古诗词

送郑东湖

孙承恩

我昔南雍识郑子,頫仰乾坤三十年。wǒ xī nán yōng shí zhèng zi,fǔ yǎng qián kūn sān shí nián。
中间万事何不有,浮沉变幻如飞烟。zhōng jiān wàn shì hé bù yǒu,fú chén biàn huàn rú fēi yān。
郑子才气自超特,读书五车富文墨。zhèng zi cái qì zì chāo tè,dú shū wǔ chē fù wén mò。
脱颖期看出万人,低回坎坷谁能惜。tuō yǐng qī kàn chū wàn rén,dī huí kǎn kě shuí néng xī。
朅来驰驱佐郡忙,有才无地堪回翔。qiè lái chí qū zuǒ jùn máng,yǒu cái wú dì kān huí xiáng。
英气往往不自秘,珠光玉洁难摧藏。yīng qì wǎng wǎng bù zì mì,zhū guāng yù jié nán cuī cáng。
兹晨逢我喜绝倒,昔皆少年今已老。zī chén féng wǒ xǐ jué dào,xī jiē shǎo nián jīn yǐ lǎo。
只用高吟慰寂寥,莫思往事伤怀抱。zhǐ yòng gāo yín wèi jì liáo,mò sī wǎng shì shāng huái bào。
男儿有身慎勿轻,百年意气须峥嵘。nán ér yǒu shēn shèn wù qīng,bǎi nián yì qì xū zhēng róng。
不见古来贤豪士,岂必卿相方垂名。bù jiàn gǔ lái xián háo shì,qǐ bì qīng xiāng fāng chuí míng。
疾风吹帆子当发,楚水吴山坐超忽。jí fēng chuī fān zi dāng fā,chǔ shuǐ wú shān zuò chāo hū。
抚剑长歌遥送君,后夜相思共明月。fǔ jiàn zhǎng gē yáo sòng jūn,hòu yè xiāng sī gòng míng yuè。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

黄莺儿四首风

孙承恩

阵阵扫浮埃。zhèn zhèn sǎo fú āi。
泛虞弦,上楚台。fàn yú xián,shàng chǔ tái。
飘扬兰蕙吹罗带,残云卷开。piāo yáng lán huì chuī luó dài,cán yún juǎn kāi。
明月送来。míng yuè sòng lái。
赵家姊妹难禁耐,透人怀。zhào jiā zǐ mèi nán jìn nài,tòu rén huái。
千金无买,宋玉赋应裁。qiān jīn wú mǎi,sòng yù fù yīng cái。

黄莺儿四首风

孙承恩

绰约见婵娟。chuò yuē jiàn chán juān。
颤巍巍,百种妍。chàn wēi wēi,bǎi zhǒng yán。
殷勤多费东君剪,欲言不言。yīn qín duō fèi dōng jūn jiǎn,yù yán bù yán。
端详可怜。duān xiáng kě lián。
含颦凝思如幽怨,看嫣然。hán pín níng sī rú yōu yuàn,kàn yān rán。
春心无限,偎倚在、晚风前。chūn xīn wú xiàn,wēi yǐ zài wǎn fēng qián。

黄莺儿四首风

孙承恩

万里正同云。wàn lǐ zhèng tóng yún。
看飘扬,密更匀。kàn piāo yáng,mì gèng yún。
素鸾皓鹤来无尽,灞桥苦吟。sù luán hào hè lái wú jǐn,bà qiáo kǔ yín。
梁园倒樽。liáng yuán dào zūn。
蓝关马足行难进,转缤纷。lán guān mǎ zú xíng nán jìn,zhuǎn bīn fēn。
天寒地凛,妆出个、玉乾坤。tiān hán dì lǐn,zhuāng chū gè yù qián kūn。

黄莺儿四首风

孙承恩

冉冉上遥天。rǎn rǎn shàng yáo tiān。
散清辉,满大千。sàn qīng huī,mǎn dà qiān。
霓裳缥缈清虚殿,更筹正传。ní shang piāo miǎo qīng xū diàn,gèng chóu zhèng chuán。
玉人未眠。yù rén wèi mián。
栏杆十二凭来遍,对婵娟。lán gān shí èr píng lái biàn,duì chán juān。
莫教云掩,我欲醉西园。mò jiào yún yǎn,wǒ yù zuì xī yuán。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

初度今朝。chū dù jīn cháo。
灿祥光,寿星高照。càn xiáng guāng,shòu xīng gāo zhào。
宝鼎内、自把香烧。bǎo dǐng nèi zì bǎ xiāng shāo。
感亲恩,歌帝德,愧微躯难报。gǎn qīn ēn,gē dì dé,kuì wēi qū nán bào。
逝水滔滔。shì shuǐ tāo tāo。
数年筹、吾生已老。shù nián chóu wú shēng yǐ lǎo。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

短发日飘萧。duǎn fā rì piāo xiāo。
镜里朱颜渐槁。jìng lǐ zhū yán jiàn gǎo。
览今怀古,此生吾岂瓜匏。lǎn jīn huái gǔ,cǐ shēng wú qǐ guā páo。
忧心如捣。yōu xīn rú dǎo。
抚乾坤,世故多颠倒。fǔ qián kūn,shì gù duō diān dào。
到如今、雅志多违,惭负了、地厚天高。dào rú jīn yǎ zhì duō wéi,cán fù le dì hòu tiān gāo。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

敢忘了、当年鞠育恁劬劳。gǎn wàng le dāng nián jū yù nèn qú láo。
过庭诗礼曾学。guò tíng shī lǐ céng xué。
敢忘了、圣明作养滥与时髦。gǎn wàng le shèng míng zuò yǎng làn yǔ shí máo。
词林讲幄,忝贰春曹。cí lín jiǎng wò,tiǎn èr chūn cáo。
我则是、素餐窃位曾无效。wǒ zé shì sù cān qiè wèi céng wú xiào。
俯惭庸碌,仰愧贤豪。fǔ cán yōng lù,yǎng kuì xián háo。
我则是、寸心惟有天知道。wǒ zé shì cùn xīn wéi yǒu tiān zhī dào。
长日里、翘首仰青霄。zhǎng rì lǐ qiào shǒu yǎng qīng xiāo。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

迢遥千载看孤标。tiáo yáo qiān zài kàn gū biāo。
门庭不惹尘嚣。mén tíng bù rě chén xiāo。
家人称寿吸霞觞,沾洒宫袍。jiā rén chēng shòu xī xiá shāng,zhān sǎ gōng páo。
掀髯长笑。xiān rán zhǎng xiào。
记当年、驰骤夸英妙。jì dāng nián chí zhòu kuā yīng miào。
愧疏慵、老大无闻,漫说甚、回铿寿夭。kuì shū yōng lǎo dà wú wén,màn shuō shén huí kēng shòu yāo。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

我也曾、皇华将命驰南徼。wǒ yě céng huáng huá jiāng mìng chí nán jiǎo。
保守着、贞心雅操。bǎo shǒu zhe zhēn xīn yǎ cāo。
我也曾、刍言仰进荷恩褒。wǒ yě céng chú yán yǎng jìn hé ēn bāo。
陈道德,比轩尧。chén dào dé,bǐ xuān yáo。
我也曾、两番南北持文柄,为国拳拳简俊髦。wǒ yě céng liǎng fān nán běi chí wén bǐng,wèi guó quán quán jiǎn jùn máo。
兢业惭微藐。jīng yè cán wēi miǎo。
端的是、一心报主,期不负清朝。duān de shì yī xīn bào zhǔ,qī bù fù qīng cháo。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

我不能、潝潝卑卑,我不能、轩轩矫矫。wǒ bù néng xī xī bēi bēi,wǒ bù néng xuān xuān jiǎo jiǎo。
岸乌纱,白日高悬。àn wū shā,bái rì gāo xuán。
扪丹心,孤忠独抱。mén dān xīn,gū zhōng dú bào。
流行坎止信吾遭。liú xíng kǎn zhǐ xìn wú zāo。
景先哲,究羲爻。jǐng xiān zhé,jiū xī yáo。
利名关、豪杰都迷,能几个、邯郸梦觉。lì míng guān háo jié dōu mí,néng jǐ gè hán dān mèng jué。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

吾行潦倒,疏慵成癖,不任煎熬。wú xíng lǎo dào,shū yōng chéng pǐ,bù rèn jiān áo。
忆当年家食,将宠辱都抛。yì dāng nián jiā shí,jiāng chǒng rǔ dōu pāo。
草堂中,听雨坐深宵。cǎo táng zhōng,tīng yǔ zuò shēn xiāo。
篷窗下,待月观潮。péng chuāng xià,dài yuè guān cháo。
兀自揣,玉阶金阙无缘到。wù zì chuāi,yù jiē jīn quē wú yuán dào。
荷圣主、垂仁用草茅。hé shèng zhǔ chuí rén yòng cǎo máo。
因此上、八座幸虚叨。yīn cǐ shàng bā zuò xìng xū dāo。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

享厚禄,已馀饶。xiǎng hòu lù,yǐ yú ráo。
只有个、终天一念,忍听风木悲号。zhǐ yǒu gè zhōng tiān yī niàn,rěn tīng fēng mù bēi hào。
那更扊扅,人一去,音尘杳。nà gèng yǎn yí,rén yī qù,yīn chén yǎo。
鹡鸰声断,死生骨肉,暗自魂消。jí líng shēng duàn,sǐ shēng gǔ ròu,àn zì hún xiāo。
愁绪千条。chóu xù qiān tiáo。
兀的是、一时凑着。wù de shì yī shí còu zhe。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

恰便似、蓦地浮云,弥天不扫。qià biàn shì mò dì fú yún,mí tiān bù sǎo。
恰便似、独茧春蚕,抽丝不了。qià biàn shì dú jiǎn chūn cán,chōu sī bù le。
并州剪,剪不断、野草根苗。bìng zhōu jiǎn,jiǎn bù duàn yě cǎo gēn miáo。
展转无聊。zhǎn zhuǎn wú liáo。
回首迢迢。huí shǒu tiáo tiáo。
心旆摇摇。xīn pèi yáo yáo。
顾影萧萧。gù yǐng xiāo xiāo。
续世承祧。xù shì chéng tiāo。
嗣子知学,有息垂髫。sì zi zhī xué,yǒu xī chuí tiáo。
膝下痴娇。xī xià chī jiāo。
贤否何若叶爻。xián fǒu hé ruò yè yáo。
难期料。nán qī liào。
也只是、把苍天祷。yě zhǐ shì bǎ cāng tiān dǎo。
浮荣身外,从今日、便可一笔勾销。fú róng shēn wài,cóng jīn rì biàn kě yī bǐ gōu xiāo。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

藩篱斥鴳翔,鹏翼上扶摇。fān lí chì yàn xiáng,péng yì shàng fú yáo。
任天机、总是逍遥。rèn tiān jī zǒng shì xiāo yáo。
空花界、那有坚牢。kōng huā jiè nà yǒu jiān láo。
逞春风、争妍竞耀。chěng chūn fēng zhēng yán jìng yào。
霎时间、水逝云飘。shà shí jiān shuǐ shì yún piāo。
纵双眸、大观今古,我则是、无语首频搔。zòng shuāng móu dà guān jīn gǔ,wǒ zé shì wú yǔ shǒu pín sāo。

初度自寿十三首中吕玉娥儿

孙承恩

鬓堆霜,不可消。bìn duī shuāng,bù kě xiāo。
日行天,不可招。rì xíng tiān,bù kě zhāo。
望故国桑梓,关心云霄。wàng gù guó sāng zǐ,guān xīn yún xiāo。
倦翼江海归桡。juàn yì jiāng hǎi guī ráo。
宠辱之门,盈虚之数,行藏之道。chǒng rǔ zhī mén,yíng xū zhī shù,xíng cáng zhī dào。
常言道、宦海风波,到不如、从吾所好。cháng yán dào huàn hǎi fēng bō,dào bù rú cóng wú suǒ hǎo。
12811234567»