古诗词

题屏障

孙承恩

团团碧树遮宫墙,老梅吹香春昼长。tuán tuán bì shù zhē gōng qiáng,lǎo méi chuī xiāng chūn zhòu zhǎng。
锦屏三面围绣床,中间独踞长髯郎。jǐn píng sān miàn wéi xiù chuáng,zhōng jiān dú jù zhǎng rán láng。
乌纱峨峨姣服芳,指顾意态何徜徉。wū shā é é jiāo fú fāng,zhǐ gù yì tài hé cháng yáng。
莺莺燕燕侍两傍,八姝妍丽非寻常。yīng yīng yàn yàn shì liǎng bàng,bā shū yán lì fēi xún cháng。
明眸皓齿云鬓光,便儇绰约宛清扬。míng móu hào chǐ yún bìn guāng,biàn xuān chuò yuē wǎn qīng yáng。
迎风娇立垂轻纕,行行环佩摇鸣珰。yíng fēng jiāo lì chuí qīng rǎng,xíng xíng huán pèi yáo míng dāng。
龙脑入缕生暖香,馀寒犹试罗衣裳。lóng nǎo rù lǚ shēng nuǎn xiāng,yú hán yóu shì luó yī shang。
争妍竞媚夸新妆,承颜贾宠未肯降。zhēng yán jìng mèi kuā xīn zhuāng,chéng yán jiǎ chǒng wèi kěn jiàng。
粉香丛作温柔乡,欢娱镇日心始偿。fěn xiāng cóng zuò wēn róu xiāng,huān yú zhèn rì xīn shǐ cháng。
生平事业成亡羊,共言此乐殊未央。shēng píng shì yè chéng wáng yáng,gòng yán cǐ lè shū wèi yāng。
此乐殊未央,岂知浮世多沧桑。cǐ lè shū wèi yāng,qǐ zhī fú shì duō cāng sāng。
古今頫仰炊黄粱,百年忧乐都两亡。gǔ jīn fǔ yǎng chuī huáng liáng,bǎi nián yōu lè dōu liǎng wáng。
当时盛丽今渺茫,漫言遗迹存缥缃。dāng shí shèng lì jīn miǎo máng,màn yán yí jì cún piāo xiāng。
翰林先生铁石肠,因观此图长慨慷。hàn lín xiān shēng tiě shí cháng,yīn guān cǐ tú zhǎng kǎi kāng。
靡曼自昔招不祥,养心寡欲圣所臧,不独有国惩淫荒。mí màn zì xī zhāo bù xiáng,yǎng xīn guǎ yù shèng suǒ zāng,bù dú yǒu guó chéng yín huāng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

送浦畅斋赴松溪尹用曩岁赠韵二首

孙承恩

一笑惊看别后容,草堂复此晤言同。yī xiào jīng kàn bié hòu róng,cǎo táng fù cǐ wù yán tóng。
须知禄仕君恩重,莫问蹉跎吾道穷。xū zhī lù shì jūn ēn zhòng,mò wèn cuō tuó wú dào qióng。
路指松源山郭里,帆开潞水夕阳中。lù zhǐ sōng yuán shān guō lǐ,fān kāi lù shuǐ xī yáng zhōng。
即看寒谷冰霜后,须见阳和次第融。jí kàn hán gǔ bīng shuāng hòu,xū jiàn yáng hé cì dì róng。

送浦畅斋赴松溪尹用曩岁赠韵二首

孙承恩

莫叹霜华两鬓生,一官初喜拜承明。mò tàn shuāng huá liǎng bìn shēng,yī guān chū xǐ bài chéng míng。
诗书好达循良政,才杰宁须甲第名。shī shū hǎo dá xún liáng zhèng,cái jié níng xū jiǎ dì míng。
夜月幽斋看剑坐,春风沃野省农耕。yè yuè yōu zhāi kàn jiàn zuò,chūn fēng wò yě shěng nóng gēng。
蓬窗烧烛当年事,送子能无故旧情。péng chuāng shāo zhú dāng nián shì,sòng zi néng wú gù jiù qíng。

香山寺来青轩

孙承恩

坐想山亭多白云,飞岚扑雾共氤氲。zuò xiǎng shān tíng duō bái yún,fēi lán pū wù gòng yīn yūn。
即看几席青相映,政拟孤高思不群。jí kàn jǐ xí qīng xiāng yìng,zhèng nǐ gū gāo sī bù qún。
雨过玉芝春昼永,风传僧呗下方闻。yǔ guò yù zhī chūn zhòu yǒng,fēng chuán sēng bei xià fāng wén。
尘缘未了清游兴,有待幽深禹穴文。chén yuán wèi le qīng yóu xīng,yǒu dài yōu shēn yǔ xué wén。

送董羽吉南归

孙承恩

兰舟渺渺发江浔,文采风流子擅今。lán zhōu miǎo miǎo fā jiāng xún,wén cǎi fēng liú zi shàn jīn。
奉节敢忘怀国念,登山偏切望云心。fèng jié gǎn wàng huái guó niàn,dēng shān piān qiè wàng yún xīn。
高堂喜色星辰动,先垄恩光雨露深。gāo táng xǐ sè xīng chén dòng,xiān lǒng ēn guāng yǔ lù shēn。
宦邸蹉跎浑不觉,暂时分手思难任。huàn dǐ cuō tuó hún bù jué,zàn shí fēn shǒu sī nán rèn。

谢大司马王舆浦惠冰

孙承恩

长夜斋居将寸诚,坚冰分至荷高情。zhǎng yè zhāi jū jiāng cùn chéng,jiān bīng fēn zhì hé gāo qíng。
积阴经日寒犹凛,华洁非砻炯自明。jī yīn jīng rì hán yóu lǐn,huá jié fēi lóng jiǒng zì míng。
掬取已看炎燠解,嚼馀顿觉燥心平。jū qǔ yǐ kàn yán yù jiě,jué yú dùn jué zào xīn píng。
虚亭相对无尘俗,应与襟怀一样清。xū tíng xiāng duì wú chén sú,yīng yǔ jīn huái yī yàng qīng。

使郢渡黄河

孙承恩

渺渺洪流泛使航,萧萧寒日淡无光。miǎo miǎo hóng liú fàn shǐ háng,xiāo xiāo hán rì dàn wú guāng。
平沙依约云横渡,短楫飘摇风满裳。píng shā yī yuē yún héng dù,duǎn jí piāo yáo fēng mǎn shang。
水底鱼龙时啸舞,望中鸢鸟没苍茫。shuǐ dǐ yú lóng shí xiào wǔ,wàng zhōng yuān niǎo méi cāng máng。
天书玉节恭承命,不似乘槎志意荒。tiān shū yù jié gōng chéng mìng,bù shì chéng chá zhì yì huāng。

元佑宫

孙承恩

洞府深深静不哗,名山新礼玉皇家。dòng fǔ shēn shēn jìng bù huā,míng shān xīn lǐ yù huáng jiā。
琳宫辉煌丽日月,石璧窈窕开云霞。lín gōng huī huáng lì rì yuè,shí bì yǎo tiǎo kāi yún xiá。
三极玄风昭有象,万年鸿鼎祝无涯。sān jí xuán fēng zhāo yǒu xiàng,wàn nián hóng dǐng zhù wú yá。
玉田明岁春雨熟,更忆此地餐胡麻。yù tián míng suì chūn yǔ shú,gèng yì cǐ dì cān hú má。

三洞阁

孙承恩

宝地登临冬日晴,岧峣芝阁俯重城。bǎo dì dēng lín dōng rì qíng,tiáo yáo zhī gé fǔ zhòng chéng。
山连碧玉诸天拱,江作青罗一带横。shān lián bì yù zhū tiān gǒng,jiāng zuò qīng luó yī dài héng。
已占六合孚玄贶,即有群仙降旆旌。yǐ zhàn liù hé fú xuán kuàng,jí yǒu qún xiān jiàng pèi jīng。
潭下有龙时隐见,夜深来听步虚声。tán xià yǒu lóng shí yǐn jiàn,yè shēn lái tīng bù xū shēng。

郢城有降箕仙者自云李太白也有赠予诗用韵奉答二首

孙承恩

太白星精降异才,骑鲸千载复归来。tài bái xīng jīng jiàng yì cái,qí jīng qiān zài fù guī lái。
清风漫拂江涛静,逸气遥冲岳麓开。qīng fēng màn fú jiāng tāo jìng,yì qì yáo chōng yuè lù kāi。
世外真诠翻宝墨,中天明月啸琼台。shì wài zhēn quán fān bǎo mò,zhōng tiān míng yuè xiào qióng tái。
悬知太史占乾象,定有灵光烛泰阶。xuán zhī tài shǐ zhàn qián xiàng,dìng yǒu líng guāng zhú tài jiē。

郢城有降箕仙者自云李太白也有赠予诗用韵奉答二首

孙承恩

骚坛曾仰谪仙才,此日神游汉沔来。sāo tán céng yǎng zhé xiān cái,cǐ rì shén yóu hàn miǎn lái。
剑影独随孤月逝,文旌高拂九天开。jiàn yǐng dú suí gū yuè shì,wén jīng gāo fú jiǔ tiān kāi。
蓬莱顶上金光草,衡岳中间玉女台。péng lái dǐng shàng jīn guāng cǎo,héng yuè zhōng jiān yù nǚ tái。
愧我尘中常碌碌,可容参叩傍云阶。kuì wǒ chén zhōng cháng lù lù,kě róng cān kòu bàng yún jiē。

登阳春台和韵二首

孙承恩

帝居西畔岌层台,旧是先皇驻辇来。dì jū xī pàn jí céng tái,jiù shì xiān huáng zhù niǎn lái。
宝翰仰瞻镵屃屃,恩光常自照莓苔。bǎo hàn yǎng zhān chán xì xì,ēn guāng cháng zì zhào méi tái。
千年盘石河山拱,八表风尘日月开。qiān nián pán shí hé shān gǒng,bā biǎo fēng chén rì yuè kāi。
欲拟彩毫干气象,登高深愧昔人才。yù nǐ cǎi háo gàn qì xiàng,dēng gāo shēn kuì xī rén cái。

登阳春台和韵二首

孙承恩

摄衣晴日上层台,万里霜前鸿雁来。shè yī qíng rì shàng céng tái,wàn lǐ shuāng qián hóng yàn lái。
昭代皇风今薄海,鬻熊遗迹尚荒苔。zhāo dài huáng fēng jīn báo hǎi,yù xióng yí jì shàng huāng tái。
依依极浦兰洲出,历历晴江烟树开。yī yī jí pǔ lán zhōu chū,lì lì qíng jiāng yān shù kāi。
仰止钜公惭接武,再赓佳什叹雄才。yǎng zhǐ jù gōng cán jiē wǔ,zài gēng jiā shén tàn xióng cái。

沔阳志感二首

孙承恩

早岁从亲此宦游,重来五十四春秋。zǎo suì cóng qīn cǐ huàn yóu,zhòng lái wǔ shí sì chūn qiū。
更无耆老询前事,尚有邦人德故侯。gèng wú qí lǎo xún qián shì,shàng yǒu bāng rén dé gù hóu。
吏治渐闻随俗变,汉江终古抱城流。lì zhì jiàn wén suí sú biàn,hàn jiāng zhōng gǔ bào chéng liú。
州前老桧当时物,笑我垂髫今白头。zhōu qián lǎo guì dāng shí wù,xiào wǒ chuí tiáo jīn bái tóu。

沔阳志感二首

孙承恩

古复名邦汉水堧,依稀往事记当年。gǔ fù míng bāng hàn shuǐ ruán,yī xī wǎng shì jì dāng nián。
甘棠父老犹能护,风木孤儿只自怜。gān táng fù lǎo yóu néng hù,fēng mù gū ér zhǐ zì lián。
舆论已徵良史笔,新词深荷长官贤。yú lùn yǐ zhēng liáng shǐ bǐ,xīn cí shēn hé zhǎng guān xián。
迟留不尽王程系,回首重来意杳然。chí liú bù jǐn wáng chéng xì,huí shǒu zhòng lái yì yǎo rán。

谒先大夫遗爱祠

孙承恩

危祠新搆傍湖浔,宪府思贤父老心。wēi cí xīn gòu bàng hú xún,xiàn fǔ sī xián fù lǎo xīn。
即有雕题明巨榜,更闻弦诵集青衿。jí yǒu diāo tí míng jù bǎng,gèng wén xián sòng jí qīng jīn。
百年遗爱无今昔,一掬寒泉有顾歆。bǎi nián yí ài wú jīn xī,yī jū hán quán yǒu gù xīn。
游子偶从瞻仰切,不堪此日泪痕深。yóu zi ǒu cóng zhān yǎng qiè,bù kān cǐ rì lèi hén shēn。