古诗词

汉江歌赠柯双华

孙承恩

吾闻汉江之水出自嶓冢山,绵亘荆楚相回环。wú wén hàn jiāng zhī shuǐ chū zì bō zhǒng shān,mián gèn jīng chǔ xiāng huí huán。
鲸波浩渺自今古,狂风日夕生涛澜。jīng bō hào miǎo zì jīn gǔ,kuáng fēng rì xī shēng tāo lán。
天吴峥嵘阳侯赫,神蛟巨鳌相掀掷。tiān wú zhēng róng yáng hóu hè,shén jiāo jù áo xiāng xiān zhì。
驱云拥雾见精怪,旁激横流无纪极。qū yún yōng wù jiàn jīng guài,páng jī héng liú wú jì jí。
古复实届江之干,平畴沃野何恢漫。gǔ fù shí jiè jiāng zhī gàn,píng chóu wò yě hé huī màn。
时维暵旱得灌溉,不尔正复为时艰。shí wéi hàn hàn dé guàn gài,bù ěr zhèng fù wèi shí jiān。
楚地从来况多雨,毒霪平地成沮洳。chǔ dì cóng lái kuàng duō yǔ,dú yín píng dì chéng jǔ rù。
江涛沃溢失巨防,大浸滔天莽无处。jiāng tāo wò yì shī jù fáng,dà jìn tāo tiān mǎng wú chù。
岁用荐歉民阻饥,矧迫公税多流离。suì yòng jiàn qiàn mín zǔ jī,shěn pò gōng shuì duō liú lí。
日复一日岁复岁,坐见凋敝谁能支。rì fù yī rì suì fù suì,zuò jiàn diāo bì shuí néng zhī。
庐阳柯子真伟才,迩年秉节湖湘来。lú yáng kē zi zhēn wěi cái,ěr nián bǐng jié hú xiāng lái。
仰承德意宣化理,重为民隐劳区裁。yǎng chéng dé yì xuān huà lǐ,zhòng wèi mín yǐn láo qū cái。
具版筑兮较章程,动大众兮躬拊循。jù bǎn zhù xī jiào zhāng chéng,dòng dà zhòng xī gōng fǔ xún。
佚道使民乐趋赴,千锤万锸从如云。yì dào shǐ mín lè qū fù,qiān chuí wàn chā cóng rú yún。
堤成直走数千文,长虹蜿蜒卧江上。dī chéng zhí zǒu shù qiān wén,zhǎng hóng wān yán wò jiāng shàng。
即教霖雨溢江波,滔滔循涯只东向。jí jiào lín yǔ yì jiāng bō,tāo tāo xún yá zhǐ dōng xiàng。
沮洳已变高原空,眼看四野回春风。jǔ rù yǐ biàn gāo yuán kōng,yǎn kàn sì yě huí chūn fēng。
尔疆我亩各秲艺,流离尽复时和丰。ěr jiāng wǒ mǔ gè zhì yì,liú lí jǐn fù shí hé fēng。
堤上沉沉万杨树,堤边隐约人家住。dī shàng chén chén wàn yáng shù,dī biān yǐn yuē rén jiā zhù。
樵唱农歌闻近远,牧马刍牛散朝暮。qiáo chàng nóng gē wén jìn yuǎn,mù mǎ chú niú sàn cháo mù。
西湖漫自多坡翁,武皇瓠子空称雄。xī hú màn zì duō pō wēng,wǔ huáng hù zi kōng chēng xióng。
汉江有堤自今始,乐乐利利无终穷。hàn jiāng yǒu dī zì jīn shǐ,lè lè lì lì wú zhōng qióng。
我言柯子真能为,民兴大利除大患。wǒ yán kē zi zhēn néng wèi,mín xīng dà lì chú dà huàn。
已听民谣万口碑,还徵士论千年案。yǐ tīng mín yáo wàn kǒu bēi,hái zhēng shì lùn qiān nián àn。
谁当异日传名臣,今我且为歌江汉。shuí dāng yì rì chuán míng chén,jīn wǒ qiě wèi gē jiāng hàn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

水香亭小饮

孙承恩

湖光烟霭两氤氲,此日清游共使君。hú guāng yān ǎi liǎng yīn yūn,cǐ rì qīng yóu gòng shǐ jūn。
已着高甍临绿水,即思短楫棹红云。yǐ zhe gāo méng lín lǜ shuǐ,jí sī duǎn jí zhào hóng yún。
歌邀落日传杯酌,风起青蘋写浪纹。gē yāo luò rì chuán bēi zhuó,fēng qǐ qīng píng xiě làng wén。
聚散未期题榜在,后来应有感斯文。jù sàn wèi qī tí bǎng zài,hòu lái yīng yǒu gǎn sī wén。

和夏桂洲感赐直庐诗

孙承恩

元臣诏处殿东庐,肃肃清宵拱帝居。yuán chén zhào chù diàn dōng lú,sù sù qīng xiāo gǒng dì jū。
风递漏声来禁闼,月移树影上阶除。fēng dì lòu shēng lái jìn tà,yuè yí shù yǐng shàng jiē chú。
感恩时拜金茎露,缮性闲披玉简书。gǎn ēn shí bài jīn jīng lù,shàn xìng xián pī yù jiǎn shū。
此日遭逢良不偶,创闻何啻百年馀。cǐ rì zāo féng liáng bù ǒu,chuàng wén hé chì bǎi nián yú。

次严介溪朝房落成斋居纪事之什三首

孙承恩

大道金门咫尺西,禁庐新搆与云齐。dà dào jīn mén zhǐ chǐ xī,jìn lú xīn gòu yǔ yún qí。
即看净室无尘到,时有灵乌傍月栖。jí kàn jìng shì wú chén dào,shí yǒu líng wū bàng yuè qī。
郢曲久传当日事,巴讴今和隔年题。yǐng qū jiǔ chuán dāng rì shì,bā ōu jīn hé gé nián tí。
二三同德寅恭切,夜直青绫每共携。èr sān tóng dé yín gōng qiè,yè zhí qīng líng měi gòng xié。

次严介溪朝房落成斋居纪事之什三首

孙承恩

斋居寂寂斗横西,高阁遥闻刻漏齐。zhāi jū jì jì dòu héng xī,gāo gé yáo wén kè lòu qí。
鸣玉时从趋凤阙,避人不拟学鸡栖。míng yù shí cóng qū fèng quē,bì rén bù nǐ xué jī qī。
只将夙夜勤公务,仰荷帡幪拜御题。zhǐ jiāng sù yè qín gōng wù,yǎng hé píng méng bài yù tí。
内使每传催入对,袖中疏草独亲携。nèi shǐ měi chuán cuī rù duì,xiù zhōng shū cǎo dú qīn xié。

次严介溪朝房落成斋居纪事之什三首

孙承恩

西安奕奕门之西,直馆华榱万瓦齐。xī ān yì yì mén zhī xī,zhí guǎn huá cuī wàn wǎ qí。
不有元臣躬异数,何由来者得安栖。bù yǒu yuán chén gōng yì shù,hé yóu lái zhě dé ān qī。
明禋高阁炉薰暖,检押风光彩笔题。míng yīn gāo gé lú xūn nuǎn,jiǎn yā fēng guāng cǎi bǐ tí。
愧我迂疏羁寓远,良宵往往负招携。kuì wǒ yū shū jī yù yuǎn,liáng xiāo wǎng wǎng fù zhāo xié。

贡院将揭榜借韵

孙承恩

五夜文光射斗寒,穿杨破的若无难。wǔ yè wén guāng shè dòu hán,chuān yáng pò de ruò wú nán。
沧波龙起雷初震,碧海鹏抟宇正宽。cāng bō lóng qǐ léi chū zhèn,bì hǎi péng tuán yǔ zhèng kuān。
定有玄徵来梦里,好占喜色上眉端。dìng yǒu xuán zhēng lái mèng lǐ,hǎo zhàn xǐ sè shàng méi duān。
曲江红杏饶春色,羡尔明朝走马看。qū jiāng hóng xìng ráo chūn sè,xiàn ěr míng cháo zǒu mǎ kàn。

和亭溪宫詹院中赏莲之什二首

孙承恩

若耶溪上赏心违,玉署金塘喜共依。ruò yé xī shàng shǎng xīn wéi,yù shǔ jīn táng xǐ gòng yī。
碧锦帐中簇西子,翠云堆里拥真妃。bì jǐn zhàng zhōng cù xī zi,cuì yún duī lǐ yōng zhēn fēi。
亭亭白日风翻盖,冉冉青冥露湿衣。tíng tíng bái rì fēng fān gài,rǎn rǎn qīng míng lù shī yī。
最是张衡多妙思,清词健笔一时挥。zuì shì zhāng héng duō miào sī,qīng cí jiàn bǐ yī shí huī。

和亭溪宫詹院中赏莲之什二首

孙承恩

玉堂高宴群公集,为爱名花镇日从。yù táng gāo yàn qún gōng jí,wèi ài míng huā zhèn rì cóng。
浪说若耶云万叠,平分太液锦千重。làng shuō ruò yé yún wàn dié,píng fēn tài yè jǐn qiān zhòng。
莫教池上停歌板,已判归途听暮钟。mò jiào chí shàng tíng gē bǎn,yǐ pàn guī tú tīng mù zhōng。
清景情欢良不易,赏心须为惜从容。qīng jǐng qíng huān liáng bù yì,shǎng xīn xū wèi xī cóng róng。

和张玉溪宫詹斋居二首

孙承恩

玉堂虚寂称斋居,三日追陪笑语馀。yù táng xū jì chēng zhāi jū,sān rì zhuī péi xiào yǔ yú。
月上广庭人未寝,星临高栋夜何如。yuè shàng guǎng tíng rén wèi qǐn,xīng lín gāo dòng yè hé rú。
风尘荏苒年华逝,江海分违故旧疏。fēng chén rěn rǎn nián huá shì,jiāng hǎi fēn wéi gù jiù shū。
廿载冯唐犹是昔,独随群彦曳朝裾。niàn zài féng táng yóu shì xī,dú suí qún yàn yè cháo jū。

和张玉溪宫詹斋居二首

孙承恩

此日清斋玉署居,乾坤回首廿年馀。cǐ rì qīng zhāi yù shǔ jū,qián kūn huí shǒu niàn nián yú。
我无术致玄丹就,君有诗吟白雪如。wǒ wú shù zhì xuán dān jiù,jūn yǒu shī yín bái xuě rú。
花妥幽阶香澹澹,竹摇虚牖影舒舒。huā tuǒ yōu jiē xiāng dàn dàn,zhú yáo xū yǒu yǐng shū shū。
素衣缁尽长安土,欲探兰苕织翠裾。sù yī zī jǐn zhǎng ān tǔ,yù tàn lán sháo zhī cuì jū。

和玉溪斋夕感怀之什

孙承恩

官里匆匆节序过,又看春色上柔柯。guān lǐ cōng cōng jié xù guò,yòu kàn chūn sè shàng róu kē。
斋居自喜无尘杂,幽兴时能寄啸歌。zhāi jū zì xǐ wú chén zá,yōu xīng shí néng jì xiào gē。
岂有涓埃禆圣化,且同精祓仰玄科。qǐ yǒu juān āi bì shèng huà,qiě tóng jīng fú yǎng xuán kē。
词林滥窃逾三纪,碌碌无闻双鬓皤。cí lín làn qiè yú sān jì,lù lù wú wén shuāng bìn pó。

和玉溪斋居怀坊馆诸公

孙承恩

朝来喜色遍尧天,圣主明禋契上玄。cháo lái xǐ sè biàn yáo tiān,shèng zhǔ míng yīn qì shàng xuán。
且慰斋居共良夜,独惊衰鬓又新年。qiě wèi zhāi jū gòng liáng yè,dú jīng shuāi bìn yòu xīn nián。
冥冥元化孚颙际,穆穆仙真陟降前。míng míng yuán huà fú yóng jì,mù mù xiān zhēn zhì jiàng qián。
伐木有怀人不寐,一灯清焰对高眠。fá mù yǒu huái rén bù mèi,yī dēng qīng yàn duì gāo mián。

对雪和玉溪韵

孙承恩

绥绥缕缕舞长空,淑气氤氲不待风。suí suí lǚ lǚ wǔ zhǎng kōng,shū qì yīn yūn bù dài fēng。
太乙降歆临法会,天孙剪缟散瑶宫。tài yǐ jiàng xīn lín fǎ huì,tiān sūn jiǎn gǎo sàn yáo gōng。
三农已见丰穰兆,一德由来感格中。sān nóng yǐ jiàn fēng ráng zhào,yī dé yóu lái gǎn gé zhōng。
幸接夔龙沾圣泽,更将歌颂万方同。xìng jiē kuí lóng zhān shèng zé,gèng jiāng gē sòng wàn fāng tóng。

金山口望诸陵

孙承恩

野色朝开墟日晴,冲寒踏冻作郊行。yě sè cháo kāi xū rì qíng,chōng hán tà dòng zuò jiāo xíng。
地从西北冈峦拥,望直陵园云雾生。dì cóng xī běi gāng luán yōng,wàng zhí líng yuán yún wù shēng。
虎踞龙蟠天险壮,河清海晏帝衢亨。hǔ jù lóng pán tiān xiǎn zhuàng,hé qīng hǎi yàn dì qú hēng。
万年鸿宝如磐石,不尽敷天颂祷情。wàn nián hóng bǎo rú pán shí,bù jǐn fū tiān sòng dǎo qíng。

和夏桂溪祈雪之作二首

孙承恩

祷雪宵辞禁苑西,贞符亲睹御标题。dǎo xuě xiāo cí jìn yuàn xī,zhēn fú qīn dǔ yù biāo tí。
古祠深院留明月,宝炬银灯拂绛霓。gǔ cí shēn yuàn liú míng yuè,bǎo jù yín dēng fú jiàng ní。
北角芒垂寒斗近,中庭乌噪朔风凄。běi jiǎo máng chuí hán dòu jìn,zhōng tíng wū zào shuò fēng qī。
仰瞻一德孚颙若,欲和阳春意独迷。yǎng zhān yī dé fú yóng ruò,yù hé yáng chūn yì dú mí。