古诗词

后孤鹤行

孙承恩

我从前月失孤鹤,草堂独居谁与娱。wǒ cóng qián yuè shī gū hè,cǎo táng dú jū shuí yǔ yú。
园林岂无百鸟弄好语,喧啾聒耳增烦纡。yuán lín qǐ wú bǎi niǎo nòng hǎo yǔ,xuān jiū guā ěr zēng fán yū。
朝来惊看怪事出,有物忽向吾园集。cháo lái jīng kàn guài shì chū,yǒu wù hū xiàng wú yuán jí。
野性不愁缯缴伤,风毛犹带烟霞湿。yě xìng bù chóu zēng jiǎo shāng,fēng máo yóu dài yān xiá shī。
海波微茫天宇高,蓬山方壶云路遥。hǎi bō wēi máng tiān yǔ gāo,péng shān fāng hú yún lù yáo。
九华仙人知我索寞遣汝至,不然我亦何计能寻招。jiǔ huá xiān rén zhī wǒ suǒ mò qiǎn rǔ zhì,bù rán wǒ yì hé jì néng xún zhāo。
意态闲雅步卓荦,俯仰不惊时饮啄。yì tài xián yǎ bù zhuó luò,fǔ yǎng bù jīng shí yǐn zhuó。
栖息亦或同鸡鹜,仙俗终难混清浊。qī xī yì huò tóng jī wù,xiān sú zhōng nán hùn qīng zhuó。
整翼不忘云外心,戛然时复扬清音。zhěng yì bù wàng yún wài xīn,jiá rán shí fù yáng qīng yīn。
夕阳起复山鸟散,午夜一声溪月沉。xī yáng qǐ fù shān niǎo sàn,wǔ yè yī shēng xī yuè chén。
寒萝翠竹摇森爽,阶下何当紫芝长。hán luó cuì zhú yáo sēn shuǎng,jiē xià hé dāng zǐ zhī zhǎng。
不须华侈羡文轩,只用吟哦惬清赏。bù xū huá chǐ xiàn wén xuān,zhǐ yòng yín ó qiè qīng shǎng。
山家岁月朝复朝,吾欲与子申久要。shān jiā suì yuè cháo fù cháo,wú yù yǔ zi shēn jiǔ yào。
慎无一旦弃我复飞去,使我草堂仍寂寥。shèn wú yī dàn qì wǒ fù fēi qù,shǐ wǒ cǎo táng réng jì liáo。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

朝天宫习仪和甘司空几山韵三首

孙承恩

阁道云移采,炉薰篆袅烟。gé dào yún yí cǎi,lú xūn zhuàn niǎo yān。
乾坤资帝极,虚薄忝官联。qián kūn zī dì jí,xū báo tiǎn guān lián。
云闪开黄幄,霆惊肃晓鞭。yún shǎn kāi huáng wò,tíng jīng sù xiǎo biān。
自多垂老日,身际太平年。zì duō chuí lǎo rì,shēn jì tài píng nián。

朝天宫习仪和甘司空几山韵三首

孙承恩

琳宇千官集,新春万象苏。lín yǔ qiān guān jí,xīn chūn wàn xiàng sū。
尧廷闻华祝,汉室陋嵩呼。yáo tíng wén huá zhù,hàn shì lòu sōng hū。
电绕开昌运,龙飞恊瑞图。diàn rào kāi chāng yùn,lóng fēi xié ruì tú。
圣明求治切,虚臆伫嘉谟。shèng míng qiú zhì qiè,xū yì zhù jiā mó。

留都玉署无梅怅然有怀小园

孙承恩

古署空梅朵,幽怀若为消。gǔ shǔ kōng méi duǒ,yōu huái ruò wèi xiāo。
几株东海上,千里梦魂遥。jǐ zhū dōng hǎi shàng,qiān lǐ mèng hún yáo。
生意馀硕果,贞柯靡柔条。shēng yì yú shuò guǒ,zhēn kē mí róu tiáo。
春风岁岁好,底用怅今朝。chūn fēng suì suì hǎo,dǐ yòng chàng jīn cháo。

东园宴集

孙承恩

胜日张高宴,名园集巨公。shèng rì zhāng gāo yàn,míng yuán jí jù gōng。
笑谈霏玉屑,歌舞动春风。xiào tán fēi yù xiè,gē wǔ dòng chūn fēng。
花雾迷城堞,山云接梵宫。huā wù mí chéng dié,shān yún jiē fàn gōng。
从来幽兴剧,欣赏意无穷。cóng lái yōu xīng jù,xīn shǎng yì wú qióng。

送陈大谏献绩北上

孙承恩

奏绩趋枫陛,停骖别草堂。zòu jì qū fēng bì,tíng cān bié cǎo táng。
三年多献纳,千载属明良。sān nián duō xiàn nà,qiān zài shǔ míng liáng。
风节云霄上,忠诚日月傍。fēng jié yún xiāo shàng,zhōng chéng rì yuè bàng。
临岐何所效,挽手赠干将。lín qí hé suǒ xiào,wǎn shǒu zèng gàn jiāng。

送曹大谏献绩

孙承恩

北阙闻名日,南都会面年。běi quē wén míng rì,nán dōu huì miàn nián。
才高青琐地,人诵白云篇。cái gāo qīng suǒ dì,rén sòng bái yún piān。
烟霁花明驿,江春水接天。yān jì huā míng yì,jiāng chūn shuǐ jiē tiān。
长歌倚黄鹄,送子兴飘然。zhǎng gē yǐ huáng gǔ,sòng zi xīng piāo rán。

送傅光禄献绩

孙承恩

春晚日沉沉,长风野色阴。chūn wǎn rì chén chén,zhǎng fēng yě sè yīn。
人趋温室树,名著汉官箴。rén qū wēn shì shù,míng zhù hàn guān zhēn。
圣主求贤切,苍生望治深。shèng zhǔ qiú xián qiè,cāng shēng wàng zhì shēn。
台衡行且致,愿一沛甘霖。tái héng xíng qiě zhì,yuàn yī pèi gān lín。

江上阻风二首

孙承恩

极目风涛壮,浑疑地轴浮。jí mù fēng tāo zhuàng,hún yí dì zhóu fú。
鸟飞惊半堕,蛟舞惬深游。niǎo fēi jīng bàn duò,jiāo wǔ qiè shēn yóu。
吾道将无措,天心欲示留。wú dào jiāng wú cuò,tiān xīn yù shì liú。
家园渺何许,回首不禁愁。jiā yuán miǎo hé xǔ,huí shǒu bù jìn chóu。

江上阻风二首

孙承恩

出处应谁主,吾行可自由。chū chù yīng shuí zhǔ,wú xíng kě zì yóu。
如何一江隔,翻作半旬留。rú hé yī jiāng gé,fān zuò bàn xún liú。
云色连天暝,涛声蹴地浮。yún sè lián tiān míng,tāo shēng cù dì fú。
安恬应有日,任我渡中流。ān tián yīng yǒu rì,rèn wǒ dù zhōng liú。

和答沈凤峰二首

孙承恩

沈子趋朝日,同予被命年。shěn zi qū cháo rì,tóng yǔ bèi mìng nián。
幸兹联桂楫,忽漫阻淮船。xìng zī lián guì jí,hū màn zǔ huái chuán。
望已秋台重,文将北斗悬。wàng yǐ qiū tái zhòng,wén jiāng běi dòu xuán。
经旬阻谈笑,逸思邈云川。jīng xún zǔ tán xiào,yì sī miǎo yún chuān。

和答沈凤峰二首

孙承恩

落日怀人切,沧波鼓楫迟。luò rì huái rén qiè,cāng bō gǔ jí chí。
我承丹陛命,君赴白云司。wǒ chéng dān bì mìng,jūn fù bái yún sī。
健翮终雄奋,疲驽已倦驰。jiàn hé zhōng xióng fèn,pí nú yǐ juàn chí。
忽承琼玖赠,裁答愧芜辞。hū chéng qióng jiǔ zèng,cái dá kuì wú cí。

德州晚泊

孙承恩

落日沧波上,孤城舣客槎。luò rì cāng bō shàng,gū chéng yǐ kè chá。
风声回绝岸,月色漫平沙。fēng shēng huí jué àn,yuè sè màn píng shā。
宿鸟频移树,残灯细吐花。sù niǎo pín yí shù,cán dēng xì tǔ huā。
中宵愁不寝,归思浩无涯。zhōng xiāo chóu bù qǐn,guī sī hào wú yá。

舟中见燕

孙承恩

斜日迎风弱,轻看掠水低。xié rì yíng fēng ruò,qīng kàn lüè shuǐ dī。
天涯渺长路,春晚足融泥。tiān yá miǎo zhǎng lù,chūn wǎn zú róng ní。
洲上时同憩,柳边还独迷。zhōu shàng shí tóng qì,liǔ biān hái dú mí。
小堂多旧垒,如去任教栖。xiǎo táng duō jiù lěi,rú qù rèn jiào qī。

燕群飞向南诗以送之

孙承恩

恋土知非意,随春亦晚谋。liàn tǔ zhī fēi yì,suí chūn yì wǎn móu。
如何当此日,尚自傍人舟。rú hé dāng cǐ rì,shàng zì bàng rén zhōu。
屋旧多栖托,巢存或是不。wū jiù duō qī tuō,cháo cún huò shì bù。
不嫌主人出,好去为相留。bù xián zhǔ rén chū,hǎo qù wèi xiāng liú。

再吟送燕

孙承恩

念汝南飞去,怜吾正北行。niàn rǔ nán fēi qù,lián wú zhèng běi xíng。
相看异乡日,忽动故园情。xiāng kàn yì xiāng rì,hū dòng gù yuán qíng。
梁旧栖无改,泥新葺易成。liáng jiù qī wú gǎi,ní xīn qì yì chéng。
只愁主人出,莫为卷帘迎。zhǐ chóu zhǔ rén chū,mò wèi juǎn lián yíng。