古诗词

王梅翁从祀文山祠纪事

孙承恩

宋家南渡国运倾,中原扰攘多凭陵。sòng jiā nán dù guó yùn qīng,zhōng yuán rǎo rǎng duō píng líng。
海岳震荡天地否,日月惨淡无光晶。hǎi yuè zhèn dàng tiān dì fǒu,rì yuè cǎn dàn wú guāng jīng。
承平养贤三百祀,厚泽深仁浃心髓。chéng píng yǎng xián sān bǎi sì,hòu zé shēn rén jiā xīn suǐ。
负国忘君间有之,忠义相望不胜纪。fù guó wàng jūn jiān yǒu zhī,zhōng yì xiāng wàng bù shèng jì。
文山先生世伟人,堂堂节概摩苍旻。wén shān xiān shēng shì wěi rén,táng táng jié gài mó cāng mín。
一时幕府盛宾友,英贤契合从如云。yī shí mù fǔ shèng bīn yǒu,yīng xián qì hé cóng rú yún。
就中王子更奇杰,慷慨平生慕忠烈。jiù zhōng wáng zi gèng qí jié,kāng kǎi píng shēng mù zhōng liè。
义骨原锤百鍊钢,丹衷独藏三斗血。yì gǔ yuán chuí bǎi liàn gāng,dān zhōng dú cáng sān dòu xuè。
文山起奋勤王师,天命已去谁能支。wén shān qǐ fèn qín wáng shī,tiān mìng yǐ qù shuí néng zhī。
北风吹折藻旌旆,仓皇文相遭囚羁。běi fēng chuī zhé zǎo jīng pèi,cāng huáng wén xiāng zāo qiú jī。
伤心再睹田横客,意气凛凛填胸臆。shāng xīn zài dǔ tián héng kè,yì qì lǐn lǐn tián xiōng yì。
风尘澒洞不自保,岭海间关死无益。fēng chén hòng dòng bù zì bǎo,lǐng hǎi jiān guān sǐ wú yì。
君臣师友义莫酬,北望恸哭烟云愁。jūn chén shī yǒu yì mò chóu,běi wàng tòng kū yān yún chóu。
生事死祭两不怍,气激雷电江河流。shēng shì sǐ jì liǎng bù zuò,qì jī léi diàn jiāng hé liú。
朅来宇宙知几年,炳炳遗迹星日悬。qiè lái yǔ zhòu zhī jǐ nián,bǐng bǐng yí jì xīng rì xuán。
文山之祠高北斗,一堂配食还诸贤。wén shān zhī cí gāo běi dòu,yī táng pèi shí hái zhū xián。
论世当时孰遗失,介推不与从君绩。lùn shì dāng shí shú yí shī,jiè tuī bù yǔ cóng jūn jì。
王子芳名自难泯,有识固为斯文惜。wáng zi fāng míng zì nán mǐn,yǒu shí gù wèi sī wén xī。
文孙自是忠孝传,表章先德应拳拳。wén sūn zì shì zhōng xiào chuán,biǎo zhāng xiān dé yīng quán quán。
独勒长疏献天子,一朝俎豆增其间。dú lēi zhǎng shū xiàn tiān zi,yī cháo zǔ dòu zēng qí jiān。
巍巍庙貌回生姿,寒泉蘋藻兴遐思。wēi wēi miào mào huí shēng zī,hán quán píng zǎo xīng xiá sī。
纲常允系岂漫尔,显晦有数须明时。gāng cháng yǔn xì qǐ màn ěr,xiǎn huì yǒu shù xū míng shí。
霸业雄图宁久赖,天理人心镇常在。bà yè xióng tú níng jiǔ lài,tiān lǐ rén xīn zhèn cháng zài。
因观盛事激予衷,为赋长歌一寄慨。yīn guān shèng shì jī yǔ zhōng,wèi fù zhǎng gē yī jì kǎi。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

和许龙石山行四首晚趋功德寺遇雨

孙承恩

佛印南来知几传,香灯钟鼓自年年。fú yìn nán lái zhī jǐ chuán,xiāng dēng zhōng gǔ zì nián nián。
僧如有约先张榻,事本非期亦是缘。sēng rú yǒu yuē xiān zhāng tà,shì běn fēi qī yì shì yuán。
宝剑光摇红日下,白云阴护翠微前。bǎo jiàn guāng yáo hóng rì xià,bái yún yīn hù cuì wēi qián。
三生漫演无边偈,一勺还尝石涧泉。sān shēng màn yǎn wú biān jì,yī sháo hái cháng shí jiàn quán。

和许龙石山行四首晚趋功德寺遇雨

孙承恩

乍息肩舆日未沉,名山曾此几窥临。zhà xī jiān yú rì wèi chén,míng shān céng cǐ jǐ kuī lín。
一泓寒沁泉流碧,万折源通地脉深。yī hóng hán qìn quán liú bì,wàn zhé yuán tōng dì mài shēn。
古洞无尘留暑气,虚窗有榻锁秋阴。gǔ dòng wú chén liú shǔ qì,xū chuāng yǒu tà suǒ qiū yīn。
梦回忽听钟鸣寺,出户犹看月在林。mèng huí hū tīng zhōng míng sì,chū hù yóu kàn yuè zài lín。

和许龙石山行四首晚趋功德寺遇雨

孙承恩

林开晨旭鸟鸣过,望里群峰万笏罗。lín kāi chén xù niǎo míng guò,wàng lǐ qún fēng wàn hù luó。
湛露澄浓浮沆瀣,梵宫雄峙压盘陀。zhàn lù chéng nóng fú hàng xiè,fàn gōng xióng zhì yā pán tuó。
佛能说法思超世,我为耽诗未脱魔。fú néng shuō fǎ sī chāo shì,wǒ wèi dān shī wèi tuō mó。
王事有程还促驾,一鞭须趁早凉多。wáng shì yǒu chéng hái cù jià,yī biān xū chèn zǎo liáng duō。

秋兴八首用马西玄韵

孙承恩

金殿瑶坛御气通,云旌羽盖袅高空。jīn diàn yáo tán yù qì tōng,yún jīng yǔ gài niǎo gāo kōng。
九天日月昭回里,五岳真仙陟降中。jiǔ tiān rì yuè zhāo huí lǐ,wǔ yuè zhēn xiān zhì jiàng zhōng。
礼乐三千姬孔教,关河百二古今雄。lǐ lè sān qiān jī kǒng jiào,guān hé bǎi èr gǔ jīn xióng。
诗人恳悃歌磐石,英主吁谟咏大风。shī rén kěn kǔn gē pán shí,yīng zhǔ xū mó yǒng dà fēng。

秋兴八首用马西玄韵

孙承恩

故相门前雀可罗,沙堤新筑拥鸣珂。gù xiāng mén qián què kě luó,shā dī xīn zhù yōng míng kē。
波澄太乙摇星斗,月冷昭阳长薜萝。bō chéng tài yǐ yáo xīng dòu,yuè lěng zhāo yáng zhǎng bì luó。
绝檄羽书频岁警,蔽天风雨入秋多。jué xí yǔ shū pín suì jǐng,bì tiān fēng yǔ rù qiū duō。
寒蛩阶下鸣声急,唧唧啾啾尔为何。hán qióng jiē xià míng shēng jí,jī jī jiū jiū ěr wèi hé。

秋兴八首用马西玄韵

孙承恩

几向南邦仰北辰,属车无路从游巡。jǐ xiàng nán bāng yǎng běi chén,shǔ chē wú lù cóng yóu xún。
风云幸接夔龙侣,虚薄真惭憔悴身。fēng yún xìng jiē kuí lóng lǚ,xū báo zhēn cán qiáo cuì shēn。
多病少陵缘底病,酖人叔子岂欺人。duō bìng shǎo líng yuán dǐ bìng,zhèn rén shū zi qǐ qī rén。
崎岖世变江河下,寂寞羁怀感慨频。qí qū shì biàn jiāng hé xià,jì mò jī huái gǎn kǎi pín。

秋兴八首用马西玄韵

孙承恩

莽莽乾坤几陆沉,寥寥宇宙慨知音。mǎng mǎng qián kūn jǐ lù chén,liáo liáo yǔ zhòu kǎi zhī yīn。
松筠不受冰霜妒,霄汉常悬鸿鹄心。sōng yún bù shòu bīng shuāng dù,xiāo hàn cháng xuán hóng gǔ xīn。
甲第笙歌穿窈窕,边城鼓角助阴森。jiǎ dì shēng gē chuān yǎo tiǎo,biān chéng gǔ jiǎo zhù yīn sēn。
节催节换频惊速,愁咏愁添转更深。jié cuī jié huàn pín jīng sù,chóu yǒng chóu tiān zhuǎn gèng shēn。

秋兴八首用马西玄韵

孙承恩

燕台易水莽萧条,黄菊丹枫兴独饶。yàn tái yì shuǐ mǎng xiāo tiáo,huáng jú dān fēng xīng dú ráo。
漫措归心淹岁月,空馀意气薄云霄。màn cuò guī xīn yān suì yuè,kōng yú yì qì báo yún xiāo。
高天露下千山肃,大地风雄万壑摇。gāo tiān lù xià qiān shān sù,dà dì fēng xióng wàn hè yáo。
翘首九重宫阙壮,夜深突兀倚参寥。qiào shǒu jiǔ zhòng gōng quē zhuàng,yè shēn tū wù yǐ cān liáo。

秋兴八首用马西玄韵

孙承恩

陆宝山浮万木巅,苍藤茆屋锁寒烟。lù bǎo shān fú wàn mù diān,cāng téng máo wū suǒ hán yān。
千年古迹藏灵气,百道飞虹落涧泉。qiān nián gǔ jì cáng líng qì,bǎi dào fēi hóng luò jiàn quán。
往事消磨残梦里,乡心摇荡五湖前。wǎng shì xiāo mó cán mèng lǐ,xiāng xīn yáo dàng wǔ hú qián。
生平故旧多星散,怅望音尘各一天。shēng píng gù jiù duō xīng sàn,chàng wàng yīn chén gè yī tiān。

秋兴八首用马西玄韵

孙承恩

疏林蔓草夕阳西,野菊江蓠吐艳齐。shū lín màn cǎo xī yáng xī,yě jú jiāng lí tǔ yàn qí。
万里关河秋渐杳,五陵云物望都迷。wàn lǐ guān hé qiū jiàn yǎo,wǔ líng yún wù wàng dōu mí。
邯郸古道争驰毂,山径幽人独杖藜。hán dān gǔ dào zhēng chí gǔ,shān jìng yōu rén dú zhàng lí。
处处寒衣急砧杵,夜深敲断更清凄。chù chù hán yī jí zhēn chǔ,yè shēn qiāo duàn gèng qīng qī。

秋兴八首用马西玄韵

孙承恩

上郡渔阳百战场,频年冤鬼哭殊方。shàng jùn yú yáng bǎi zhàn chǎng,pín nián yuān guǐ kū shū fāng。
阴风短日云连地,沙碛寒宵月照霜。yīn fēng duǎn rì yún lián dì,shā qì hán xiāo yuè zhào shuāng。
克敌可凭天幸数,安边惟藉庙谟长。kè dí kě píng tiān xìng shù,ān biān wéi jí miào mó zhǎng。
杞忧藜藿怀三饵,肉食公侯亨万羊。qǐ yōu lí huò huái sān ěr,ròu shí gōng hóu hēng wàn yáng。

谢翁见愚送酒用杜韵

孙承恩

几度分来玉液春,驰缄走马远劳人。jǐ dù fēn lái yù yè chūn,chí jiān zǒu mǎ yuǎn láo rén。
清曹了事多休暇,长日开尊每数巡。qīng cáo le shì duō xiū xiá,zhǎng rì kāi zūn měi shù xún。
已把乡愁祛似扫,独无诗笔健如神。yǐ bǎ xiāng chóu qū shì sǎo,dú wú shī bǐ jiàn rú shén。
空瓶实少娱宾意,馀沥惟沾稚子唇。kōng píng shí shǎo yú bīn yì,yú lì wéi zhān zhì zi chún。

和大宗伯张阳峰赏莲之什二首

孙承恩

清曹了事早休衙,喜接名公一赏花。qīng cáo le shì zǎo xiū yá,xǐ jiē míng gōng yī shǎng huā。
倚困似怜多寂寞,向人如语故欹斜。yǐ kùn shì lián duō jì mò,xiàng rén rú yǔ gù yī xié。
漫会翠管夸风味,更把瑶篇咏物华。màn huì cuì guǎn kuā fēng wèi,gèng bǎ yáo piān yǒng wù huá。
胜会可教容易掷,城头须待听鸣笳。shèng huì kě jiào róng yì zhì,chéng tóu xū dài tīng míng jiā。

和大宗伯张阳峰赏莲之什二首

孙承恩

小院筵开暑气微,残芳犹喜对斜晖。xiǎo yuàn yán kāi shǔ qì wēi,cán fāng yóu xǐ duì xié huī。
人从忙里时轻掷,花到秋来事便稀。rén cóng máng lǐ shí qīng zhì,huā dào qiū lái shì biàn xī。
泫露已看瑶实重,映空还藉翠云围。xuàn lù yǐ kàn yáo shí zhòng,yìng kōng hái jí cuì yún wéi。
馀香惹得浑疑似,太液池头采佩归。yú xiāng rě dé hún yí shì,tài yè chí tóu cǎi pèi guī。

和许龙石赏莲之什

孙承恩

莫谓寻芳已后时,犹堪一笑把琼枝。mò wèi xún fāng yǐ hòu shí,yóu kān yī xiào bǎ qióng zhī。
醲华向日微薰脸,残馥随风细入卮。nóng huá xiàng rì wēi xūn liǎn,cán fù suí fēng xì rù zhī。
太华峰头夸异种,若耶溪上负幽期。tài huá fēng tóu kuā yì zhǒng,ruò yé xī shàng fù yōu qī。
不须烂醉穷心赏,静对孤妍亦自奇。bù xū làn zuì qióng xīn shǎng,jìng duì gū yán yì zì qí。