古诗词

后孤鹤行

孙承恩

我从前月失孤鹤,草堂独居谁与娱。wǒ cóng qián yuè shī gū hè,cǎo táng dú jū shuí yǔ yú。
园林岂无百鸟弄好语,喧啾聒耳增烦纡。yuán lín qǐ wú bǎi niǎo nòng hǎo yǔ,xuān jiū guā ěr zēng fán yū。
朝来惊看怪事出,有物忽向吾园集。cháo lái jīng kàn guài shì chū,yǒu wù hū xiàng wú yuán jí。
野性不愁缯缴伤,风毛犹带烟霞湿。yě xìng bù chóu zēng jiǎo shāng,fēng máo yóu dài yān xiá shī。
海波微茫天宇高,蓬山方壶云路遥。hǎi bō wēi máng tiān yǔ gāo,péng shān fāng hú yún lù yáo。
九华仙人知我索寞遣汝至,不然我亦何计能寻招。jiǔ huá xiān rén zhī wǒ suǒ mò qiǎn rǔ zhì,bù rán wǒ yì hé jì néng xún zhāo。
意态闲雅步卓荦,俯仰不惊时饮啄。yì tài xián yǎ bù zhuó luò,fǔ yǎng bù jīng shí yǐn zhuó。
栖息亦或同鸡鹜,仙俗终难混清浊。qī xī yì huò tóng jī wù,xiān sú zhōng nán hùn qīng zhuó。
整翼不忘云外心,戛然时复扬清音。zhěng yì bù wàng yún wài xīn,jiá rán shí fù yáng qīng yīn。
夕阳起复山鸟散,午夜一声溪月沉。xī yáng qǐ fù shān niǎo sàn,wǔ yè yī shēng xī yuè chén。
寒萝翠竹摇森爽,阶下何当紫芝长。hán luó cuì zhú yáo sēn shuǎng,jiē xià hé dāng zǐ zhī zhǎng。
不须华侈羡文轩,只用吟哦惬清赏。bù xū huá chǐ xiàn wén xuān,zhǐ yòng yín ó qiè qīng shǎng。
山家岁月朝复朝,吾欲与子申久要。shān jiā suì yuè cháo fù cháo,wú yù yǔ zi shēn jiǔ yào。
慎无一旦弃我复飞去,使我草堂仍寂寥。shèn wú yī dàn qì wǒ fù fēi qù,shǐ wǒ cǎo táng réng jì liáo。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

除夕示儿侄三首

孙承恩

城上更传急,尊前烛燄红。chéng shàng gèng chuán jí,zūn qián zhú yàn hóng。
即听数刻过,便是一年终。jí tīng shù kè guò,biàn shì yī nián zhōng。
酬酢看昆弟,愁嗟独病翁。chóu cù kàn kūn dì,chóu jiē dú bìng wēng。
不知今夕饮,再得几番同。bù zhī jīn xī yǐn,zài dé jǐ fān tóng。

除夕示儿侄三首

孙承恩

老泪伤时落,衰颜借酒红。lǎo lèi shāng shí luò,shuāi yán jiè jiǔ hóng。
岂期乡国难,竟底岁年终。qǐ qī xiāng guó nán,jìng dǐ suì nián zhōng。
戚戚怀先德,茕茕成老翁。qī qī huái xiān dé,qióng qióng chéng lǎo wēng。
却思色养日,笑语几回同。què sī sè yǎng rì,xiào yǔ jǐ huí tóng。

除夕示儿侄三首

孙承恩

只有愁容惨,宁看笑靥红。zhǐ yǒu chóu róng cǎn,níng kàn xiào yè hóng。
试从千古论,谁驻百年终。shì cóng qiān gǔ lùn,shuí zhù bǎi nián zhōng。
世难能无历,童儿易得翁。shì nán néng wú lì,tóng ér yì dé wēng。
他年今夕会,须忆此宵同。tā nián jīn xī huì,xū yì cǐ xiāo tóng。

喜儿侄俱属和

孙承恩

身外尘缘浅,堂前酒盏深。shēn wài chén yuán qiǎn,táng qián jiǔ zhǎn shēn。
笑予多感慨,喜汝渐能吟。xiào yǔ duō gǎn kǎi,xǐ rǔ jiàn néng yín。
敢忘先人德,应怜后裔心。gǎn wàng xiān rén dé,yīng lián hòu yì xīn。
醉来还自慰,膝下玉森森。zuì lái hái zì wèi,xī xià yù sēn sēn。

勉诸孙四首

孙承恩

汝辱冠裳列,常儿已不同。rǔ rǔ guān shang liè,cháng ér yǐ bù tóng。
名称须务实,令始要图终。míng chēng xū wù shí,lìng shǐ yào tú zhōng。
笃教非吾力,劳之在汝翁。dǔ jiào fēi wú lì,láo zhī zài rǔ wēng。
百年先世德,期汝振家风。bǎi nián xiān shì dé,qī rǔ zhèn jiā fēng。

勉诸孙四首

孙承恩

学海今初涉,工夫未有涯。xué hǎi jīn chū shè,gōng fū wèi yǒu yá。
即看童子耳,敢以大人期。jí kàn tóng zi ěr,gǎn yǐ dà rén qī。
澹薄吾无遗,承传汝自为。dàn báo wú wú yí,chéng chuán rǔ zì wèi。
祖孙原一气,爱汝故孜孜。zǔ sūn yuán yī qì,ài rǔ gù zī zī。

勉诸孙四首

孙承恩

吾祖肇文基,严亲益大之。wú zǔ zhào wén jī,yán qīn yì dà zhī。
我承犹强勉,汝父仅支持。wǒ chéng yóu qiáng miǎn,rǔ fù jǐn zhī chí。
到汝应愈重,投艰实在兹。dào rǔ yīng yù zhòng,tóu jiān shí zài zī。
世途多偪侧,振起是男儿。shì tú duō bī cè,zhèn qǐ shì nán ér。

勉诸孙四首

孙承恩

草有薰莸异,人因习染殊。cǎo yǒu xūn yóu yì,rén yīn xí rǎn shū。
今朝同队侣,他日几贤愚。jīn cháo tóng duì lǚ,tā rì jǐ xián yú。
白日联翩去,青春递续催。bái rì lián piān qù,qīng chūn dì xù cuī。
再看三二载,便是大人为。zài kàn sān èr zài,biàn shì dà rén wèi。

勉诸侄孙二首

孙承恩

见尔诸孙子,瞿然感老迂。jiàn ěr zhū sūn zi,qú rán gǎn lǎo yū。
只今叨显达,鲁历苦工夫。zhǐ jīn dāo xiǎn dá,lǔ lì kǔ gōng fū。
立志须超世,承家惟业儒。lì zhì xū chāo shì,chéng jiā wéi yè rú。
男儿期远大,毋忘祝桑弧。nán ér qī yuǎn dà,wú wàng zhù sāng hú。

勉诸侄孙二首

孙承恩

济济青衿子,不殊同队鱼。jì jì qīng jīn zi,bù shū tóng duì yú。
朝来适相过,见后几长嘘。cháo lái shì xiāng guò,jiàn hòu jǐ zhǎng xū。
问学登天似,工夫掘井如。wèn xué dēng tiān shì,gōng fū jué jǐng rú。
青年毋易掷,当为惜居诸。qīng nián wú yì zhì,dāng wèi xī jū zhū。

赠董子元移居次张月鹿韵二首

孙承恩

之子清修士,悠然大隐情。zhī zi qīng xiū shì,yōu rán dà yǐn qíng。
移居原避乱,习静为逃名。yí jū yuán bì luàn,xí jìng wèi táo míng。
庭有鸣阴鹤,林多求友莺。tíng yǒu míng yīn hè,lín duō qiú yǒu yīng。
通家真忝窃,羡尔著书成。tōng jiā zhēn tiǎn qiè,xiàn ěr zhù shū chéng。

赠董子元移居次张月鹿韵二首

孙承恩

羁旅相过日,论文数启予。jī lǚ xiāng guò rì,lùn wén shù qǐ yǔ。
风尘聊对酒,水竹且谋居。fēng chén liáo duì jiǔ,shuǐ zhú qiě móu jū。
乐志宜公理,垂惟拟仲舒。lè zhì yí gōng lǐ,chuí wéi nǐ zhòng shū。
旧林烟月在,归梦未应疏。jiù lín yān yuè zài,guī mèng wèi yīng shū。

石湖诸公小会草堂二首

孙承恩

草舍曾期聚,文轩此屈临。cǎo shě céng qī jù,wén xuān cǐ qū lín。
清游达人事,好客老夫心。qīng yóu dá rén shì,hǎo kè lǎo fū xīn。
共惜交情厚,休辞酒盏深。gòng xī jiāo qíng hòu,xiū cí jiǔ zhǎn shēn。
民艰方日甚,感叹几沉吟。mín jiān fāng rì shén,gǎn tàn jǐ chén yín。

石湖诸公小会草堂二首

孙承恩

竹牖与茅堂,居然野老庄。zhú yǒu yǔ máo táng,jū rán yě lǎo zhuāng。
高人时枉顾,衰白顿生光。gāo rén shí wǎng gù,shuāi bái dùn shēng guāng。
径草浮晴翠,林花送晚香。jìng cǎo fú qíng cuì,lín huā sòng wǎn xiāng。
杯行莫停手,天际易斜阳。bēi xíng mò tíng shǒu,tiān jì yì xié yáng。

诸君有和再答

孙承恩

眼底兵戈满,尊前涕泪多。yǎn dǐ bīng gē mǎn,zūn qián tì lèi duō。
时艰合有此,天道竟如何。shí jiān hé yǒu cǐ,tiān dào jìng rú hé。
至治思隆古,愁怀几逝波。zhì zhì sī lóng gǔ,chóu huái jǐ shì bō。
相看俱白首,莫厌数相过。xiāng kàn jù bái shǒu,mò yàn shù xiāng guò。