古诗词

后孤鹤行

孙承恩

我从前月失孤鹤,草堂独居谁与娱。wǒ cóng qián yuè shī gū hè,cǎo táng dú jū shuí yǔ yú。
园林岂无百鸟弄好语,喧啾聒耳增烦纡。yuán lín qǐ wú bǎi niǎo nòng hǎo yǔ,xuān jiū guā ěr zēng fán yū。
朝来惊看怪事出,有物忽向吾园集。cháo lái jīng kàn guài shì chū,yǒu wù hū xiàng wú yuán jí。
野性不愁缯缴伤,风毛犹带烟霞湿。yě xìng bù chóu zēng jiǎo shāng,fēng máo yóu dài yān xiá shī。
海波微茫天宇高,蓬山方壶云路遥。hǎi bō wēi máng tiān yǔ gāo,péng shān fāng hú yún lù yáo。
九华仙人知我索寞遣汝至,不然我亦何计能寻招。jiǔ huá xiān rén zhī wǒ suǒ mò qiǎn rǔ zhì,bù rán wǒ yì hé jì néng xún zhāo。
意态闲雅步卓荦,俯仰不惊时饮啄。yì tài xián yǎ bù zhuó luò,fǔ yǎng bù jīng shí yǐn zhuó。
栖息亦或同鸡鹜,仙俗终难混清浊。qī xī yì huò tóng jī wù,xiān sú zhōng nán hùn qīng zhuó。
整翼不忘云外心,戛然时复扬清音。zhěng yì bù wàng yún wài xīn,jiá rán shí fù yáng qīng yīn。
夕阳起复山鸟散,午夜一声溪月沉。xī yáng qǐ fù shān niǎo sàn,wǔ yè yī shēng xī yuè chén。
寒萝翠竹摇森爽,阶下何当紫芝长。hán luó cuì zhú yáo sēn shuǎng,jiē xià hé dāng zǐ zhī zhǎng。
不须华侈羡文轩,只用吟哦惬清赏。bù xū huá chǐ xiàn wén xuān,zhǐ yòng yín ó qiè qīng shǎng。
山家岁月朝复朝,吾欲与子申久要。shān jiā suì yuè cháo fù cháo,wú yù yǔ zi shēn jiǔ yào。
慎无一旦弃我复飞去,使我草堂仍寂寥。shèn wú yī dàn qì wǒ fù fēi qù,shǐ wǒ cǎo táng réng jì liáo。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

舟中对月示诸亲友

孙承恩

月出空江雾影沉,一尊别酒更重斟。yuè chū kōng jiāng wù yǐng chén,yī zūn bié jiǔ gèng zhòng zhēn。
明年此夜清光在,应照相思两地心。míng nián cǐ yè qīng guāng zài,yīng zhào xiāng sī liǎng dì xīn。

怀送别诸亲友

孙承恩

谷阳城外短长亭,斜日莺啼酒半醒。gǔ yáng chéng wài duǎn zhǎng tíng,xié rì yīng tí jiǔ bàn xǐng。
别语匆匆浑不记,两言珍重独分明。bié yǔ cōng cōng hún bù jì,liǎng yán zhēn zhòng dú fēn míng。

舟中偶书

孙承恩

击楫中流鼓吹频,孤舟无计接芳尘。jī jí zhōng liú gǔ chuī pín,gū zhōu wú jì jiē fāng chén。
请看同泊今宵者,也是前行得意人。qǐng kàn tóng pō jīn xiāo zhě,yě shì qián xíng dé yì rén。

晚泊

孙承恩

一叶扁舟晚泊时,羁怀恰与景相宜。yī yè biǎn zhōu wǎn pō shí,jī huái qià yǔ jǐng xiāng yí。
月明如水江如镜,何处渔人唱竹枝。yuè míng rú shuǐ jiāng rú jìng,hé chù yú rén chàng zhú zhī。

寄家书

孙承恩

不尽乡愁意万分,匆匆无计挽行人。bù jǐn xiāng chóu yì wàn fēn,cōng cōng wú jì wǎn xíng rén。
经时欲慰家人意,先把平安写较真。jīng shí yù wèi jiā rén yì,xiān bǎ píng ān xiě jiào zhēn。

怀友

孙承恩

斜日晖晖荡客舟,落花飞尽水悠悠。xié rì huī huī dàng kè zhōu,luò huā fēi jǐn shuǐ yōu yōu。
故乡回首苍茫外,万叠云山一片愁。gù xiāng huí shǒu cāng máng wài,wàn dié yún shān yī piàn chóu。

都下寄友人五首

孙承恩

蟠龙塘上草堂前,摵摵松楸暮雨天。pán lóng táng shàng cǎo táng qián,shè shè sōng qiū mù yǔ tiān。
茗碗炉薰对终夕,曾谈往事各潸然。míng wǎn lú xūn duì zhōng xī,céng tán wǎng shì gè shān rán。

都下寄友人五首

孙承恩

老去年来厌世情,无边归思逐时生。lǎo qù nián lái yàn shì qíng,wú biān guī sī zhú shí shēng。
蟠龙塘上菑畬好,我欲归来课仆耕。pán lóng táng shàng zāi shē hǎo,wǒ yù guī lái kè pū gēng。

都下寄友人五首

孙承恩

路入蟠龙屈曲成,荒原依约近佳城。lù rù pán lóng qū qū chéng,huāng yuán yī yuē jìn jiā chéng。
蘋汀蓼渚柴门月,与子清宵来往行。píng tīng liǎo zhǔ chái mén yuè,yǔ zi qīng xiāo lái wǎng xíng。

都下寄友人五首

孙承恩

东溪溪上树交加,潇洒茅堂傍竹斜。dōng xī xī shàng shù jiāo jiā,xiāo sǎ máo táng bàng zhú xié。
何日归来频过子,共尝春笋摘枇杷。hé rì guī lái pín guò zi,gòng cháng chūn sǔn zhāi pí pá。

都下寄友人五首

孙承恩

欲报君王转觉难,不堪意兴渐摧残。yù bào jūn wáng zhuǎn jué nán,bù kān yì xīng jiàn cuī cán。
蟠龙塘上思归隐,共子溪边把钓竿。pán lóng táng shàng sī guī yǐn,gòng zi xī biān bǎ diào gān。

题李锦衣画

孙承恩

斜日东风细柳营,薄寒初试越罗轻。xié rì dōng fēng xì liǔ yíng,báo hán chū shì yuè luó qīng。
太平时世无征战,独立辕门听早莺。tài píng shí shì wú zhēng zhàn,dú lì yuán mén tīng zǎo yīng。

托友置别墅二首

孙承恩

为藉仁贤擅一区,都将幽兴乐耕鱼。wèi jí rén xián shàn yī qū,dōu jiāng yōu xīng lè gēng yú。
不妨更筑深深屋,老去虞卿欲著书。bù fáng gèng zhù shēn shēn wū,lǎo qù yú qīng yù zhù shū。

托友置别墅二首

孙承恩

求田问舍亦区区,世味年来嚼蜡如。qiú tián wèn shě yì qū qū,shì wèi nián lái jué là rú。
任处溪山可投足,欲将踪迹近先庐。rèn chù xī shān kě tóu zú,yù jiāng zōng jì jìn xiān lú。

题马氏孝感卷三首

孙承恩

天道谁云自杳冥,须知孝行可通灵。tiān dào shuí yún zì yǎo míng,xū zhī xiào xíng kě tōng líng。
亲安不在医和术,只在儿心一念诚。qīn ān bù zài yī hé shù,zhǐ zài ér xīn yī niàn chéng。