古诗词

云冈歌

孙承恩

吾闻闽中山水多秀灵,含奇蓄怪流光晶。wú wén mǐn zhōng shān shuǐ duō xiù líng,hán qí xù guài liú guāng jīng。
上有危峰峻崿夐出烟尘表,下有岩泉千道百道喷薄如雷鸣。shàng yǒu wēi fēng jùn è xiòng chū yān chén biǎo,xià yǒu yán quán qiān dào bǎi dào pēn báo rú léi míng。
金波挥霍蛟龙战,嘘气往往聚作云英英。jīn bō huī huò jiāo lóng zhàn,xū qì wǎng wǎng jù zuò yún yīng yīng。
南台忽报灵沙合,神光上映奎星精。nán tái hū bào líng shā hé,shén guāng shàng yìng kuí xīng jīng。
龚家书屋值其下,郁葱佳气遥相射。gōng jiā shū wū zhí qí xià,yù cōng jiā qì yáo xiāng shè。
读易时时藜火然,朝看宝剑双龙化。dú yì shí shí lí huǒ rán,cháo kàn bǎo jiàn shuāng lóng huà。
尔时共说云冈子,符祯协瑞凭空起。ěr shí gòng shuō yún gāng zi,fú zhēn xié ruì píng kōng qǐ。
天人有策献彤庭,一日名称动朝市。tiān rén yǒu cè xiàn tóng tíng,yī rì míng chēng dòng cháo shì。
御笔亲题第一人,天门凤翥惊群伦。yù bǐ qīn tí dì yī rén,tiān mén fèng zhù jīng qún lún。
词林讲幄见风采,唐虞治道时敷陈。cí lín jiǎng wò jiàn fēng cǎi,táng yú zhì dào shí fū chén。
尔时云冈之云烂五色,章施黼座椒兰焚。ěr shí yún gāng zhī yún làn wǔ sè,zhāng shī fǔ zuò jiāo lán fén。
皇华有命曾专使,玉带生辉烂文绮。huáng huá yǒu mìng céng zhuān shǐ,yù dài shēng huī làn wén qǐ。
夷徼争看识凤麟,声华实为明时瑞。yí jiǎo zhēng kàn shí fèng lín,shēng huá shí wèi míng shí ruì。
留都昨去参文衡,得人不让欧阳明。liú dōu zuó qù cān wén héng,dé rén bù ràng ōu yáng míng。
文章一变宗大雅,学子文儒争法程。wén zhāng yī biàn zōng dà yǎ,xué zi wén rú zhēng fǎ chéng。
帝眷留都根本地,大学师模风化寄。dì juàn liú dōu gēn běn dì,dà xué shī mó fēng huà jì。
畴咨简命俾君往,礼乐陶镕淑多士。chóu zī jiǎn mìng bǐ jūn wǎng,lǐ lè táo róng shū duō shì。
君不见钟山有云日舒舒,云冈之云行与俱。jūn bù jiàn zhōng shān yǒu yún rì shū shū,yún gāng zhī yún xíng yǔ jù。
氤氲蓄泄作时雨,枯荄鬯达均沾濡。yīn yūn xù xiè zuò shí yǔ,kū gāi chàng dá jūn zhān rú。
天赋君才栋梁器,姓名应为重瞳记。tiān fù jūn cái dòng liáng qì,xìng míng yīng wèi zhòng tóng jì。
嘱君兹行无疾驱,会有徵书随日至。zhǔ jūn zī xíng wú jí qū,huì yǒu zhēng shū suí rì zhì。
愿言云冈之云益弘敷,大沛甘霖遍遐迩。yuàn yán yún gāng zhī yún yì hóng fū,dà pèi gān lín biàn xiá ěr。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

题杂画册

孙承恩

烟柳碧毿毿,泥融燕子酣。yān liǔ bì sān sān,ní róng yàn zi hān。
断肠春色好,无处似江南。duàn cháng chūn sè hǎo,wú chù shì jiāng nán。

石洞中画梅

孙承恩

小洞罗浮似,孤根倚壁斜。xiǎo dòng luó fú shì,gū gēn yǐ bì xié。
夜深明月下,疑是雪中花。yè shēn míng yuè xià,yí shì xuě zhōng huā。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

烟柳绿毿毿,桃红着雨酣。yān liǔ lǜ sān sān,táo hóng zhe yǔ hān。
春风迟步屐,幽意满江南。chūn fēng chí bù jī,yōu yì mǎn jiāng nán。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

空山夜寂阒,萝月挂岩头。kōng shān yè jì qù,luó yuè guà yán tóu。
凭栏发清啸,松风吹满楼。píng lán fā qīng xiào,sōng fēng chuī mǎn lóu。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

落日沉大堤,湖上归舟少。luò rì chén dà dī,hú shàng guī zhōu shǎo。
遥遥望村居,浩歌水云渺。yáo yáo wàng cūn jū,hào gē shuǐ yún miǎo。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

空山岁云暮,寒雪积深谷。kōng shān suì yún mù,hán xuě jī shēn gǔ。
中有避世人,长镵斫黄独。zhōng yǒu bì shì rén,zhǎng chán zhuó huáng dú。

题画册一十二首

孙承恩

朔雪暗郊原,溪桥行彳亍。shuò xuě àn jiāo yuán,xī qiáo xíng chì chù。
不闻鸟雀喧,惟听折松竹。bù wén niǎo què xuān,wéi tīng zhé sōng zhú。

题画册一十二首

孙承恩

长松落空翠,风至起箫笙。zhǎng sōng luò kōng cuì,fēng zhì qǐ xiāo shēng。
道人无别事,终日诵黄庭。dào rén wú bié shì,zhōng rì sòng huáng tíng。

题画册一十二首

孙承恩

仙境非人世,云山终古青。xiān jìng fēi rén shì,yún shān zhōng gǔ qīng。
夜来春雨足,斫得松根苓。yè lái chūn yǔ zú,zhuó dé sōng gēn líng。

题画册一十二首

孙承恩

落日策蹇驴,西风吹葛衣。luò rì cè jiǎn lǘ,xī fēng chuī gé yī。
征鸿起江渚,一一背人飞。zhēng hóng qǐ jiāng zhǔ,yī yī bèi rén fēi。

题画册一十二首

孙承恩

寒雪断人踪,千山无鸟声。hán xuě duàn rén zōng,qiān shān wú niǎo shēng。
扁舟欲何适,莫是剡溪行。biǎn zhōu yù hé shì,mò shì shàn xī xíng。

题画册一十二首

孙承恩

罨画溪山似,扁舟出柳阴。yǎn huà xī shān shì,biǎn zhōu chū liǔ yīn。
水风浮淡爽,凉月照虚襟。shuǐ fēng fú dàn shuǎng,liáng yuè zhào xū jīn。

题画册一十二首

孙承恩

尘世无闲人,青山有剩地。chén shì wú xián rén,qīng shān yǒu shèng dì。
相对不言语,祗话山中事。xiāng duì bù yán yǔ,zhī huà shān zhōng shì。

题画册一十二首

孙承恩

山浮草阁幽,竹影落清泚。shān fú cǎo gé yōu,zhú yǐng luò qīng cǐ。
爱此潺潺声,尘襟净如洗。ài cǐ chán chán shēng,chén jīn jìng rú xǐ。

题画册一十二首

孙承恩

碧树障红尘,山亭多白云。bì shù zhàng hóng chén,shān tíng duō bái yún。
清谈欣有伴,送酒可无人。qīng tán xīn yǒu bàn,sòng jiǔ kě wú rén。