古诗词

题酂侯主饷图

孙承恩

嬴秦鹿走刘项争,得人者昌失者倾。yíng qín lù zǒu liú xiàng zhēng,dé rén zhě chāng shī zhě qīng。
汉家基图肇关内,酂侯辅之王业成。hàn jiā jī tú zhào guān nèi,cuó hóu fǔ zhī wáng yè chéng。
填实国家抚百姓,馈饷转输独当任。tián shí guó jiā fǔ bǎi xìng,kuì xiǎng zhuǎn shū dú dāng rèn。
飞刍挽粟供三军,调发徵行令维紧。fēi chú wǎn sù gōng sān jūn,diào fā zhēng xíng lìng wéi jǐn。
关中迢迢道阻长,萦纡诘曲绕羊肠。guān zhōng tiáo tiáo dào zǔ zhǎng,yíng yū jí qū rào yáng cháng。
十步九折湾,百步三回冈。shí bù jiǔ zhé wān,bǎi bù sān huí gāng。
师行粮从星火急,羽书四驰纷猬集。shī xíng liáng cóng xīng huǒ jí,yǔ shū sì chí fēn wèi jí。
大车彭彭牛驾軏,扳巉岩兮越阡陌。dà chē péng péng niú jià yuè,bān chán yán xī yuè qiān mò。
千轮万毂声喧豗,百夫前呼万夫随。qiān lún wàn gǔ shēng xuān huī,bǎi fū qián hū wàn fū suí。
公事有程食不暇,勤王敌忾宁辞推。gōng shì yǒu chéng shí bù xiá,qín wáng dí kài níng cí tuī。
陆陆续续鸦引翅,联联翩翩鼠衔尾。lù lù xù xù yā yǐn chì,lián lián piān piān shǔ xián wěi。
去者自去来者来,去去来来若流水。qù zhě zì qù lái zhě lái,qù qù lái lái ruò liú shuǐ。
糇粮充轫千仓箱,士饱马腾军气扬。hóu liáng chōng rèn qiān cāng xiāng,shì bǎo mǎ téng jūn qì yáng。
情见势屈敌师靡,楚歌声起悲天亡。qíng jiàn shì qū dí shī mí,chǔ gē shēng qǐ bēi tiān wáng。
赤龙日奋骓日蹙,手掖刘郎御黄屋。chì lóng rì fèn zhuī rì cù,shǒu yē liú láng yù huáng wū。
三章约在人心归,漫有鸿沟已更局。sān zhāng yuē zài rén xīn guī,màn yǒu hóng gōu yǐ gèng jú。
坐临九州称大君,昔日主吏今宗臣。zuò lín jiǔ zhōu chēng dà jūn,xī rì zhǔ lì jīn zōng chén。
大业固非一士力,冠代元勋谁与伦。dà yè gù fēi yī shì lì,guān dài yuán xūn shuí yǔ lún。
俯仰乾坤几易世,逐鹿群雄今已矣。fǔ yǎng qián kūn jǐ yì shì,zhú lù qún xióng jīn yǐ yǐ。
伊谁下笔多苦心,宛然若见当年事。yī shuí xià bǐ duō kǔ xīn,wǎn rán ruò jiàn dāng nián shì。
石路磊砢山嶕峣,披图已觉心摇摇。shí lù lěi kē shān jiāo yáo,pī tú yǐ jué xīn yáo yáo。
假有此地复此役,孰不酸心并软足。jiǎ yǒu cǐ dì fù cǐ yì,shú bù suān xīn bìng ruǎn zú。
更肯冒此捐躯劳,乃知良工郑重画此有深意,写出艰难与人视。gèng kěn mào cǐ juān qū láo,nǎi zhī liáng gōng zhèng zhòng huà cǐ yǒu shēn yì,xiě chū jiān nán yǔ rén shì。
图王创伯非偶然,具在生绡盈幅里。tú wáng chuàng bó fēi ǒu rán,jù zài shēng xiāo yíng fú lǐ。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

夷齐图二首

孙承恩

孤竹先生铁肺肝,采薇甘死首阳山。gū zhú xiān shēng tiě fèi gān,cǎi wēi gān sǐ shǒu yáng shān。
乾坤不朽君臣义,万古清风激懦顽。qián kūn bù xiǔ jūn chén yì,wàn gǔ qīng fēng jī nuò wán。

贺杨麟山生子晬日三首

孙承恩

眉目分明玉雪肤,只今宁止识之无。méi mù fēn míng yù xuě fū,zhǐ jīn níng zhǐ shí zhī wú。
他时解事应无忘,汤饼筵中有老夫。tā shí jiě shì yīng wú wàng,tāng bǐng yán zhōng yǒu lǎo fū。

贺杨麟山生子晬日三首

孙承恩

尔父藏书万卷馀,朝来为汝一掀须。ěr fù cáng shū wàn juǎn yú,cháo lái wèi rǔ yī xiān xū。
只今已解耽文字,能读焉知不是渠。zhǐ jīn yǐ jiě dān wén zì,néng dú yān zhī bù shì qú。

贺杨麟山生子晬日三首

孙承恩

玉果犀钱与肆筵,兰汤初出气轩轩。yù guǒ xī qián yǔ sì yán,lán tāng chū chū qì xuān xuān。
试看拈动惊人坐,不是干戈即豆笾。shì kàn niān dòng jīng rén zuò,bù shì gàn gē jí dòu biān。

招友人赏莲二首

孙承恩

小圃来稀怯病身,芙渠空浸一池云。xiǎo pǔ lái xī qiè bìng shēn,fú qú kōng jìn yī chí yún。
今朝忽动看花兴,洗?池边只待君。jīn cháo hū dòng kàn huā xīng,xǐ chí biān zhǐ dài jūn。

招友人赏莲二首

孙承恩

池上红云映碧澜,草亭偏称把杯看。chí shàng hóng yún yìng bì lán,cǎo tíng piān chēng bǎ bēi kàn。
莫教一日蹉跎过,零落馀香空翠盘。mò jiào yī rì cuō tuó guò,líng luò yú xiāng kōng cuì pán。

阴雨连日阻赏莲之约花事亦少歇矣复得一绝速诸君子

孙承恩

我亦禅心悟色空,石栏干畔倚微风。wǒ yì chán xīn wù sè kōng,shí lán gàn pàn yǐ wēi fēng。
从渠一夜都零落,要吸清香试碧筒。cóng qú yī yè dōu líng luò,yào xī qīng xiāng shì bì tǒng。

寄书京中故人

孙承恩

南北关河又隔年,欲传书札意茫然。nán běi guān hé yòu gé nián,yù chuán shū zhá yì máng rán。
形容别后看将老,惟有迂疏只似前。xíng róng bié hòu kàn jiāng lǎo,wéi yǒu yū shū zhǐ shì qián。

汤君朝仪以菊一本见惠色甚佳用韵一首为谢

孙承恩

一枝荷子赠孤妍,风致依稀似昔年。yī zhī hé zi zèng gū yán,fēng zhì yī xī shì xī nián。
不用白衣醉元亮,只消清赏更悠然。bù yòng bái yī zuì yuán liàng,zhǐ xiāo qīng shǎng gèng yōu rán。

元夕

孙承恩

六街灯火竞喧喧,长笛短箫声沸天。liù jiē dēng huǒ jìng xuān xuān,zhǎng dí duǎn xiāo shēng fèi tiān。
老子故无儿女态,一灯清焰称高眠。lǎo zi gù wú ér nǚ tài,yī dēng qīng yàn chēng gāo mián。

题小画雪景

孙承恩

朝来积雪欲没胫,冲寒特特樵前林。cháo lái jī xuě yù méi jìng,chōng hán tè tè qiáo qián lín。
东邻措大酒初熟,待尔煮鱼茅屋深。dōng lín cuò dà jiǔ chū shú,dài ěr zhǔ yú máo wū shēn。

书扇勉馆生二首

孙承恩

谁是图南孰草莱,男儿须拟出群才。shuí shì tú nán shú cǎo lái,nán ér xū nǐ chū qún cái。
试将前哲依稀数,卿相何曾有种来。shì jiāng qián zhé yī xī shù,qīng xiāng hé céng yǒu zhǒng lái。

书扇勉馆生二首

孙承恩

白日西飞东逝波,无闻吾已愧蹉跎。bái rì xī fēi dōng shì bō,wú wén wú yǐ kuì cuō tuó。
后生堪畏还堪惜,可使光阴只漫过。hòu shēng kān wèi hái kān xī,kě shǐ guāng yīn zhǐ màn guò。

别故园

孙承恩

芳草凄凄思欲迷,雄蜂雌蝶各东西。fāng cǎo qī qī sī yù mí,xióng fēng cí dié gè dōng xī。
殷勤独有黄鹂好,送我终朝着意啼。yīn qín dú yǒu huáng lí hǎo,sòng wǒ zhōng cháo zhe yì tí。

出门

孙承恩

出门儿女各悲啼,去住那堪共别离。chū mén ér nǚ gè bēi tí,qù zhù nà kān gòng bié lí。
我有两行珍重泪,无端今日亦双垂。wǒ yǒu liǎng xíng zhēn zhòng lèi,wú duān jīn rì yì shuāng chuí。