古诗词

七夕

孙承恩

商飙振庭柯,大火以流西。shāng biāo zhèn tíng kē,dà huǒ yǐ liú xī。
乌鹊填桥渡银汉,又是双星会合时。wū què tián qiáo dù yín hàn,yòu shì shuāng xīng huì hé shí。
兹事古传言,茫昧理莫据。zī shì gǔ chuán yán,máng mèi lǐ mò jù。
承讹踵缪益附会,天孙锡巧人间世。chéng é zhǒng móu yì fù huì,tiān sūn xī qiǎo rén jiān shì。
骈罗?饵瓜果新,儿祈女拜纷成群。pián luó ěr guā guǒ xīn,ér qí nǚ bài fēn chéng qún。
柳州之柳忝学道,亦自喋喋鸣酸辛。liǔ zhōu zhī liǔ tiǎn xué dào,yì zì dié dié míng suān xīn。
吾闻隆古时,大道靡巧拙。wú wén lóng gǔ shí,dà dào mí qiǎo zhuō。
元气既以凿,奸伪乃百出。yuán qì jì yǐ záo,jiān wěi nǎi bǎi chū。
殚力竭知日益工,更欲乞取将何终。dān lì jié zhī rì yì gōng,gèng yù qǐ qǔ jiāng hé zhōng。
我意天孙心,岂不为世恫。wǒ yì tiān sūn xīn,qǐ bù wèi shì dòng。
无由挽回古淳朴,尚肯锡与滋民凶。wú yóu wǎn huí gǔ chún pǔ,shàng kěn xī yǔ zī mín xiōng。
涂塞民聪明,知巧并黜息。tú sāi mín cōng míng,zhī qiǎo bìng chù xī。
太朴庶可还,民德不戕贼。tài pǔ shù kě hái,mín dé bù qiāng zéi。
我自大拙世莫伦,从吾聊用全吾真。wǒ zì dà zhuō shì mò lún,cóng wú liáo yòng quán wú zhēn。
再巧再拙徒漫云,草堂幽幽当此辰,且对明月挥清尊。zài qiǎo zài zhuō tú màn yún,cǎo táng yōu yōu dāng cǐ chén,qiě duì míng yuè huī qīng zūn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

邸中思家四首

孙承恩

不见伯兄久,荆花静晚风。bù jiàn bó xiōng jiǔ,jīng huā jìng wǎn fēng。
平生敦手足,此日任西东。píng shēng dūn shǒu zú,cǐ rì rèn xī dōng。
万里看鸿鹄,三冬困蛰龙。wàn lǐ kàn hóng gǔ,sān dōng kùn zhé lóng。
不知今夜烛,谁与一尊同。bù zhī jīn yè zhú,shuí yǔ yī zūn tóng。

邸中思家四首

孙承恩

静夜长如岁,羁愁冷似灰。jìng yè zhǎng rú suì,jī chóu lěng shì huī。
缪通京国籍,虚负故园梅。móu tōng jīng guó jí,xū fù gù yuán méi。
不寐闻寒柝,多情减壮怀。bù mèi wén hán tuò,duō qíng jiǎn zhuàng huái。
无端寥落意,一一上心来。wú duān liáo luò yì,yī yī shàng xīn lái。

题陶渊明画

孙承恩

白日识归心,凉风吹葛巾。bái rì shí guī xīn,liáng fēng chuī gé jīn。
世行元嘉历,身是义熙民。shì xíng yuán jiā lì,shēn shì yì xī mín。
望里停云赋,门前送酒人。wàng lǐ tíng yún fù,mén qián sòng jiǔ rén。
绿杨深匝户,别是一家春。lǜ yáng shēn zā hù,bié shì yī jiā chūn。

孙承恩

疏雨夜深闻,朝来暝不分。shū yǔ yè shēn wén,cháo lái míng bù fēn。
随风看袅袅,杂雾更纷纷。suí fēng kàn niǎo niǎo,zá wù gèng fēn fēn。
径草添幽翠,池波织细纹。jìng cǎo tiān yōu cuì,chí bō zhī xì wén。
居闲无晤语,袖手对炉薰。jū xián wú wù yǔ,xiù shǒu duì lú xūn。

孙承恩

荫屋交虚翠,当窗送夕凉。yīn wū jiāo xū cuì,dāng chuāng sòng xī liáng。
清声时到耳,浓露湿沾裳。qīng shēng shí dào ěr,nóng lù shī zhān shang。
老干排篱出,新梢落粉香。lǎo gàn pái lí chū,xīn shāo luò fěn xiāng。
再歌淇澳什,不拟晋人狂。zài gē qí ào shén,bù nǐ jìn rén kuáng。

与诸友避暑河亭小酌

孙承恩

胜事闻河朔,吾亭亦自宜。shèng shì wén hé shuò,wú tíng yì zì yí。
冻云低结暝,槛水淡生漪。dòng yún dī jié míng,kǎn shuǐ dàn shēng yī。
竹韵清醒耳,瓜浆冷沁脾。zhú yùn qīng xǐng ěr,guā jiāng lěng qìn pí。
况怜明月上,归兴更迟迟。kuàng lián míng yuè shàng,guī xīng gèng chí chí。

将晓

孙承恩

历乱银河落,朦胧曙色微。lì luàn yín hé luò,méng lóng shǔ sè wēi。
忽看入幽户,渐已透疏帏。hū kàn rù yōu hù,jiàn yǐ tòu shū wéi。
物各知群动,吾思欲揽衣。wù gè zhī qún dòng,wú sī yù lǎn yī。
幽居虽少事,颓惰自非宜。yōu jū suī shǎo shì,tuí duò zì fēi yí。

为杨士行题扇景二首

孙承恩

林木散清霁,微风度水迟。lín mù sàn qīng jì,wēi fēng dù shuǐ chí。
扁舟荡落日,红色照吟髭。biǎn zhōu dàng luò rì,hóng sè zhào yín zī。
逸兴孤云远,闲情白鸟知。yì xīng gū yún yuǎn,xián qíng bái niǎo zhī。
美人渺何许,幽赏共襟期。měi rén miǎo hé xǔ,yōu shǎng gòng jīn qī。

为杨士行题扇景二首

孙承恩

老树颓崖石,轻舠拂渚矶。lǎo shù tuí yá shí,qīng dāo fú zhǔ jī。
水花含晚净,沙鸟近人飞。shuǐ huā hán wǎn jìng,shā niǎo jìn rén fēi。
凉吹还欹帽,晴云欲染衣。liáng chuī hái yī mào,qíng yún yù rǎn yī。
何由添入我,吟倚对斜晖。hé yóu tiān rù wǒ,yín yǐ duì xié huī。

又题扇景士行号晴川

孙承恩

碧汉烟俱敛,幽岩花欲然。bì hàn yān jù liǎn,yōu yán huā yù rán。
美人多逸兴,载酒过前川。měi rén duō yì xīng,zài jiǔ guò qián chuān。
傲睨天垂野,啸歌风满船。ào nì tiān chuí yě,xiào gē fēng mǎn chuán。
何当三泖上,似尔亦飘然。hé dāng sān mǎo shàng,shì ěr yì piāo rán。

七月廿七日借曹锦溪舟出郭小泛戏作呈舟主一笑二首

孙承恩

画舸随潮发,幽怀颇自宜。huà gě suí cháo fā,yōu huái pǒ zì yí。
鹭移参别渚,蝉咽送高枝。lù yí cān bié zhǔ,chán yàn sòng gāo zhī。
碧水静风浪,黄花惊岁时。bì shuǐ jìng fēng làng,huáng huā jīng suì shí。
世途多感慨,吾意欲何之。shì tú duō gǎn kǎi,wú yì yù hé zhī。

七月廿七日借曹锦溪舟出郭小泛戏作呈舟主一笑二首

孙承恩

摇落楚江湄,秋风独棹时。yáo luò chǔ jiāng méi,qiū fēng dú zhào shí。
孤云淡离思,斜日照吟髭。gū yún dàn lí sī,xié rì zhào yín zī。
忽想横江鹤,因看入水鹚。hū xiǎng héng jiāng hè,yīn kàn rù shuǐ cí。
天随有真趣,吾欲共襟期。tiān suí yǒu zhēn qù,wú yù gòng jīn qī。

月夜露坐甚适

孙承恩

月出炎氛息,空庭爽气浮。yuè chū yán fēn xī,kōng tíng shuǎng qì fú。
斗杓初北指,河汉欲西流。dòu biāo chū běi zhǐ,hé hàn yù xī liú。
竹卧横侵榻,萤飞径过楼。zhú wò héng qīn tà,yíng fēi jìng guò lóu。
坦然无俗累,自觉兴优游。tǎn rán wú sú lèi,zì jué xīng yōu yóu。

督园丁溉菊

孙承恩

元亮归来兴,黄花岁晚心。yuán liàng guī lái xīng,huáng huā suì wǎn xīn。
数枝浑自秘,九日漫将临。shù zhī hún zì mì,jiǔ rì màn jiāng lín。
会见风霜肃,全资灌溉深。huì jiàn fēng shuāng sù,quán zī guàn gài shēn。
东篱吐幽艳,我欲对清吟。dōng lí tǔ yōu yàn,wǒ yù duì qīng yín。

独坐

孙承恩

旭日照檐楹,高斋虚更明。xù rì zhào yán yíng,gāo zhāi xū gèng míng。
闭门幽意惬,隐几篆烟清。bì mén yōu yì qiè,yǐn jǐ zhuàn yān qīng。
野鸟每双下,林蝉时一鸣。yě niǎo měi shuāng xià,lín chán shí yī míng。
敢云抛世累,暂尔学无生。gǎn yún pāo shì lèi,zàn ěr xué wú shēng。