朋辈,绝胜竹间题。shī chéng chà péng bèi,jué shèng zhú jiān tí。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

近侍元非吏,瀛洲岂是衙。jìn shì yuán fēi lì,yíng zhōu qǐ shì yá。
有莺皆唤友,无树不飞花。yǒu yīng jiē huàn yǒu,wú shù bù fēi huā。
点易研清露,希真咀绛霞。diǎn yì yán qīng lù,xī zhēn jǔ jiàng xiá。
从来轻世务,不独厌纷哗。cóng lái qīng shì wù,bù dú yàn fēn huā。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

此日江南景,吾思水竹居。cǐ rì jiāng nán jǐng,wú sī shuǐ zhú jū。
槛边巢翡翠,花底戏雍渠。kǎn biān cháo fěi cuì,huā dǐ xì yōng qú。
游客提壶处,农家布谷初。yóu kè tí hú chù,nóng jiā bù gǔ chū。
怀人邈难即,谁与共襟裾。huái rén miǎo nán jí,shuí yǔ gòng jīn jū。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

节物随时变,浮云任此心。jié wù suí shí biàn,fú yún rèn cǐ xīn。
花香卷幔入,草色闭门深。huā xiāng juǎn màn rù,cǎo sè bì mén shēn。
感事空弹铗,怀贤每正襟。gǎn shì kōng dàn jiá,huái xián měi zhèng jīn。
留连未归去,斜日度轻阴。liú lián wèi guī qù,xié rì dù qīng yīn。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

厌俗俗难避,望山山更西。yàn sú sú nán bì,wàng shān shān gèng xī。
独怜玉署静,时有白云栖。dú lián yù shǔ jìng,shí yǒu bái yún qī。
对此花成阵,何妨醉似泥。duì cǐ huā chéng zhèn,hé fáng zuì shì ní。
好吟吾亦癖,重和隔年题。hǎo yín wú yì pǐ,zhòng hé gé nián tí。