古诗词

忧旱

孙承恩

去年曾赋苦雨歌,感时托兴忧思多。qù nián céng fù kǔ yǔ gē,gǎn shí tuō xīng yōu sī duō。
今年正复苦无雨,耿耿此念忧何如。jīn nián zhèng fù kǔ wú yǔ,gěng gěng cǐ niàn yōu hé rú。
此时春深农务促,村北村南鸣布谷。cǐ shí chūn shēn nóng wù cù,cūn běi cūn nán míng bù gǔ。
钱镈都勤耕耨功,有待甘霖齐发育。qián bó dōu qín gēng nòu gōng,yǒu dài gān lín qí fā yù。
三月不雨四月来,草木犹自含枯荄。sān yuè bù yǔ sì yuè lái,cǎo mù yóu zì hán kū gāi。
山头不见片云出,郊原远近飞黄埃。shān tóu bù jiàn piàn yún chū,jiāo yuán yuǎn jìn fēi huáng āi。
村中迎神竞箫鼓,南海谁教牛衅土。cūn zhōng yíng shén jìng xiāo gǔ,nán hǎi shuí jiào niú xìn tǔ。
童子空歌蜥蜴神,中路不见商羊舞。tóng zi kōng gē xī yì shén,zhōng lù bù jiàn shāng yáng wǔ。
青天白日驾晴虹,云师雨伯俱无功。qīng tiān bái rì jià qíng hóng,yún shī yǔ bó jù wú gōng。
谁能上天诉屏翳,不然入水鞭蛟龙。shuí néng shàng tiān sù píng yì,bù rán rù shuǐ biān jiāo lóng。
尽道今年魃为祟,无望秋成登乐岁。jǐn dào jīn nián bá wèi suì,wú wàng qiū chéng dēng lè suì。
皇天德泽久不下,知是苍茫有奸戾。huáng tiān dé zé jiǔ bù xià,zhī shì cāng máng yǒu jiān lì。
吾闻洪范推庶徵,休咎类应久杳冥。wú wén hóng fàn tuī shù zhēng,xiū jiù lèi yīng jiǔ yǎo míng。
唐虞殷周称至治,天道人事相因仍。táng yú yīn zhōu chēng zhì zhì,tiān dào rén shì xiāng yīn réng。
吾皇圣神御宸极,亮采群工尽明翼。wú huáng shèng shén yù chén jí,liàng cǎi qún gōng jǐn míng yì。
一德格天天所享,七政何宜有愆忒。yī dé gé tiān tiān suǒ xiǎng,qī zhèng hé yí yǒu qiān tè。
苦多苦少恒不均,谁使造物还平分。kǔ duō kǔ shǎo héng bù jūn,shuí shǐ zào wù hái píng fēn。
庙堂调燮岂敢议,无乃昭示多非真。miào táng diào xiè qǐ gǎn yì,wú nǎi zhāo shì duō fēi zhēn。
只今潢池肆攘窃,杀气纵横日流血。zhǐ jīn huáng chí sì rǎng qiè,shā qì zòng héng rì liú xuè。
十万王师转战勤,馈饷经年尤未歇。shí wàn wáng shī zhuǎn zhàn qín,kuì xiǎng jīng nián yóu wèi xiē。
驱逐风尘及犬鸡,远近失业多流离。qū zhú fēng chén jí quǎn jī,yuǎn jìn shī yè duō liú lí。
征输未实太仓粟,要待一饱苏疮痍。zhēng shū wèi shí tài cāng sù,yào dài yī bǎo sū chuāng yí。
天祸吾民未容解,灾毒频仍若相待。tiān huò wú mín wèi róng jiě,zāi dú pín réng ruò xiāng dài。
哀哉吾民亦何辜,便欲乘风叩真宰。āi zāi wú mín yì hé gū,biàn yù chéng fēng kòu zhēn zǎi。
九天高高去无缘,要以人事回苍天。jiǔ tiān gāo gāo qù wú yuán,yào yǐ rén shì huí cāng tiān。
遇灾修德乃明哲,请诵周宣云汉篇。yù zāi xiū dé nǎi míng zhé,qǐng sòng zhōu xuān yún hàn piān。
天人交通亦甚迩,悔祸应看沛甘雨。tiān rén jiāo tōng yì shén ěr,huǐ huò yīng kàn pèi gān yǔ。
一犁既足槁朽苏,万里还看甲兵洗。yī lí jì zú gǎo xiǔ sū,wàn lǐ hái kàn jiǎ bīng xǐ。
触事忧时百感侵,无能碌碌只长吟。chù shì yōu shí bǎi gǎn qīn,wú néng lù lù zhǐ zhǎng yín。
杞人我亦真堪笑,何处悠悠语此心。qǐ rén wǒ yì zhēn kān xiào,hé chù yōu yōu yǔ cǐ xīn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

骑鲸人去几千秋,六合真成汗漫游。qí jīng rén qù jǐ qiān qiū,liù hé zhēn chéng hàn màn yóu。
蓬莱阆苑何不住,更为人间岁月留。péng lái láng yuàn hé bù zhù,gèng wèi rén jiān suì yuè liú。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

汉江江水故依然,抱月犹疑水底眠。hàn jiāng jiāng shuǐ gù yī rán,bào yuè yóu yí shuǐ dǐ mián。
可是耽诗馀习气,更来洒翰任人传。kě shì dān shī yú xí qì,gèng lái sǎ hàn rèn rén chuán。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

飞行八极藐三山,万里凌风剑气寒。fēi xíng bā jí miǎo sān shān,wàn lǐ líng fēng jiàn qì hán。
往迹眷怀犹一日,每过襄郢故盘桓。wǎng jì juàn huái yóu yī rì,měi guò xiāng yǐng gù pán huán。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

凤翥鸾翔挥彩毫,天才千古仰诗豪。fèng zhù luán xiáng huī cǎi háo,tiān cái qiān gǔ yǎng shī háo。
湖湘此日抄传遍,怪得新来纸价高。hú xiāng cǐ rì chāo chuán biàn,guài dé xīn lái zhǐ jià gāo。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

青莲居士谪仙人,风雅吾生仰后尘。qīng lián jū shì zhé xiān rén,fēng yǎ wú shēng yǎng hòu chén。
喜奉新诗如謦欬,更将明月认风神。xǐ fèng xīn shī rú qǐng kài,gèng jiāng míng yuè rèn fēng shén。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

欲问先生觅大还,浮名绊我愧尘颜。yù wèn xiān shēng mì dà hái,fú míng bàn wǒ kuì chén yán。
区中甲子频惊换,自是仙家瞬息间。qū zhōng jiǎ zi pín jīng huàn,zì shì xiān jiā shùn xī jiān。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

我厌浮名思碧山,公离蓬岛到人间。wǒ yàn fú míng sī bì shān,gōng lí péng dǎo dào rén jiān。
若教换却输公去,常与群仙相往还。ruò jiào huàn què shū gōng qù,cháng yǔ qún xiān xiāng wǎng hái。

忆儿病

孙承恩

几岁携家住帝畿,故园终日费心思。jǐ suì xié jiā zhù dì jī,gù yuán zhōng rì fèi xīn sī。
无端今日襄江上,回首长安忆病儿。wú duān jīn rì xiāng jiāng shàng,huí shǒu zhǎng ān yì bìng ér。

看打鱼

孙承恩

江上观鱼倚钓滩,长风尽日荡微澜。jiāng shàng guān yú yǐ diào tān,zhǎng fēng jǐn rì dàng wēi lán。
好奇自是吾人僻,贪得鱼鲜不顾寒。hǎo qí zì shì wú rén pì,tān dé yú xiān bù gù hán。

观鸬鹚捕鱼二首

孙承恩

画舫开筵酒共传,鸬鹚出水得鱼鲜。huà fǎng kāi yán jiǔ gòng chuán,lú cí chū shuǐ dé yú xiān。
莫教鼓吹惊飞去,立在滩头不上船。mò jiào gǔ chuī jīng fēi qù,lì zài tān tóu bù shàng chuán。

观鸬鹚捕鱼二首

孙承恩

一叶波心棹小航,鸬鹚没水觅鱼忙。yī yè bō xīn zhào xiǎo háng,lú cí méi shuǐ mì yú máng。
舟人拍手相惊笑,衔得鱼来尺许长。zhōu rén pāi shǒu xiāng jīng xiào,xián dé yú lái chǐ xǔ zhǎng。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

草阁衔杯记昔年,仕途荏苒各风烟。cǎo gé xián bēi jì xī nián,shì tú rěn rǎn gè fēng yān。
天寒落日沧江上,一笑相逢亦偶然。tiān hán luò rì cāng jiāng shàng,yī xiào xiāng féng yì ǒu rán。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

早岁相同万里心,到来踪迹亦浮沉。zǎo suì xiāng tóng wàn lǐ xīn,dào lái zōng jì yì fú chén。
问君宦味今何似,一片青毡得岁深。wèn jūn huàn wèi jīn hé shì,yī piàn qīng zhān dé suì shēn。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

听雨篷窗夜不眠,焚香剪烛共谈玄。tīng yǔ péng chuāng yè bù mián,fén xiāng jiǎn zhú gòng tán xuán。
因君忽忆修文者,回首当时一泫然。yīn jūn hū yì xiū wén zhě,huí shǒu dāng shí yī xuàn rán。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

滥窃无能敢自欺,一官君已负心期。làn qiè wú néng gǎn zì qī,yī guān jūn yǐ fù xīn qī。
莫将踪迹论轻重,须看风波到岸时。mò jiāng zōng jì lùn qīng zhòng,xū kàn fēng bō dào àn shí。