古诗词

七夕

孙承恩

商飙振庭柯,大火以流西。shāng biāo zhèn tíng kē,dà huǒ yǐ liú xī。
乌鹊填桥渡银汉,又是双星会合时。wū què tián qiáo dù yín hàn,yòu shì shuāng xīng huì hé shí。
兹事古传言,茫昧理莫据。zī shì gǔ chuán yán,máng mèi lǐ mò jù。
承讹踵缪益附会,天孙锡巧人间世。chéng é zhǒng móu yì fù huì,tiān sūn xī qiǎo rén jiān shì。
骈罗?饵瓜果新,儿祈女拜纷成群。pián luó ěr guā guǒ xīn,ér qí nǚ bài fēn chéng qún。
柳州之柳忝学道,亦自喋喋鸣酸辛。liǔ zhōu zhī liǔ tiǎn xué dào,yì zì dié dié míng suān xīn。
吾闻隆古时,大道靡巧拙。wú wén lóng gǔ shí,dà dào mí qiǎo zhuō。
元气既以凿,奸伪乃百出。yuán qì jì yǐ záo,jiān wěi nǎi bǎi chū。
殚力竭知日益工,更欲乞取将何终。dān lì jié zhī rì yì gōng,gèng yù qǐ qǔ jiāng hé zhōng。
我意天孙心,岂不为世恫。wǒ yì tiān sūn xīn,qǐ bù wèi shì dòng。
无由挽回古淳朴,尚肯锡与滋民凶。wú yóu wǎn huí gǔ chún pǔ,shàng kěn xī yǔ zī mín xiōng。
涂塞民聪明,知巧并黜息。tú sāi mín cōng míng,zhī qiǎo bìng chù xī。
太朴庶可还,民德不戕贼。tài pǔ shù kě hái,mín dé bù qiāng zéi。
我自大拙世莫伦,从吾聊用全吾真。wǒ zì dà zhuō shì mò lún,cóng wú liáo yòng quán wú zhēn。
再巧再拙徒漫云,草堂幽幽当此辰,且对明月挥清尊。zài qiǎo zài zhuō tú màn yún,cǎo táng yōu yōu dāng cǐ chén,qiě duì míng yuè huī qīng zūn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

赠吴参戎四首

孙承恩

岭表三冬使,沧江万里槎。lǐng biǎo sān dōng shǐ,cāng jiāng wàn lǐ chá。
幸逢贤地主,聊复慰天涯。xìng féng xián dì zhǔ,liáo fù wèi tiān yá。
方叔周心膂,嫖姚汉爪牙。fāng shū zhōu xīn lǚ,piáo yáo hàn zhǎo yá。
羡君多将略,随处向人夸。xiàn jūn duō jiāng lüè,suí chù xiàng rén kuā。

赠吴参戎四首

孙承恩

南国威名旧,朝庭简命专。nán guó wēi míng jiù,cháo tíng jiǎn mìng zhuān。
殊方人绘像,素节士称贤。shū fāng rén huì xiàng,sù jié shì chēng xián。
拂剑风生锷,弯弓月满弦。fú jiàn fēng shēng è,wān gōng yuè mǎn xián。
军中多暇豫,亦不废诗篇。jūn zhōng duō xiá yù,yì bù fèi shī piān。

赠吴参戎四首

孙承恩

山郭笼寒雾,江波浴远天。shān guō lóng hán wù,jiāng bō yù yuǎn tiān。
长风雄鼓角,斜日送楼船。zhǎng fēng xióng gǔ jiǎo,xié rì sòng lóu chuán。
文事将军解,名家武略专。wén shì jiāng jūn jiě,míng jiā wǔ lüè zhuān。
相期树勋业,博取汉貂蝉。xiāng qī shù xūn yè,bó qǔ hàn diāo chán。

赠吴参戎四首

孙承恩

岭海吾行远,风尘道未休。lǐng hǎi wú xíng yuǎn,fēng chén dào wèi xiū。
疮痍方日甚,武略更谁优。chuāng yí fāng rì shén,wǔ lüè gèng shuí yōu。
慷慨捐躯志,从容应敌谋。kāng kǎi juān qū zhì,cóng róng yīng dí móu。
去将铜柱洗,来伴赤松游。qù jiāng tóng zhù xǐ,lái bàn chì sōng yóu。

季冬重游韩太监山园二首

孙承恩

使节兹仍驻,名园喜再过。shǐ jié zī réng zhù,míng yuán xǐ zài guò。
入山黄叶满,贮屋白云多。rù shān huáng yè mǎn,zhù wū bái yún duō。
水静鱼深隐,林空鸟不歌。shuǐ jìng yú shēn yǐn,lín kōng niǎo bù gē。
重来知莫遂,回首意如何。zhòng lái zhī mò suì,huí shǒu yì rú hé。

季冬重游韩太监山园二首

孙承恩

有暇还寻胜,无庸问报书。yǒu xiá hái xún shèng,wú yōng wèn bào shū。
题诗不尽兴,刺眼尚如初。tí shī bù jǐn xīng,cì yǎn shàng rú chū。
地主仪文备,儒生礼法疏。dì zhǔ yí wén bèi,rú shēng lǐ fǎ shū。
只将连日会,摘尽一园蔬。zhǐ jiāng lián rì huì,zhāi jǐn yī yuán shū。

与蒋舜咨夜宴话别二首

孙承恩

吏散庭除静,筵开笑语亲。lì sàn tíng chú jìng,yán kāi xiào yǔ qīn。
不嫌通夕话,俱是异乡人。bù xián tōng xī huà,jù shì yì xiāng rén。
岁月空双鬓,高深独此身。suì yuè kōng shuāng bìn,gāo shēn dú cǐ shēn。
相期树勋业,岭海正风尘。xiāng qī shù xūn yè,lǐng hǎi zhèng fēng chén。

与蒋舜咨夜宴话别二首

孙承恩

文饮樽频阁,清谈语不哗。wén yǐn zūn pín gé,qīng tán yǔ bù huā。
高楼传戍鼓,瑶席散灯花。gāo lóu chuán shù gǔ,yáo xí sàn dēng huā。
寒日他乡梦,春风海上槎。hán rì tā xiāng mèng,chūn fēng hǎi shàng chá。
萍蓬无定所,相忆又天涯。píng péng wú dìng suǒ,xiāng yì yòu tiān yá。

留别舜咨二首

孙承恩

万里家山兴,兼旬故旧欢。wàn lǐ jiā shān xīng,jiān xún gù jiù huān。
轺车君暂住,使节我当还。yáo chē jūn zàn zhù,shǐ jié wǒ dāng hái。
王事有离索,天涯须勉餐。wáng shì yǒu lí suǒ,tiān yá xū miǎn cān。
高堂垂白在,为子报平安。gāo táng chuí bái zài,wèi zi bào píng ān。

留别舜咨二首

孙承恩

幸喜逢南国,愁看赋北梁。xìng xǐ féng nán guó,chóu kàn fù běi liáng。
江湖催日景,原野媚烟光。jiāng hú cuī rì jǐng,yuán yě mèi yān guāng。
藩省专民社,贤科得俊良。fān shěng zhuān mín shè,xián kē dé jùn liáng。
莫嗟久借寇,会见早徵黄。mò jiē jiǔ jiè kòu,huì jiàn zǎo zhēng huáng。

哭都谏俞崇礼三首

孙承恩

向晓从容话,俄惊生死分。xiàng xiǎo cóng róng huà,é jīng shēng sǐ fēn。
牵衣频顾我,忍哭更呼君。qiān yī pín gù wǒ,rěn kū gèng hū jūn。
书剑亲孤榇,精灵结暝云。shū jiàn qīn gū chèn,jīng líng jié míng yún。
无言向僮仆,衰泪落纷纷。wú yán xiàng tóng pū,shuāi lèi luò fēn fēn。

哭都谏俞崇礼三首

孙承恩

契阔无终日,颠危实异乡。qì kuò wú zhōng rì,diān wēi shí yì xiāng。
皇天生变故,白日照苍黄。huáng tiān shēng biàn gù,bái rì zhào cāng huáng。
谊切幽冥隔,魂归山水长。yì qiè yōu míng gé,hún guī shān shuǐ zhǎng。
病躯那值此,顾影独神伤。bìng qū nà zhí cǐ,gù yǐng dú shén shāng。

哭都谏俞崇礼三首

孙承恩

王事驰驱久,间关岭表行。wáng shì chí qū jiǔ,jiān guān lǐng biǎo xíng。
才猷当首让,冰檗共心盟。cái yóu dāng shǒu ràng,bīng bò gòng xīn méng。
似子堪人物,于今失俊英。shì zi kān rén wù,yú jīn shī jùn yīng。
临棺寄一恸,岂独友于情。lín guān jì yī tòng,qǐ dú yǒu yú qíng。

发梧州

孙承恩

移棹青山动,扬舲沙鸟鸣。yí zhào qīng shān dòng,yáng líng shā niǎo míng。
诸公劳祖席,万里快归程。zhū gōng láo zǔ xí,wàn lǐ kuài guī chéng。
天与微躯健,囊知使节清。tiān yǔ wēi qū jiàn,náng zhī shǐ jié qīng。
夕阳重回首,烟雾隔孤城。xī yáng zhòng huí shǒu,yān wù gé gū chéng。

舟中对雨二首

孙承恩

旧雨连今雨,江云接岭云。jiù yǔ lián jīn yǔ,jiāng yún jiē lǐng yún。
冥冥看转密,漠漠认难分。míng míng kàn zhuǎn mì,mò mò rèn nán fēn。
汉节归无恙,乡书杳不闻。hàn jié guī wú yàng,xiāng shū yǎo bù wén。
推篷试孤酌,容易得微醺。tuī péng shì gū zhuó,róng yì dé wēi xūn。