古诗词

王梅翁从祀文山祠纪事

孙承恩

宋家南渡国运倾,中原扰攘多凭陵。sòng jiā nán dù guó yùn qīng,zhōng yuán rǎo rǎng duō píng líng。
海岳震荡天地否,日月惨淡无光晶。hǎi yuè zhèn dàng tiān dì fǒu,rì yuè cǎn dàn wú guāng jīng。
承平养贤三百祀,厚泽深仁浃心髓。chéng píng yǎng xián sān bǎi sì,hòu zé shēn rén jiā xīn suǐ。
负国忘君间有之,忠义相望不胜纪。fù guó wàng jūn jiān yǒu zhī,zhōng yì xiāng wàng bù shèng jì。
文山先生世伟人,堂堂节概摩苍旻。wén shān xiān shēng shì wěi rén,táng táng jié gài mó cāng mín。
一时幕府盛宾友,英贤契合从如云。yī shí mù fǔ shèng bīn yǒu,yīng xián qì hé cóng rú yún。
就中王子更奇杰,慷慨平生慕忠烈。jiù zhōng wáng zi gèng qí jié,kāng kǎi píng shēng mù zhōng liè。
义骨原锤百鍊钢,丹衷独藏三斗血。yì gǔ yuán chuí bǎi liàn gāng,dān zhōng dú cáng sān dòu xuè。
文山起奋勤王师,天命已去谁能支。wén shān qǐ fèn qín wáng shī,tiān mìng yǐ qù shuí néng zhī。
北风吹折藻旌旆,仓皇文相遭囚羁。běi fēng chuī zhé zǎo jīng pèi,cāng huáng wén xiāng zāo qiú jī。
伤心再睹田横客,意气凛凛填胸臆。shāng xīn zài dǔ tián héng kè,yì qì lǐn lǐn tián xiōng yì。
风尘澒洞不自保,岭海间关死无益。fēng chén hòng dòng bù zì bǎo,lǐng hǎi jiān guān sǐ wú yì。
君臣师友义莫酬,北望恸哭烟云愁。jūn chén shī yǒu yì mò chóu,běi wàng tòng kū yān yún chóu。
生事死祭两不怍,气激雷电江河流。shēng shì sǐ jì liǎng bù zuò,qì jī léi diàn jiāng hé liú。
朅来宇宙知几年,炳炳遗迹星日悬。qiè lái yǔ zhòu zhī jǐ nián,bǐng bǐng yí jì xīng rì xuán。
文山之祠高北斗,一堂配食还诸贤。wén shān zhī cí gāo běi dòu,yī táng pèi shí hái zhū xián。
论世当时孰遗失,介推不与从君绩。lùn shì dāng shí shú yí shī,jiè tuī bù yǔ cóng jūn jì。
王子芳名自难泯,有识固为斯文惜。wáng zi fāng míng zì nán mǐn,yǒu shí gù wèi sī wén xī。
文孙自是忠孝传,表章先德应拳拳。wén sūn zì shì zhōng xiào chuán,biǎo zhāng xiān dé yīng quán quán。
独勒长疏献天子,一朝俎豆增其间。dú lēi zhǎng shū xiàn tiān zi,yī cháo zǔ dòu zēng qí jiān。
巍巍庙貌回生姿,寒泉蘋藻兴遐思。wēi wēi miào mào huí shēng zī,hán quán píng zǎo xīng xiá sī。
纲常允系岂漫尔,显晦有数须明时。gāng cháng yǔn xì qǐ màn ěr,xiǎn huì yǒu shù xū míng shí。
霸业雄图宁久赖,天理人心镇常在。bà yè xióng tú níng jiǔ lài,tiān lǐ rén xīn zhèn cháng zài。
因观盛事激予衷,为赋长歌一寄慨。yīn guān shèng shì jī yǔ zhōng,wèi fù zhǎng gē yī jì kǎi。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

次韵谢吴黄洲郡守过访

孙承恩

瞻企时常切,追陪此日亲。zhān qǐ shí cháng qiè,zhuī péi cǐ rì qīn。
偶同山简兴,来赏习池春。ǒu tóng shān jiǎn xīng,lái shǎng xí chí chūn。
真率惟蔬具,迂疏愧野人。zhēn lǜ wéi shū jù,yū shū kuì yě rén。
醉馀犹自整,随意岸乌巾。zuì yú yóu zì zhěng,suí yì àn wū jīn。

借韵述怀二首

孙承恩

地僻尘喧少,幽居谁与亲。dì pì chén xuān shǎo,yōu jū shuí yǔ qīn。
琴樽消侠气,花柳媚长春。qín zūn xiāo xiá qì,huā liǔ mèi zhǎng chūn。
感事频怀古,逃名欲避人。gǎn shì pín huái gǔ,táo míng yù bì rén。
百年天地里,白日照乌巾。bǎi nián tiān dì lǐ,bái rì zhào wū jīn。

借韵述怀二首

孙承恩

避世非吾事,幽居迹颇同。bì shì fēi wú shì,yōu jū jì pǒ tóng。
石田锄夜月,茅屋领春风。shí tián chú yè yuè,máo wū lǐng chūn fēng。
文债蹉跎有,江天梦寐空。wén zhài cuō tuó yǒu,jiāng tiān mèng mèi kōng。
怀人渺无极,望入泬寥中。huái rén miǎo wú jí,wàng rù jué liáo zhōng。

九月

孙承恩

天上繁霜降,人间秋色深。tiān shàng fán shuāng jiàng,rén jiān qiū sè shēn。
千林飞落叶,万户动疏砧。qiān lín fēi luò yè,wàn hù dòng shū zhēn。
憔悴潘郎鬓,低回宋玉心。qiáo cuì pān láng bìn,dī huí sòng yù xīn。
吟诗欲排闷,哀咏更难禁。yín shī yù pái mèn,āi yǒng gèng nán jìn。

孙承恩

野菊丛丛艳,清香细细寒。yě jú cóng cóng yàn,qīng xiāng xì xì hán。
孤根谢桃李,幽致契芝兰。gū gēn xiè táo lǐ,yōu zhì qì zhī lán。
欲共陶翁醉,思遗屈子餐。yù gòng táo wēng zuì,sī yí qū zi cān。
小斋明棐几,移得一枝看。xiǎo zhāi míng fěi jǐ,yí dé yī zhī kàn。

秋日泛舟

孙承恩

幽意渺无著,溪边掉小舟。yōu yì miǎo wú zhù,xī biān diào xiǎo zhōu。
天晴鸣野鹤,浪稳趁轻鸥。tiān qíng míng yě hè,làng wěn chèn qīng ōu。
不俟鉴湖请,聊同笠泽游。bù qí jiàn hú qǐng,liáo tóng lì zé yóu。
悠悠随所适,吾欲听渔讴。yōu yōu suí suǒ shì,wú yù tīng yú ōu。

秋晚村行

孙承恩

步屧江村晚,西风小作秋。bù xiè jiāng cūn wǎn,xī fēng xiǎo zuò qiū。
深林喧鸟雀,落日下羊牛。shēn lín xuān niǎo què,luò rì xià yáng niú。
机杼千家共,田禾一望收。jī zhù qiān jiā gòng,tián hé yī wàng shōu。
偶同野老话,鸡黍为迟留。ǒu tóng yě lǎo huà,jī shǔ wèi chí liú。

悲秋

孙承恩

海上凉风动,山中秋日深。hǎi shàng liáng fēng dòng,shān zhōng qiū rì shēn。
百年摧短景,万里接层阴。bǎi nián cuī duǎn jǐng,wàn lǐ jiē céng yīn。
冻蕊依时放,寒蝉恋树吟。dòng ruǐ yī shí fàng,hán chán liàn shù yín。
平生摇落意,卧病更难禁。píng shēng yáo luò yì,wò bìng gèng nán jìn。

观刈稻

孙承恩

秋霁郊原净,平畴刈穫空。qiū jì jiāo yuán jìng,píng chóu yì huò kōng。
千林留夕照,隔坞听高舂。qiān lín liú xī zhào,gé wù tīng gāo chōng。
数口劳生计,三时念仆功。shù kǒu láo shēng jì,sān shí niàn pū gōng。
流移多未复,能得几家同。liú yí duō wèi fù,néng dé jǐ jiā tóng。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

禁密邻天上,清闲学瀼西。jìn mì lín tiān shàng,qīng xián xué ráng xī。
风光不相负,笔砚且幽栖。fēng guāng bù xiāng fù,bǐ yàn qiě yōu qī。
径僻花通牖,阶深藓护泥。jìng pì huā tōng yǒu,jiē shēn xiǎn hù ní。
兴来得佳句,自向壁间题。xīng lái dé jiā jù,zì xiàng bì jiān tí。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

雨后蛙喧吹,风前鹤报衙。yǔ hòu wā xuān chuī,fēng qián hè bào yá。
观书焚柏子,临帖泛松花。guān shū fén bǎi zi,lín tiē fàn sōng huā。
客至檐鸣鹊,天晴散晚霞。kè zhì yán míng què,tiān qíng sàn wǎn xiá。
此中清寂甚,底处着纷华。cǐ zhōng qīng jì shén,dǐ chù zhe fēn huá。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

院静如僧寺,官闲类隐居。yuàn jìng rú sēng sì,guān xián lèi yǐn jū。
冻云低接树,露井暗通渠。dòng yún dī jiē shù,lù jǐng àn tōng qú。
虑淡入禅定,心游到古初。lǜ dàn rù chán dìng,xīn yóu dào gǔ chū。
自知迂拙甚,底处曳吾裾。zì zhī yū zhuō shén,dǐ chù yè wú jū。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

忽忽悲时事,悠悠念此心。hū hū bēi shí shì,yōu yōu niàn cǐ xīn。
道穷知己少,性僻避人深。dào qióng zhī jǐ shǎo,xìng pì bì rén shēn。
树色阴连屋,花香淡拂襟。shù sè yīn lián wū,huā xiāng dàn fú jīn。
尽于疏懒便,无补费光阴。jǐn yú shū lǎn biàn,wú bǔ fèi guāng yīn。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

虚馆深秋色,闲情坐日西。xū guǎn shēn qiū sè,xián qíng zuò rì xī。
幽花当槛落,小鸟傍檐栖。yōu huā dāng kǎn luò,xiǎo niǎo bàng yán qī。
石罽苔漫砌,天书鹤篆泥。shí jì tái màn qì,tiān shū hè zhuàn ní。
虽无观物妙,兴至亦堪题。suī wú guān wù miào,xīng zhì yì kān tí。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

闲官稀候吏,玉署例槐衙。xián guān xī hòu lì,yù shǔ lì huái yá。
树隙鸟窥牖,水边鱼唼花。shù xì niǎo kuī yǒu,shuǐ biān yú shà huā。
断虹低返照,残雨乱明霞。duàn hóng dī fǎn zhào,cán yǔ luàn míng xiá。
自是神仙境,幽幽远世哗。zì shì shén xiān jìng,yōu yōu yuǎn shì huā。