古诗词

题华山图寿杨邃翁

孙承恩

噫嘘嘻,华山之高五千仞兮,峥嵘突兀摩苍穹。yī xū xī,huá shān zhī gāo wǔ qiān rèn xī,zhēng róng tū wù mó cāng qióng。
浑沌融结自太古,平地崛起开鸿蒙。hún dùn róng jié zì tài gǔ,píng dì jué qǐ kāi hóng méng。
擎天屹一柱,倚日排三峰。qíng tiān yì yī zhù,yǐ rì pái sān fēng。
神劖鬼凿何玲珑,自天堕下青芙蓉。shén chán guǐ záo hé líng lóng,zì tiān duò xià qīng fú róng。
丹崖翠壁竞森竦,洞穴渗澹生雷风。dān yá cuì bì jìng sēn sǒng,dòng xué shèn dàn shēng léi fēng。
气吞衡岱如相雄,俯视众镇真丛丛。qì tūn héng dài rú xiāng xióng,fǔ shì zhòng zhèn zhēn cóng cóng。
金精运元化,橐籥多神功。jīn jīng yùn yuán huà,tuó yuè duō shén gōng。
磅礴蜿蜒孕灵秀,生贤亦与嵩山同。bàng bó wān yán yùn líng xiù,shēng xián yì yǔ sōng shān tóng。
石淙先生王佐姿,手握经济藏珠玑。shí cóng xiān shēng wáng zuǒ zī,shǒu wò jīng jì cáng zhū jī。
降生实与申甫类,漫诧应昴并骑箕。jiàng shēng shí yǔ shēn fǔ lèi,màn chà yīng mǎo bìng qí jī。
生于滇南长湖南,江南有公亦增辉。shēng yú diān nán zhǎng hú nán,jiāng nán yǒu gōng yì zēng huī。
我公固非一国士,三南要为天下奇。wǒ gōng gù fēi yī guó shì,sān nán yào wèi tiān xià qí。
忆从髫年膺剡荐,云间鸑鷟人间见。yì cóng tiáo nián yīng shàn jiàn,yún jiān yuè zhuó rén jiān jiàn。
夜月观书白玉堂,春风献赋黄金殿。yè yuè guān shū bái yù táng,chūn fēng xiàn fù huáng jīn diàn。
摛毫挥帝制,云汉分天章。chī háo huī dì zhì,yún hàn fēn tiān zhāng。
公于尔时欧与苏,金薤玉露垂琳琅。gōng yú ěr shí ōu yǔ sū,jīn xiè yù lù chuí lín láng。
名藩寄旬宣,菁莪育多士。míng fān jì xún xuān,jīng é yù duō shì。
公于尔时程与朱,正学千年赖增气。gōng yú ěr shí chéng yǔ zhū,zhèng xué qiān nián lài zēng qì。
南北容台掌帝祠,人谓我公夔与夷。nán běi róng tái zhǎng dì cí,rén wèi wǒ gōng kuí yǔ yí。
昭回制作等前古,礼明乐备崇丕基。zhāo huí zhì zuò děng qián gǔ,lǐ míng lè bèi chóng pī jī。
玉塞宣威雄屏翰,人谓我公韩与范。yù sāi xuān wēi xióng píng hàn,rén wèi wǒ gōng hán yǔ fàn。
小试胸中十万兵,要以鞭笞折骄悍。xiǎo shì xiōng zhōng shí wàn bīng,yào yǐ biān chī zhé jiāo hàn。
西府尊严统六师,典司邦政专戎机。xī fǔ zūn yán tǒng liù shī,diǎn sī bāng zhèng zhuān róng jī。
公也曾居毕公任,坐令万国嬉清时。gōng yě céng jū bì gōng rèn,zuò lìng wàn guó xī qīng shí。
柱石明堂位元宰,一德忠贞笃亮采。zhù shí míng táng wèi yuán zǎi,yī dé zhōng zhēn dǔ liàng cǎi。
公今方作商阿衡,表正百官均四海。gōng jīn fāng zuò shāng ā héng,biǎo zhèng bǎi guān jūn sì hǎi。
公生本自岳降神,盛大又与山同尊。gōng shēng běn zì yuè jiàng shén,shèng dà yòu yǔ shān tóng zūn。
诗家比兴窃取义,颂公还拟山嶙峋。shī jiā bǐ xīng qiè qǔ yì,sòng gōng hái nǐ shān lín xún。
乾坤有乔岳,宇宙有耆硕。qián kūn yǒu qiáo yuè,yǔ zhòu yǒu qí shuò。
我公未许寻常肩,兹山宁与他山匹。wǒ gōng wèi xǔ xún cháng jiān,zī shān níng yǔ tā shān pǐ。
君不见山之气兮束郁喷泄无由平,散为灵光接太清。jūn bù jiàn shān zhī qì xī shù yù pēn xiè wú yóu píng,sàn wèi líng guāng jiē tài qīng。
我公盛大出必异,剩有如前事业昭休声。wǒ gōng shèng dà chū bì yì,shèng yǒu rú qián shì yè zhāo xiū shēng。
为流分九河,为雨遍八极。wèi liú fēn jiǔ hé,wèi yǔ biàn bā jí。
我公忠勚在三朝,?蠕肖翘沾德泽。wǒ gōng zhōng yì zài sān cháo,chuǎn rú xiào qiào zhān dé zé。
云霞结紫盖,草木含春荣。yún xiá jié zǐ gài,cǎo mù hán chūn róng。
我公文章本天赋,呈祥吐瑞扬华英。wǒ gōng wén zhāng běn tiān fù,chéng xiáng tǔ ruì yáng huá yīng。
窈窕中空洞,可望不可测。yǎo tiǎo zhōng kōng dòng,kě wàng bù kě cè。
公量亦宜然,容受靡有择。gōng liàng yì yí rán,róng shòu mí yǒu zé。
巉岩倚绝壁,可仰不可援。chán yán yǐ jué bì,kě yǎng bù kě yuán。
公操固如斯,特立谁能干。gōng cāo gù rú sī,tè lì shuí néng gàn。
盘据中天压后土,运为之功了无睹。pán jù zhōng tiān yā hòu tǔ,yùn wèi zhī gōng le wú dǔ。
镇定天下泯声色,公有阴功亦谁数。zhèn dìng tiān xià mǐn shēng sè,gōng yǒu yīn gōng yì shuí shù。
华山之高兮公实与陪,生绢一幅开崔嵬。huá shān zhī gāo xī gōng shí yǔ péi,shēng juàn yī fú kāi cuī wéi。
山耶公耶两莫辨,但见浑朴老气横绝直上连三台。shān yé gōng yé liǎng mò biàn,dàn jiàn hún pǔ lǎo qì héng jué zhí shàng lián sān tái。
天眷英贤宜寿耇,海宇黎民正翘首。tiān juàn yīng xián yí shòu gǒu,hǎi yǔ lí mín zhèng qiào shǒu。
区区颂祷吾能言,惟愿公与兹山兮百年千载同长久。qū qū sòng dǎo wú néng yán,wéi yuàn gōng yǔ zī shān xī bǎi nián qiān zài tóng zhǎng jiǔ。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

未老先欣懒,辞人惯索居。wèi lǎo xiān xīn lǎn,cí rén guàn suǒ jū。
爱花频葺土,引水亦穿渠。ài huā pín qì tǔ,yǐn shuǐ yì chuān qú。
乳燕离巢后,高梧落叶初。rǔ yàn lí cháo hòu,gāo wú luò yè chū。
时防候谒吏,聊复整冠裾。shí fáng hòu yè lì,liáo fù zhěng guān jū。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

信步独行吟,悠悠太古心。xìn bù dú xíng yín,yōu yōu tài gǔ xīn。
鸟声听处惯,山色望中深。niǎo shēng tīng chù guàn,shān sè wàng zhōng shēn。
憩石频搔首,临风一振襟。qì shí pín sāo shǒu,lín fēng yī zhèn jīn。
片云应送雨,小院落虚阴。piàn yún yīng sòng yǔ,xiǎo yuàn luò xū yīn。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

喜看残暑退,短景日行西。xǐ kàn cán shǔ tuì,duǎn jǐng rì xíng xī。
兀坐偏神爽,冥心与道栖。wù zuò piān shén shuǎng,míng xīn yǔ dào qī。
风轻蛛葺网,雨过蚓蟠泥。fēng qīng zhū qì wǎng,yǔ guò yǐn pán ní。
诗拙惭人看,唯应僻处题。shī zhuō cán rén kàn,wéi yīng pì chù tí。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

庭空下饥雀,吏散早休衙。tíng kōng xià jī què,lì sàn zǎo xiū yá。
引鹤寻芳草,教童扫落花。yǐn hè xún fāng cǎo,jiào tóng sǎo luò huā。
有书消白日,无句咏青霞。yǒu shū xiāo bái rì,wú jù yǒng qīng xiá。
市远人声静,真堪断俗哗。shì yuǎn rén shēng jìng,zhēn kān duàn sú huā。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

林宗好孙子,如我好闲居。lín zōng hǎo sūn zi,rú wǒ hǎo xián jū。
得句频贻我,论交最忆渠。dé jù pín yí wǒ,lùn jiāo zuì yì qú。
异闻多白帖,妙句拟黄初。yì wén duō bái tiē,miào jù nǐ huáng chū。
薄劣真无似,深惭共曳裾。báo liè zhēn wú shì,shēn cán gòng yè jū。

和郭杏冈秋日漫兴十二首

孙承恩

慷慨千年事,低回一寸心。kāng kǎi qiān nián shì,dī huí yī cùn xīn。
行吟白日晚,怅望碧云深。xíng yín bái rì wǎn,chàng wàng bì yún shēn。
旷志思超世,虚怀不满襟。kuàng zhì sī chāo shì,xū huái bù mǎn jīn。
济时吾岂敢,卷里较陶阴。jì shí wú qǐ gǎn,juǎn lǐ jiào táo yīn。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

徙倚当清昼,花阴渐转西。xǐ yǐ dāng qīng zhòu,huā yīn jiàn zhuǎn xī。
小诗妨实学,野性惬幽栖。xiǎo shī fáng shí xué,yě xìng qiè yōu qī。
排闼迎山色,移床避燕泥。pái tà yíng shān sè,yí chuáng bì yàn ní。
无边风物好,随意入新题。wú biān fēng wù hǎo,suí yì rù xīn tí。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

吏隐吾兼得,高斋休早衙。lì yǐn wú jiān dé,gāo zhāi xiū zǎo yá。
琴樽消意气,风日醉莺花。qín zūn xiāo yì qì,fēng rì zuì yīng huā。
抚石衣生润,临书字剪霞。fǔ shí yī shēng rùn,lín shū zì jiǎn xiá。
极知成散诞,聊复避喧哗。jí zhī chéng sàn dàn,liáo fù bì xuān huā。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

自任清真态,难同木石居。zì rèn qīng zhēn tài,nán tóng mù shí jū。
花浓阴照砌,草细浅笼渠。huā nóng yīn zhào qì,cǎo xì qiǎn lóng qú。
正是蚕眠候,相将麦熟初。zhèng shì cán mián hòu,xiāng jiāng mài shú chū。
城南闻更好,欲向涤尘裾。chéng nán wén gèng hǎo,yù xiàng dí chén jū。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

疏拙从吾性,幽闲快赏心。shū zhuō cóng wú xìng,yōu xián kuài shǎng xīn。
断云随鸟没,清漏隔花深。duàn yún suí niǎo méi,qīng lòu gé huā shēn。
聊适吟中趣,谁题汉上襟。liáo shì yín zhōng qù,shuí tí hàn shàng jīn。
小庭成久坐,茂树有馀阴。xiǎo tíng chéng jiǔ zuò,mào shù yǒu yú yīn。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

坐惜春将晚,行吟日又西。zuò xī chūn jiāng wǎn,xíng yín rì yòu xī。
鸟皆忻竞啄,鹤只爱孤栖。niǎo jiē xīn jìng zhuó,hè zhǐ ài gū qī。
淡荡频催暖,廉纤不作泥。dàn dàng pín cuī nuǎn,lián xiān bù zuò ní。
诗成诧朋辈,绝胜竹间题。shī chéng chà péng bèi,jué shèng zhú jiān tí。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

近侍元非吏,瀛洲岂是衙。jìn shì yuán fēi lì,yíng zhōu qǐ shì yá。
有莺皆唤友,无树不飞花。yǒu yīng jiē huàn yǒu,wú shù bù fēi huā。
点易研清露,希真咀绛霞。diǎn yì yán qīng lù,xī zhēn jǔ jiàng xiá。
从来轻世务,不独厌纷哗。cóng lái qīng shì wù,bù dú yàn fēn huā。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

此日江南景,吾思水竹居。cǐ rì jiāng nán jǐng,wú sī shuǐ zhú jū。
槛边巢翡翠,花底戏雍渠。kǎn biān cháo fěi cuì,huā dǐ xì yōng qú。
游客提壶处,农家布谷初。yóu kè tí hú chù,nóng jiā bù gǔ chū。
怀人邈难即,谁与共襟裾。huái rén miǎo nán jí,shuí yǔ gòng jīn jū。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

节物随时变,浮云任此心。jié wù suí shí biàn,fú yún rèn cǐ xīn。
花香卷幔入,草色闭门深。huā xiāng juǎn màn rù,cǎo sè bì mén shēn。
感事空弹铗,怀贤每正襟。gǎn shì kōng dàn jiá,huái xián měi zhèng jīn。
留连未归去,斜日度轻阴。liú lián wèi guī qù,xié rì dù qīng yīn。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

厌俗俗难避,望山山更西。yàn sú sú nán bì,wàng shān shān gèng xī。
独怜玉署静,时有白云栖。dú lián yù shǔ jìng,shí yǒu bái yún qī。
对此花成阵,何妨醉似泥。duì cǐ huā chéng zhèn,hé fáng zuì shì ní。
好吟吾亦癖,重和隔年题。hǎo yín wú yì pǐ,zhòng hé gé nián tí。