古诗词

留别萧山李廷宣

孙承恩

生平重交谊,意气横九州。shēng píng zhòng jiāo yì,yì qì héng jiǔ zhōu。
浩荡四方志,湖山远近多遨游。hào dàng sì fāng zhì,hú shān yuǎn jìn duō áo yóu。
兹晨来钱塘,岁云暮矣风飕飕。zī chén lái qián táng,suì yún mù yǐ fēng sōu sōu。
扁舟乱江涛,访旧假此数日留。biǎn zhōu luàn jiāng tāo,fǎng jiù jiǎ cǐ shù rì liú。
感君一见即倾盖,登堂肃我雅意何绸缪。gǎn jūn yī jiàn jí qīng gài,dēng táng sù wǒ yǎ yì hé chóu móu。
贤哉伯仲并温茂,把臂一笑使我明双眸。xián zāi bó zhòng bìng wēn mào,bǎ bì yī xiào shǐ wǒ míng shuāng móu。
雕盘出细脍,小瓮开新篘。diāo pán chū xì kuài,xiǎo wèng kāi xīn chōu。
剧谈豪饮终夜不知倦,浮以大白浇我磊块之离愁。jù tán háo yǐn zhōng yè bù zhī juàn,fú yǐ dà bái jiāo wǒ lěi kuài zhī lí chóu。
北窗一榻亦潇洒,荷兹礼意诚兼周。běi chuāng yī tà yì xiāo sǎ,hé zī lǐ yì chéng jiān zhōu。
高怀旷度出庸俗,令我感愧欲报嗟无由。gāo huái kuàng dù chū yōng sú,lìng wǒ gǎn kuì yù bào jiē wú yóu。
君才亦超越,文彩惊凡流。jūn cái yì chāo yuè,wén cǎi jīng fán liú。
皎然明月珠,烂矣珊瑚钩。jiǎo rán míng yuè zhū,làn yǐ shān hú gōu。
行将献阊阖,致身宁许终林丘。xíng jiāng xiàn chāng hé,zhì shēn níng xǔ zhōng lín qiū。
我生年来亦三黜,锐志未肯言包羞。wǒ shēng nián lái yì sān chù,ruì zhì wèi kěn yán bāo xiū。
暂失东隅未为耻,奇功何待桑榆收。zàn shī dōng yú wèi wèi chǐ,qí gōng hé dài sāng yú shōu。
昆吾笑把太行倚,弯弓挂向扶桑头。kūn wú xiào bǎ tài xíng yǐ,wān gōng guà xiàng fú sāng tóu。
丈夫自负贵挺特,谁能与俗同沉浮。zhàng fū zì fù guì tǐng tè,shuí néng yǔ sú tóng chén fú。
乾坤分内事,慷慨无匹俦。qián kūn fēn nèi shì,kāng kǎi wú pǐ chóu。
㗲然孤凤鸣,要令百鸟惭喧啾。huò rán gū fèng míng,yào lìng bǎi niǎo cán xuān jiū。
顾君亦可人,吾言夸矣当无尤。gù jūn yì kě rén,wú yán kuā yǐ dāng wú yóu。
相欢不久会有别,萍蓬踪迹良悠悠。xiāng huān bù jiǔ huì yǒu bié,píng péng zōng jì liáng yōu yōu。
念君厚矣无所赠,题诗欲比双琳球。niàn jūn hòu yǐ wú suǒ zèng,tí shī yù bǐ shuāng lín qiú。
浮生岁月不可待,勉矣德业追前修。fú shēng suì yuè bù kě dài,miǎn yǐ dé yè zhuī qián xiū。
来年我去访春色,望君来共登瀛洲。lái nián wǒ qù fǎng chūn sè,wàng jūn lái gòng dēng yíng zhōu。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

纣恶仍浮桀,骄夸妄自贤。zhòu è réng fú jié,jiāo kuā wàng zì xián。
漫云生有命,不道罪弥天。màn yún shēng yǒu mìng,bù dào zuì mí tiān。
杀戮忠良远,奇淫妾妇怜。shā lù zhōng liáng yuǎn,qí yín qiè fù lián。
倒戈躬衣玉,牧野看当年。dào gē gōng yī yù,mù yě kàn dāng nián。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

穆穆文王圣,诗称敬止功。mù mù wén wáng shèng,shī chēng jìng zhǐ gōng。
谦卑靡侈泰,徽懿见柔恭。qiān bēi mí chǐ tài,huī yì jiàn róu gōng。
求道心何切,仁民意莫穷。qiú dào xīn hé qiè,rén mín yì mò qióng。
勋华卓相望,异代俨同风。xūn huá zhuó xiāng wàng,yì dài yǎn tóng fēng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

赫赫维周武,巍巍称大君。hè hè wéi zhōu wǔ,wēi wēi chēng dà jūn。
慎官崇激劝,厚俗正彝伦。shèn guān chóng jī quàn,hòu sú zhèng yí lún。
仁德躬行盛,谦虚访道亲。rén dé gōng xíng shèng,qiān xū fǎng dào qīn。
皇风动遐裔,五位澹凝神。huáng fēng dòng xiá yì,wǔ wèi dàn níng shén。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

令哲遵先业,师臣礼数隆。lìng zhé zūn xiān yè,shī chén lǐ shù lóng。
天威严敬忌,明德罔昏侗。tiān wēi yán jìng jì,míng dé wǎng hūn dòng。
礼乐昭文治,征诛振武功。lǐ lè zhāo wén zhì,zhēng zhū zhèn wǔ gōng。
守成称令主,万代仰高风。shǒu chéng chēng lìng zhǔ,wàn dài yǎng gāo fēng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

祖业遵无怠,神人俨敬恭。zǔ yè zūn wú dài,shén rén yǎn jìng gōng。
保釐介东土,匡翼望臣工。bǎo lí jiè dōng tǔ,kuāng yì wàng chén gōng。
德教寰区洽,囹圄越世空。dé jiào huán qū qià,líng yǔ yuè shì kōng。
唐虞隔千载,亘古两时雍。táng yú gé qiān zài,gèn gǔ liǎng shí yōng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

周室中微日,宣王励志年。zhōu shì zhōng wēi rì,xuān wáng lì zhì nián。
谦虚资德教,玉帛起遗贤。qiān xū zī dé jiào,yù bó qǐ yí xián。
旱魃为时虐,忧勤契上天。hàn bá wèi shí nüè,yōu qín qì shàng tiān。
载歌江汉什,武烈亦巍然。zài gē jiāng hàn shén,wǔ liè yì wēi rán。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

赫赫宗周盛,人谋还自倾。hè hè zōng zhōu shèng,rén móu hái zì qīng。
力行穷暴戾,灭德肆骄矜。lì xíng qióng bào lì,miè dé sì jiāo jīn。
嬖宠彝伦斁,征劳怨刺兴。bì chǒng yí lún yì,zhēng láo yuàn cì xīng。
桑柔瞻卬什,千古鉴分明。sāng róu zhān áng shén,qiān gǔ jiàn fēn míng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

土苴轻仁义,凶残法令崇。tǔ jū qīng rén yì,xiōng cán fǎ lìng chóng。
诈愚非德化,力劫岂心从。zhà yú fēi dé huà,lì jié qǐ xīn cóng。
多士泥涂里,遗经烈焰中。duō shì ní tú lǐ,yí jīng liè yàn zhōng。
千年狂暴迹,遗秽永无穷。qiān nián kuáng bào jì,yí huì yǒng wú qióng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

一剑兴王业,三章易暴秦。yī jiàn xīng wáng yè,sān zhāng yì bào qín。
宽仁多伟度,明达更殊伦。kuān rén duō wěi dù,míng dá gèng shū lún。
好善若在已,听言如转轮。hǎo shàn ruò zài yǐ,tīng yán rú zhuǎn lún。
鲁邦经一祀,国脉倍精神。lǔ bāng jīng yī sì,guó mài bèi jīng shén。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

汉帝躬玄默,依稀有古风。hàn dì gōng xuán mò,yī xī yǒu gǔ fēng。
率先敦俭朴,听纳事谦冲。lǜ xiān dūn jiǎn pǔ,tīng nà shì qiān chōng。
只有仁民意,都无振世功。zhǐ yǒu rén mín yì,dōu wú zhèn shì gōng。
耄齯歌至德,三十九年中。mào ní gē zhì dé,sān shí jiǔ nián zhōng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

俭朴遵先业,谦恭亦靡遑。jiǎn pǔ zūn xiān yè,qiān gōng yì mí huáng。
宽刑极仁爱,薄税减经常。kuān xíng jí rén ài,báo shuì jiǎn jīng cháng。
坐致民生厚,平将汉道昌。zuò zhì mín shēng hòu,píng jiāng hàn dào chāng。
守文能不愧,千古继成康。shǒu wén néng bù kuì,qiān gǔ jì chéng kāng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

盛气临区宇,雄才隘昔人。shèng qì lín qū yǔ,xióng cái ài xī rén。
不胜多欲累,无补制纷纭。bù shèng duō yù lèi,wú bǔ zhì fēn yún。
威武行殊俗,舟车起算缗。wēi wǔ xíng shū sú,zhōu chē qǐ suàn mín。
表章功则有,六籍丽高旻。biǎo zhāng gōng zé yǒu,liù jí lì gāo mín。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

君德明为本,而难在幼年。jūn dé míng wèi běn,ér nán zài yòu nián。
日星照谗佞,金石任忠贤。rì xīng zhào chán nìng,jīn shí rèn zhōng xián。
阜俗休前政,生民喜息肩。fù sú xiū qián zhèng,shēng mín xǐ xī jiān。
圣闻昭达谥,千载映遗编。shèng wén zhāo dá shì,qiān zài yìng yí biān。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

彊察中宗治,王猷顿一新。jiàng chá zhōng zōng zhì,wáng yóu dùn yī xīn。
励精勤综核,任法御臣民。lì jīng qín zōng hé,rèn fǎ yù chén mín。
明作功虽著,敦弘意颇湮。míng zuò gōng suī zhù,dūn hóng yì pǒ yān。
轻儒迂德教,千古议纷纭。qīng rú yū dé jiào,qiān gǔ yì fēn yún。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

汉业何缘替,元成二帝来。hàn yè hé yuán tì,yuán chéng èr dì lái。
懦柔难自植,昏惑讵能回。nuò róu nán zì zhí,hūn huò jù néng huí。
戚里叨天柄,朝廷养祸胎。qī lǐ dāo tiān bǐng,cháo tíng yǎng huò tāi。
莽新行篡窃,元不咎平哀。mǎng xīn xíng cuàn qiè,yuán bù jiù píng āi。
1281«2345678»