古诗词

使郢昆阳城吊古

孙承恩

昆阳城头秋日凄,昆阳城下沙尘飞。kūn yáng chéng tóu qiū rì qī,kūn yáng chéng xià shā chén fēi。
风烟苍茫鸟不度,黄狐白狐向我啼。fēng yān cāng máng niǎo bù dù,huáng hú bái hú xiàng wǒ tí。
当年炎祚遭中否,鬼蜮因之盗神器。dāng nián yán zuò zāo zhōng fǒu,guǐ yù yīn zhī dào shén qì。
世厌王田伪井行,天教白水真人起。shì yàn wáng tián wěi jǐng xíng,tiān jiào bái shuǐ zhēn rén qǐ。
想当寻邑驱兵来,百万气焰如风雷。xiǎng dāng xún yì qū bīng lái,bǎi wàn qì yàn rú fēng léi。
虎豹咆哮助威猛,已视汉种如灰埃。hǔ bào páo xiāo zhù wēi měng,yǐ shì hàn zhǒng rú huī āi。
小怯大勇吁可异,杀气殷殷动天地。xiǎo qiè dà yǒng xū kě yì,shā qì yīn yīn dòng tiān dì。
前徒倒戈势若崩,百万雄师一时溃。qián tú dào gē shì ruò bēng,bǎi wàn xióng shī yī shí kuì。
堂堂大义声四驰,天意所向谁能支。táng táng dà yì shēng sì chí,tiān yì suǒ xiàng shuí néng zhī。
炎精再嘘复故物,祀汉配帝崇丕基。yán jīng zài xū fù gù wù,sì hàn pèi dì chóng pī jī。
世往江山尚如故,城堞周遭宛楼橹。shì wǎng jiāng shān shàng rú gù,chéng dié zhōu zāo wǎn lóu lǔ。
抚事吊古增慨伤,高情独有坡翁赋。fǔ shì diào gǔ zēng kǎi shāng,gāo qíng dú yǒu pō wēng fù。
严尤小竖非英才,委身篡逆胡为哉。yán yóu xiǎo shù fēi yīng cái,wěi shēn cuàn nì hú wèi zāi。
留芳不能乃遗臭,千年唾骂谁为哀。liú fāng bù néng nǎi yí chòu,qiān nián tuò mà shuí wèi āi。
代远已无冤鬼哭,野老时时得遗镞。dài yuǎn yǐ wú yuān guǐ kū,yě lǎo shí shí dé yí zú。
我来无暇讯从容,想像犹然怆心目。wǒ lái wú xiá xùn cóng róng,xiǎng xiàng yóu rán chuàng xīn mù。
只今海宇当清宁,闾阎不闻刁斗鸣。zhǐ jīn hǎi yǔ dāng qīng níng,lǘ yán bù wén diāo dòu míng。
乾坤帝力尔不识,但乐犁锄歌太平。qián kūn dì lì ěr bù shí,dàn lè lí chú gē tài píng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

读邯郸野老卫河谣小述三首

孙承恩

落日肩舆古道西,急风残叶乱乌飞。luò rì jiān yú gǔ dào xī,jí fēng cán yè luàn wū fēi。
入门剪烛邮亭上,细读邯郸野老诗。rù mén jiǎn zhú yóu tíng shàng,xì dú hán dān yě lǎo shī。

读邯郸野老卫河谣小述三首

孙承恩

老人诗句不支吾,为泣民穷泪眼枯。lǎo rén shī jù bù zhī wú,wèi qì mín qióng lèi yǎn kū。
何当录上献天子,便是当年郑侠图。hé dāng lù shàng xiàn tiān zi,biàn shì dāng nián zhèng xiá tú。

读邯郸野老卫河谣小述三首

孙承恩

天时人事互差池,肉食谁知念阻饥。tiān shí rén shì hù chà chí,ròu shí shuí zhī niàn zǔ jī。
不用观风广咨度,但看壁上老人诗。bù yòng guān fēng guǎng zī dù,dàn kàn bì shàng lǎo rén shī。

殷墟

孙承恩

风木萧萧落叶多,牛羊日晚下平坡。fēng mù xiāo xiāo luò yè duō,niú yáng rì wǎn xià píng pō。
狡童千载神游处,来听当年麦秀歌。jiǎo tóng qiān zài shén yóu chù,lái tīng dāng nián mài xiù gē。

扁鹊墓

孙承恩

医圣从闻术有神,千年冢骨已飞尘。yī shèng cóng wén shù yǒu shén,qiān nián zhǒng gǔ yǐ fēi chén。
荒原落日西风里,犹有纷纷乞艾人。huāng yuán luò rì xī fēng lǐ,yóu yǒu fēn fēn qǐ ài rén。

同襄阳守张士弘过习家池六首

孙承恩

襄阳传得谪仙歌,江水无情落逝波。xiāng yáng chuán dé zhé xiān gē,jiāng shuǐ wú qíng luò shì bō。
千古昔人行乐地,谁知今日我来过。qiān gǔ xī rén xíng lè dì,shuí zhī jīn rì wǒ lái guò。

同襄阳守张士弘过习家池六首

孙承恩

风木萧萧落日曛,四山残霭乱江云。fēng mù xiāo xiāo luò rì xūn,sì shān cán ǎi luàn jiāng yún。
习家池上聊停节,一酌清泉对使君。xí jiā chí shàng liáo tíng jié,yī zhuó qīng quán duì shǐ jūn。

同襄阳守张士弘过习家池六首

孙承恩

习家池馆汉江滨,长岁清泉蘸碧云。xí jiā chí guǎn hàn jiāng bīn,zhǎng suì qīng quán zhàn bì yún。
时移事往人何在,今日风流属使君。shí yí shì wǎng rén hé zài,jīn rì fēng liú shǔ shǐ jūn。

同襄阳守张士弘过习家池六首

孙承恩

山翁醉倒习家池,欢饮儿童翁不知。shān wēng zuì dào xí jiā chí,huān yǐn ér tóng wēng bù zhī。
今日使君情更别,只来啜茗赋新诗。jīn rì shǐ jūn qíng gèng bié,zhǐ lái chuài míng fù xīn shī。

同襄阳守张士弘过习家池六首

孙承恩

习家池上野花开,昔日衣冠今草莱。xí jiā chí shàng yě huā kāi,xī rì yī guān jīn cǎo lái。
为问汉江江上月,几见山翁几醉来。wèi wèn hàn jiāng jiāng shàng yuè,jǐ jiàn shān wēng jǐ zuì lái。

同襄阳守张士弘过习家池六首

孙承恩

襄阳小儿歌复咻,笑道使君稀出游。xiāng yáng xiǎo ér gē fù xiū,xiào dào shǐ jūn xī chū yóu。
不是使君少风致,民艰谁识使君愁。bù shì shǐ jūn shǎo fēng zhì,mín jiān shuí shí shǐ jūn chóu。

林山驿小坐口号三首初咏误谓临水故复足之

孙承恩

地名临水原无水,只有风尘扑马鞍。dì míng lín shuǐ yuán wú shuǐ,zhǐ yǒu fēng chén pū mǎ ān。
却忆草堂三泖上,日临苔石弄潺湲。què yì cǎo táng sān mǎo shàng,rì lín tái shí nòng chán yuán。

林山驿小坐口号三首初咏误谓临水故复足之

孙承恩

门外清流涨碧深,更多林木贮秋阴。mén wài qīng liú zhǎng bì shēn,gèng duō lín mù zhù qiū yīn。
何处邮亭有如此,为我斯须净客心。hé chù yóu tíng yǒu rú cǐ,wèi wǒ sī xū jìng kè xīn。

林山驿小坐口号三首初咏误谓临水故复足之

孙承恩

仰看云鸟俯看鱼,林下从来得自如。yǎng kàn yún niǎo fǔ kàn yú,lín xià cóng lái dé zì rú。
即教此地堪娱赏,敢废王程一驻车。jí jiào cǐ dì kān yú shǎng,gǎn fèi wáng chéng yī zhù chē。

戏答降箕青莲仙八首

孙承恩

瀛海茫茫不可期,令威千载再来时。yíng hǎi máng máng bù kě qī,lìng wēi qiān zài zài lái shí。
神仙踪迹谁能测,只有中天明月知。shén xiān zōng jì shuí néng cè,zhǐ yǒu zhōng tiān míng yuè zhī。