古诗词

贞雁篇

孙承恩

双雁从何来,翔集芦渚中。shuāng yàn cóng hé lái,xiáng jí lú zhǔ zhōng。
雌雄两婉妮,鸣声谐嗈嗈。cí xióng liǎng wǎn nī,míng shēng xié yōng yōng。
西风萧萧月惨惨,虞人举网当夜半。xī fēng xiāo xiāo yuè cǎn cǎn,yú rén jǔ wǎng dāng yè bàn。
网得其一即货之,剪铩羽翼留庭隈。wǎng dé qí yī jí huò zhī,jiǎn shā yǔ yì liú tíng wēi。
雄耶雌耶逸者谁,飞飞随来鸣声悲。xióng yé cí yé yì zhě shuí,fēi fēi suí lái míng shēng bēi。
屋角盘旋朝复暝,上下哀呼两相应。wū jiǎo pán xuán cháo fù míng,shàng xià āi hū liǎng xiāng yīng。
天高地下空断肠,日落风凄吊孤影。tiān gāo dì xià kōng duàn cháng,rì luò fēng qī diào gū yǐng。
孤影无奈何,下地来与俱。gū yǐng wú nài hé,xià dì lái yǔ jù。
见似不见人,自甘送微躯。jiàn shì bù jiàn rén,zì gān sòng wēi qū。
引脰宛转鸣,若泣若诉别。yǐn dòu wǎn zhuǎn míng,ruò qì ruò sù bié。
噭噭中夜声弗休,朝来视之交颈绝。jiào jiào zhōng yè shēng fú xiū,cháo lái shì zhī jiāo jǐng jué。
云天杳杳双魂征,幸免一魂悲弗平。yún tiān yǎo yǎo shuāng hún zhēng,xìng miǎn yī hún bēi fú píng。
此雁此雁义且贞,惟欲同死不独生。cǐ yàn cǐ yàn yì qiě zhēn,wéi yù tóng sǐ bù dú shēng。
我观人夫妇,生各申婉嬿。wǒ guān rén fū fù,shēng gè shēn wǎn yàn。
一朝大故及,炎炎志中变。yī cháo dà gù jí,yán yán zhì zhōng biàn。
从一宁知不二天,但为新人巧妆炫。cóng yī níng zhī bù èr tiān,dàn wèi xīn rén qiǎo zhuāng xuàn。
末俗纷纷物不如,听我慷慨歌贞雁。mò sú fēn fēn wù bù rú,tīng wǒ kāng kǎi gē zhēn yàn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

骑鲸人去几千秋,六合真成汗漫游。qí jīng rén qù jǐ qiān qiū,liù hé zhēn chéng hàn màn yóu。
蓬莱阆苑何不住,更为人间岁月留。péng lái láng yuàn hé bù zhù,gèng wèi rén jiān suì yuè liú。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

汉江江水故依然,抱月犹疑水底眠。hàn jiāng jiāng shuǐ gù yī rán,bào yuè yóu yí shuǐ dǐ mián。
可是耽诗馀习气,更来洒翰任人传。kě shì dān shī yú xí qì,gèng lái sǎ hàn rèn rén chuán。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

飞行八极藐三山,万里凌风剑气寒。fēi xíng bā jí miǎo sān shān,wàn lǐ líng fēng jiàn qì hán。
往迹眷怀犹一日,每过襄郢故盘桓。wǎng jì juàn huái yóu yī rì,měi guò xiāng yǐng gù pán huán。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

凤翥鸾翔挥彩毫,天才千古仰诗豪。fèng zhù luán xiáng huī cǎi háo,tiān cái qiān gǔ yǎng shī háo。
湖湘此日抄传遍,怪得新来纸价高。hú xiāng cǐ rì chāo chuán biàn,guài dé xīn lái zhǐ jià gāo。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

青莲居士谪仙人,风雅吾生仰后尘。qīng lián jū shì zhé xiān rén,fēng yǎ wú shēng yǎng hòu chén。
喜奉新诗如謦欬,更将明月认风神。xǐ fèng xīn shī rú qǐng kài,gèng jiāng míng yuè rèn fēng shén。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

欲问先生觅大还,浮名绊我愧尘颜。yù wèn xiān shēng mì dà hái,fú míng bàn wǒ kuì chén yán。
区中甲子频惊换,自是仙家瞬息间。qū zhōng jiǎ zi pín jīng huàn,zì shì xiān jiā shùn xī jiān。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

我厌浮名思碧山,公离蓬岛到人间。wǒ yàn fú míng sī bì shān,gōng lí péng dǎo dào rén jiān。
若教换却输公去,常与群仙相往还。ruò jiào huàn què shū gōng qù,cháng yǔ qún xiān xiāng wǎng hái。

忆儿病

孙承恩

几岁携家住帝畿,故园终日费心思。jǐ suì xié jiā zhù dì jī,gù yuán zhōng rì fèi xīn sī。
无端今日襄江上,回首长安忆病儿。wú duān jīn rì xiāng jiāng shàng,huí shǒu zhǎng ān yì bìng ér。

看打鱼

孙承恩

江上观鱼倚钓滩,长风尽日荡微澜。jiāng shàng guān yú yǐ diào tān,zhǎng fēng jǐn rì dàng wēi lán。
好奇自是吾人僻,贪得鱼鲜不顾寒。hǎo qí zì shì wú rén pì,tān dé yú xiān bù gù hán。

观鸬鹚捕鱼二首

孙承恩

画舫开筵酒共传,鸬鹚出水得鱼鲜。huà fǎng kāi yán jiǔ gòng chuán,lú cí chū shuǐ dé yú xiān。
莫教鼓吹惊飞去,立在滩头不上船。mò jiào gǔ chuī jīng fēi qù,lì zài tān tóu bù shàng chuán。

观鸬鹚捕鱼二首

孙承恩

一叶波心棹小航,鸬鹚没水觅鱼忙。yī yè bō xīn zhào xiǎo háng,lú cí méi shuǐ mì yú máng。
舟人拍手相惊笑,衔得鱼来尺许长。zhōu rén pāi shǒu xiāng jīng xiào,xián dé yú lái chǐ xǔ zhǎng。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

草阁衔杯记昔年,仕途荏苒各风烟。cǎo gé xián bēi jì xī nián,shì tú rěn rǎn gè fēng yān。
天寒落日沧江上,一笑相逢亦偶然。tiān hán luò rì cāng jiāng shàng,yī xiào xiāng féng yì ǒu rán。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

早岁相同万里心,到来踪迹亦浮沉。zǎo suì xiāng tóng wàn lǐ xīn,dào lái zōng jì yì fú chén。
问君宦味今何似,一片青毡得岁深。wèn jūn huàn wèi jīn hé shì,yī piàn qīng zhān dé suì shēn。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

听雨篷窗夜不眠,焚香剪烛共谈玄。tīng yǔ péng chuāng yè bù mián,fén xiāng jiǎn zhú gòng tán xuán。
因君忽忆修文者,回首当时一泫然。yīn jūn hū yì xiū wén zhě,huí shǒu dāng shí yī xuàn rán。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

滥窃无能敢自欺,一官君已负心期。làn qiè wú néng gǎn zì qī,yī guān jūn yǐ fù xīn qī。
莫将踪迹论轻重,须看风波到岸时。mò jiāng zōng jì lùn qīng zhòng,xū kàn fēng bō dào àn shí。