古诗词

使郢昆阳城吊古

孙承恩

昆阳城头秋日凄,昆阳城下沙尘飞。kūn yáng chéng tóu qiū rì qī,kūn yáng chéng xià shā chén fēi。
风烟苍茫鸟不度,黄狐白狐向我啼。fēng yān cāng máng niǎo bù dù,huáng hú bái hú xiàng wǒ tí。
当年炎祚遭中否,鬼蜮因之盗神器。dāng nián yán zuò zāo zhōng fǒu,guǐ yù yīn zhī dào shén qì。
世厌王田伪井行,天教白水真人起。shì yàn wáng tián wěi jǐng xíng,tiān jiào bái shuǐ zhēn rén qǐ。
想当寻邑驱兵来,百万气焰如风雷。xiǎng dāng xún yì qū bīng lái,bǎi wàn qì yàn rú fēng léi。
虎豹咆哮助威猛,已视汉种如灰埃。hǔ bào páo xiāo zhù wēi měng,yǐ shì hàn zhǒng rú huī āi。
小怯大勇吁可异,杀气殷殷动天地。xiǎo qiè dà yǒng xū kě yì,shā qì yīn yīn dòng tiān dì。
前徒倒戈势若崩,百万雄师一时溃。qián tú dào gē shì ruò bēng,bǎi wàn xióng shī yī shí kuì。
堂堂大义声四驰,天意所向谁能支。táng táng dà yì shēng sì chí,tiān yì suǒ xiàng shuí néng zhī。
炎精再嘘复故物,祀汉配帝崇丕基。yán jīng zài xū fù gù wù,sì hàn pèi dì chóng pī jī。
世往江山尚如故,城堞周遭宛楼橹。shì wǎng jiāng shān shàng rú gù,chéng dié zhōu zāo wǎn lóu lǔ。
抚事吊古增慨伤,高情独有坡翁赋。fǔ shì diào gǔ zēng kǎi shāng,gāo qíng dú yǒu pō wēng fù。
严尤小竖非英才,委身篡逆胡为哉。yán yóu xiǎo shù fēi yīng cái,wěi shēn cuàn nì hú wèi zāi。
留芳不能乃遗臭,千年唾骂谁为哀。liú fāng bù néng nǎi yí chòu,qiān nián tuò mà shuí wèi āi。
代远已无冤鬼哭,野老时时得遗镞。dài yuǎn yǐ wú yuān guǐ kū,yě lǎo shí shí dé yí zú。
我来无暇讯从容,想像犹然怆心目。wǒ lái wú xiá xùn cóng róng,xiǎng xiàng yóu rán chuàng xīn mù。
只今海宇当清宁,闾阎不闻刁斗鸣。zhǐ jīn hǎi yǔ dāng qīng níng,lǘ yán bù wén diāo dòu míng。
乾坤帝力尔不识,但乐犁锄歌太平。qián kūn dì lì ěr bù shí,dàn lè lí chú gē tài píng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

经宁藩故地有感

孙承恩

颠冥侯度恣淫荒,白日枭鸣自不祥。diān míng hóu dù zì yín huāng,bái rì xiāo míng zì bù xiáng。
秽迹千年谁洗灭,本支百世自重光。huì jì qiān nián shuí xǐ miè,běn zhī bǎi shì zì zhòng guāng。
故基寂历生秋草,野鸟啁啾话夕阳。gù jī jì lì shēng qiū cǎo,yě niǎo zhāo jiū huà xī yáng。
人与惟仁天助顺,独留覆辙示兴亡。rén yǔ wéi rén tiān zhù shùn,dú liú fù zhé shì xīng wáng。

文山祠

孙承恩

兴复区区竟弗酬,百年臣节已全收。xīng fù qū qū jìng fú chóu,bǎi nián chén jié yǐ quán shōu。
力穷巡远宁忘虏,死去夷齐不系周。lì qióng xún yuǎn níng wàng lǔ,sǐ qù yí qí bù xì zhōu。
燕市龙归秋雨暗,西台客恸暮云愁。yàn shì lóng guī qiū yǔ àn,xī tái kè tòng mù yún chóu。
只今祠下章江水,正气应同万古流。zhǐ jīn cí xià zhāng jiāng shuǐ,zhèng qì yīng tóng wàn gǔ liú。

又用杜韵

孙承恩

危祠江上偶经寻,碧殿长松自郁森。wēi cí jiāng shàng ǒu jīng xún,bì diàn zhǎng sōng zì yù sēn。
落日烟云催暝色,空山猿鹤送哀音。luò rì yān yún cuī míng sè,kōng shān yuán hè sòng āi yīn。
百年臣子匡扶义,千古英雄激烈心。bǎi nián chén zi kuāng fú yì,qiān gǔ yīng xióng jī liè xīn。
梁甫歌残有馀恨,不胜清泪湿衣襟。liáng fǔ gē cán yǒu yú hèn,bù shèng qīng lèi shī yī jīn。

江行

孙承恩

朝霞翻曙雨初收,芦叶芦花两岸秋。cháo xiá fān shǔ yǔ chū shōu,lú yè lú huā liǎng àn qiū。
漠漠风烟随鸟没,依依沙树共云浮。mò mò fēng yān suí niǎo méi,yī yī shā shù gòng yún fú。
山排叠嶂连天远,潮入寒江接海流。shān pái dié zhàng lián tiān yuǎn,cháo rù hán jiāng jiē hǎi liú。
乡国不知何处是,孤舟渺渺独生愁。xiāng guó bù zhī hé chù shì,gū zhōu miǎo miǎo dú shēng chóu。

南安有怀张东海先生

孙承恩

南邦遗惠霭棠阴,东海神游断碧云。nán bāng yí huì ǎi táng yīn,dōng hǎi shén yóu duàn bì yún。
馀事百年传墨妙,心期千古赖遗文。yú shì bǎi nián chuán mò miào,xīn qī qiān gǔ lài yí wén。
金鳌阁外荒秋草,玉枕山前漫夕曛。jīn áo gé wài huāng qiū cǎo,yù zhěn shān qián màn xī xūn。
夜静屋梁明月下,依稀犹似见夫君。yè jìng wū liáng míng yuè xià,yī xī yóu shì jiàn fū jūn。

舟中夜起

孙承恩

明河西斜月出高,数十大星悬树梢。míng hé xī xié yuè chū gāo,shù shí dà xīng xuán shù shāo。
露下寒塘响枯苇,风惊栖鹘翻危巢。lù xià hán táng xiǎng kū wěi,fēng jīng qī gǔ fān wēi cháo。
睡醒呼取明烛坐,兴尽还将书卷抛。shuì xǐng hū qǔ míng zhú zuò,xīng jǐn hái jiāng shū juǎn pāo。
山村漏刻本无据,卧听更人长短敲。shān cūn lòu kè běn wú jù,wò tīng gèng rén zhǎng duǎn qiāo。

拟题镇海楼

孙承恩

楼开沧海郁岧峣,弹压三吴不敢骄。lóu kāi cāng hǎi yù tiáo yáo,dàn yā sān wú bù gǎn jiāo。
千尺荡摇波影乱,八窗吞吐野云飘。qiān chǐ dàng yáo bō yǐng luàn,bā chuāng tūn tǔ yě yún piāo。
中天笑语疑应近,蓬岛神仙或可招。zhōng tiān xiào yǔ yí yīng jìn,péng dǎo shén xiān huò kě zhāo。
回首家山邈何许,归心一片溯秋潮。huí shǒu jiā shān miǎo hé xǔ,guī xīn yī piàn sù qiū cháo。

伏波庙二首

孙承恩

伏波遗庙俨空山,落日长烟苍莽间。fú bō yí miào yǎn kōng shān,luò rì zhǎng yān cāng mǎng jiān。
草色有情侵座绿,苔花无数上衣斑。cǎo sè yǒu qíng qīn zuò lǜ,tái huā wú shù shàng yī bān。
勋名直拟留千古,英爽犹能弭百蛮。xūn míng zhí nǐ liú qiān gǔ,yīng shuǎng yóu néng mǐ bǎi mán。
我欲为公昭素节,一杯江水荐潺湲。wǒ yù wèi gōng zhāo sù jié,yī bēi jiāng shuǐ jiàn chán yuán。

伏波庙二首

孙承恩

报主忠勤老益坚,裹尸有革即吾棺。bào zhǔ zhōng qín lǎo yì jiān,guǒ shī yǒu gé jí wú guān。
明珠不俟千年白,铜柱终留百世看。míng zhū bù qí qiān nián bái,tóng zhù zhōng liú bǎi shì kàn。
绝塞悲风疑鼓角,荒山祀典俨衣冠。jué sāi bēi fēng yí gǔ jiǎo,huāng shān sì diǎn yǎn yī guān。
英雄一去空陈迹,落木萧萧生暮寒。yīng xióng yī qù kōng chén jì,luò mù xiāo xiāo shēng mù hán。

舟中漫兴

孙承恩

日日云山管送迎,合裁诗句答山灵。rì rì yún shān guǎn sòng yíng,hé cái shī jù dá shān líng。
思穷开辟无终峙,望入微茫不尽青。sī qióng kāi pì wú zhōng zhì,wàng rù wēi máng bù jǐn qīng。
舵转忽看孤石峭,岸移遥认野花明。duò zhuǎn hū kàn gū shí qiào,àn yí yáo rèn yě huā míng。
他时为忆经行处,只记多山不记名。tā shí wèi yì jīng xíng chù,zhǐ jì duō shān bù jì míng。

和韵谢吴参戎

孙承恩

笑谈忽奉三旬别,旌节还从万里回。xiào tán hū fèng sān xún bié,jīng jié hái cóng wàn lǐ huí。
白日沸天箫鼓振,青山到案酒樽开。bái rì fèi tiān xiāo gǔ zhèn,qīng shān dào àn jiǔ zūn kāi。
殊方满目多豺虎,重镇分符简俊才。shū fāng mǎn mù duō chái hǔ,zhòng zhèn fēn fú jiǎn jùn cái。
黾勉尚期功业树,便蕃行见异恩来。mǐn miǎn shàng qī gōng yè shù,biàn fān xíng jiàn yì ēn lái。

和韵再赠

孙承恩

岭表分符镇百蛮,金汤雄倚屹重关。lǐng biǎo fēn fú zhèn bǎi mán,jīn tāng xióng yǐ yì zhòng guān。
霜清边塞风尘靖,月照辕门鼓角寒。shuāng qīng biān sāi fēng chén jìng,yuè zhào yuán mén gǔ jiǎo hán。
悬肘会夸金作印,切云偏称铁为冠。xuán zhǒu huì kuā jīn zuò yìn,qiè yún piān chēng tiě wèi guān。
高情未许求闲去,绝域须看略地还。gāo qíng wèi xǔ qiú xián qù,jué yù xū kàn lüè dì hái。

借韵述还

孙承恩

离愁渺渺隔云山,回首风尘暗玉关。lí chóu miǎo miǎo gé yún shān,huí shǒu fēng chén àn yù guān。
白雁影沉乡信绝,沧江日短使舟寒。bái yàn yǐng chén xiāng xìn jué,cāng jiāng rì duǎn shǐ zhōu hán。
剑光星动宵弹铗,客袂霜清晓拂冠。jiàn guāng xīng dòng xiāo dàn jiá,kè mèi shuāng qīng xiǎo fú guān。
千古伏波多志节,一时薏苡谤珠还。qiān gǔ fú bō duō zhì jié,yī shí yì yǐ bàng zhū hái。

沃泉邓太守久淹远郡报政喜与予偕行有诗见贶用韵奉答

孙承恩

天涯怀土几登台,报政今从万里回。tiān yá huái tǔ jǐ dēng tái,bào zhèng jīn cóng wàn lǐ huí。
萍梗百年樽酒共,笑谈一日好怀开。píng gěng bǎi nián zūn jiǔ gòng,xiào tán yī rì hǎo huái kāi。
圣朝柔远非忘远,牧郡抡才见异才。shèng cháo róu yuǎn fēi wàng yuǎn,mù jùn lūn cái jiàn yì cái。
会有崇迁应内补,不教兹地更重来。huì yǒu chóng qiān yīng nèi bǔ,bù jiào zī dì gèng zhòng lái。

贱降前一日俞厚庵暨沃泉携酒饮予舟中即席奉谢二首

孙承恩

贱子明朝初度辰,故人高谊重相亲。jiàn zi míng cháo chū dù chén,gù rén gāo yì zhòng xiāng qīn。
曳裾自是论交旧,倾盖兼逢托契新。yè jū zì shì lùn jiāo jiù,qīng gài jiān féng tuō qì xīn。
有酒且酬今日兴,无闻空负百年身。yǒu jiǔ qiě chóu jīn rì xīng,wú wén kōng fù bǎi nián shēn。
孤舟落日寒江晚,独向天涯感慨频。gū zhōu luò rì hán jiāng wǎn,dú xiàng tiān yá gǎn kǎi pín。