古诗词

海天春晓歌

孙承恩

晴天海日出,宛宛阳谷东。qíng tiān hǎi rì chū,wǎn wǎn yáng gǔ dōng。
曙色淡熹微,渐次开曈昽。shǔ sè dàn xī wēi,jiàn cì kāi tóng lóng。
扶桑析木荡光彩,晶荧下射海水红。fú sāng xī mù dàng guāng cǎi,jīng yíng xià shè hǎi shuǐ hóng。
金蛇烁万道,翠盖摇千里,天吴象罔伏不动,微茫灏气浮冲瀜。jīn shé shuò wàn dào,cuì gài yáo qiān lǐ,tiān wú xiàng wǎng fú bù dòng,wēi máng hào qì fú chōng róng。
三山露出青芙蓉,璇台贝阙金银宫。sān shān lù chū qīng fú róng,xuán tái bèi quē jīn yín gōng。
珊瑚木难映水底,琼枝瑶草烟葱茏。shān hú mù nán yìng shuǐ dǐ,qióng zhī yáo cǎo yān cōng lóng。
大鹏晞翼候抟奋,蟠桃结实生华风。dà péng xī yì hòu tuán fèn,pán táo jié shí shēng huá fēng。
岛夷番舶互隐见,鲸波浩渺天河通。dǎo yí fān bó hù yǐn jiàn,jīng bō hào miǎo tiān hé tōng。
泰和气象不易见,仿佛貌入斯图中。tài hé qì xiàng bù yì jiàn,fǎng fú mào rù sī tú zhōng。
固知画者好手笔,高斋悬对开心胸。gù zhī huà zhě hǎo shǒu bǐ,gāo zhāi xuán duì kāi xīn xiōng。
恍疑潺湲泻岩壑,似有云气流冥蒙。huǎng yí chán yuán xiè yán hè,shì yǒu yún qì liú míng méng。
不须听天鸡,登览日观峰。bù xū tīng tiān jī,dēng lǎn rì guān fēng。
空闻觅蓬莱,蹈海鞭雷公。kōng wén mì péng lái,dǎo hǎi biān léi gōng。
苍苍海隅在咫尺,想像六合同昭融。cāng cāng hǎi yú zài zhǐ chǐ,xiǎng xiàng liù hé tóng zhāo róng。
真人开天得贤佐,明良千载今遭逢。zhēn rén kāi tiān dé xián zuǒ,míng liáng qiān zài jīn zāo féng。
至和薰蒸弥宇宙,穷崖绝谷无阴霿。zhì hé xūn zhēng mí yǔ zhòu,qióng yá jué gǔ wú yīn méng。
二仪清宁风雨若,四溟偃息波涛空。èr yí qīng níng fēng yǔ ruò,sì míng yǎn xī bō tāo kōng。
化日舒舒焕阳德,千秋万岁歌时雍。huà rì shū shū huàn yáng dé,qiān qiū wàn suì gē shí yōng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

月下宝应湖舟行

孙承恩

湖上凉风向晚生,扁舟遥溯月华明。hú shàng liáng fēng xiàng wǎn shēng,biǎn zhōu yáo sù yuè huá míng。
人家鸡犬无鸣吠,一路嘈嘈络纬声。rén jiā jī quǎn wú míng fèi,yī lù cáo cáo luò wěi shēng。

送月空上人四首

孙承恩

一杖横空铁骑飞,海滨掊杀几倭夷。yī zhàng héng kōng tiě qí fēi,hǎi bīn póu shā jǐ wō yí。
幻看身世心如铁,此是禅家第一机。huàn kàn shēn shì xīn rú tiě,cǐ shì chán jiā dì yī jī。

送月空上人四首

孙承恩

惨淡乾坤动杀机,海邦经岁战尘飞。cǎn dàn qián kūn dòng shā jī,hǎi bāng jīng suì zhàn chén fēi。
功成今日还归去,独向山中补衲衣。gōng chéng jīn rì hái guī qù,dú xiàng shān zhōng bǔ nà yī。

送月空上人四首

孙承恩

一锡飘然似野云,禅衣犹似带征尘。yī xī piāo rán shì yě yún,chán yī yóu shì dài zhēng chén。
公家将卒成何用,却教山僧立战勋。gōng jiā jiāng zú chéng hé yòng,què jiào shān sēng lì zhàn xūn。

送月空上人四首

孙承恩

云山归去扫烟萝,行役都忘岁月过。yún shān guī qù sǎo yān luó,xíng yì dōu wàng suì yuè guò。
尽敛从来雄烈性,蒲团终日礼弥陀。jǐn liǎn cóng lái xióng liè xìng,pú tuán zhōng rì lǐ mí tuó。

重午会客自慰

孙承恩

细缕菖蒲满泛杯,劝君乐饮莫辞推。xì lǚ chāng pú mǎn fàn bēi,quàn jūn lè yǐn mò cí tuī。
贴天风浪江湖里,几个舟行得善回。tiē tiān fēng làng jiāng hú lǐ,jǐ gè zhōu xíng dé shàn huí。

与友人求竹本

孙承恩

老去归来卧白云,诛茆端欲植苍筠。lǎo qù guī lái wò bái yún,zhū máo duān yù zhí cāng yún。
岁寒倚雪当论世,子有千竿合为分。suì hán yǐ xuě dāng lùn shì,zi yǒu qiān gān hé wèi fēn。

送吴之山还姑苏三首

孙承恩

踪迹江湖不惮劳,壮怀随处托风骚。zōng jì jiāng hú bù dàn láo,zhuàng huái suí chù tuō fēng sāo。
即看上国游观去,会说东吴纸价高。jí kàn shàng guó yóu guān qù,huì shuō dōng wú zhǐ jià gāo。

送吴之山还姑苏三首

孙承恩

潞河东去水弥弥,绿满汀洲草色齐。lù hé dōng qù shuǐ mí mí,lǜ mǎn tīng zhōu cǎo sè qí。
客邸风尘留不得,江南春雨待君题。kè dǐ fēng chén liú bù dé,jiāng nán chūn yǔ dài jūn tí。

送吴之山还姑苏三首

孙承恩

野鹤浮云绝系牵,石田茅屋故多缘。yě hè fú yún jué xì qiān,shí tián máo wū gù duō yuán。
荷衣不带京尘去,诗卷长留洛下传。hé yī bù dài jīng chén qù,shī juǎn zhǎng liú luò xià chuán。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

指点蓬瀛东复东,云车风马往来中。zhǐ diǎn péng yíng dōng fù dōng,yún chē fēng mǎ wǎng lái zhōng。
豫知王母霓旌降,昨夜青禽有信通。yù zhī wáng mǔ ní jīng jiàng,zuó yè qīng qín yǒu xìn tōng。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

鹤背扶摇九万风,眉山深处有仙宫。hè bèi fú yáo jiǔ wàn fēng,méi shān shēn chù yǒu xiān gōng。
黄封携得深杯献,人面蟠桃相映红。huáng fēng xié dé shēn bēi xiàn,rén miàn pán táo xiāng yìng hóng。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

沴气才消喜气回,高堂寿酒劝深杯。lì qì cái xiāo xǐ qì huí,gāo táng shòu jiǔ quàn shēn bēi。
婺星已见联南极,执法还身接上台。wù xīng yǐ jiàn lián nán jí,zhí fǎ hái shēn jiē shàng tái。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

高门世德有遗踪,锦水灵山秀出公。gāo mén shì dé yǒu yí zōng,jǐn shuǐ líng shān xiù chū gōng。
老我无闻空碌碌,却教惭愧忆先翁。lǎo wǒ wú wén kōng lù lù,què jiào cán kuì yì xiān wēng。

王母蟠桃图为中丞张明崖母夫人寿六首

孙承恩

宴喜堂中酒满觞,膝前沾洒湿宫裳。yàn xǐ táng zhōng jiǔ mǎn shāng,xī qián zhān sǎ shī gōng shang。
平倭伟绩全忠孝,我亦通家与有光。píng wō wěi jì quán zhōng xiào,wǒ yì tōng jiā yǔ yǒu guāng。