古诗词

观梅行次答富春山

孙承恩

春山先生性超逸,山水平生好成癖。chūn shān xiān shēng xìng chāo yì,shān shuǐ píng shēng hǎo chéng pǐ。
探奇览胜不惮劳,楚蜀名山遍经历。tàn qí lǎn shèng bù dàn láo,chǔ shǔ míng shān biàn jīng lì。
谢政归来更萧散,天与清缘谁解管。xiè zhèng guī lái gèng xiāo sàn,tiān yǔ qīng yuán shuí jiě guǎn。
摆脱势利羞醯鸡,寻乐似嫌人世短。bǎi tuō shì lì xiū xī jī,xún lè shì xián rén shì duǎn。
朅来复作观梅行,吴岭梅开春正晴。qiè lái fù zuò guān méi xíng,wú lǐng méi kāi chūn zhèng qíng。
轻衣缓带自容与,闲云野鹤同高情。qīng yī huǎn dài zì róng yǔ,xián yún yě hè tóng gāo qíng。
玄墓山中梅花窟,千树万树难仿佛。xuán mù shān zhōng méi huā kū,qiān shù wàn shù nán fǎng fú。
玉缀琼铺迷近远,英郁芬芳盛蓬馞。yù zhuì qióng pù mí jìn yuǎn,yīng yù fēn fāng shèng péng bó。
四方上下缟素同,虚明镜里无人踪。sì fāng shàng xià gǎo sù tóng,xū míng jìng lǐ wú rén zōng。
人行树间如踏空,十里廿里飘香风。rén xíng shù jiān rú tà kōng,shí lǐ niàn lǐ piāo xiāng fēng。
凝霜积雪摇晨曦,霏霏雾霭沾裳衣。níng shuāng jī xuě yáo chén xī,fēi fēi wù ǎi zhān shang yī。
万籁沉沉莽寥阒,不知身世将何依。wàn lài chén chén mǎng liáo qù,bù zhī shēn shì jiāng hé yī。
恍疑堕自冰崖里,琼楼玉宇将无是。huǎng yí duò zì bīng yá lǐ,qióng lóu yù yǔ jiāng wú shì。
尘世区区何有哉,庾岭孤山真蕞尔。chén shì qū qū hé yǒu zāi,yǔ lǐng gū shān zhēn zuì ěr。
吾闻海上姑射山,神仙乘云时往还。wú wén hǎi shàng gū shè shān,shén xiān chéng yún shí wǎng hái。
路通玄墓理或有,灵诠宝诀君曾传。lù tōng xuán mù lǐ huò yǒu,líng quán bǎo jué jūn céng chuán。
餐吸沆瀣和玄津,酝酿藻思诗清温。cān xī hàng xiè hé xuán jīn,yùn niàng zǎo sī shī qīng wēn。
言言绝无尘土气,句句尚带梅花春。yán yán jué wú chén tǔ qì,jù jù shàng dài méi huā chūn。
多君示教感至意,顿豁老夫神志昏。duō jūn shì jiào gǎn zhì yì,dùn huō lǎo fū shén zhì hūn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

用前韵再呈石湖

孙承恩

俗子无交涉,名贤辱眷临。sú zi wú jiāo shè,míng xián rǔ juàn lín。
辞荣元亮兴,忧国少陵心。cí róng yuán liàng xīng,yōu guó shǎo líng xīn。
黄鹄翩其逝,沧波流日深。huáng gǔ piān qí shì,cāng bō liú rì shēn。
阳春有高调,伫听一长吟。yáng chūn yǒu gāo diào,zhù tīng yī zhǎng yín。

用前韵再呈石湖

孙承恩

雅志樊生圃,遥惭裴相庄。yǎ zhì fán shēng pǔ,yáo cán péi xiāng zhuāng。
青云谢冠绂,白首映辉光。qīng yún xiè guān fú,bái shǒu yìng huī guāng。
尊酒深浮碧,炉薰细袅香。zūn jiǔ shēn fú bì,lú xūn xì niǎo xiāng。
连阴剧愁思,今日快晴阳。lián yīn jù chóu sī,jīn rì kuài qíng yáng。

书三诗翁集后三首

孙承恩

昔有三诗叟,吟情月共高。xī yǒu sān shī sǒu,yín qíng yuè gòng gāo。
百年忘富贵,千古擅风骚。bǎi nián wàng fù guì,qiān gǔ shàn fēng sāo。
挂剑谊何极,怀贤心独劳。guà jiàn yì hé jí,huái xián xīn dú láo。
万安桥下水,日夜自滔滔。wàn ān qiáo xià shuǐ,rì yè zì tāo tāo。

书三诗翁集后三首

孙承恩

迈往耽诗志,穷瘝守义身。mài wǎng dān shī zhì,qióng guān shǒu yì shēn。
不缘好事者,虚负苦心人。bù yuán hǎo shì zhě,xū fù kǔ xīn rén。
伯道悲无后,原思独患贫。bó dào bēi wú hòu,yuán sī dú huàn pín。
招提行乐处,怅望几长颦。zhāo tí xíng lè chù,chàng wàng jǐ zhǎng pín。

书三诗翁集后三首

孙承恩

白日坐超忽,青山自古今。bái rì zuò chāo hū,qīng shān zì gǔ jīn。
眼前无耇老,越世得遗音。yǎn qián wú gǒu lǎo,yuè shì dé yí yīn。
后死吾何及,斯文谊独深。hòu sǐ wú hé jí,sī wén yì dú shēn。
无能永翁誉,俯仰为沉吟。wú néng yǒng wēng yù,fǔ yǎng wèi chén yín。

拱宸楼次韵

孙承恩

闲来登眺有危楼,时倚阑干望斗牛。xián lái dēng tiào yǒu wēi lóu,shí yǐ lán gàn wàng dòu niú。
帝阙九重浮王气,都城千雉隐高秋。dì quē jiǔ zhòng fú wáng qì,dōu chéng qiān zhì yǐn gāo qiū。
故乡回首嗟王粲,上国驰心感魏犨。gù xiāng huí shǒu jiē wáng càn,shàng guó chí xīn gǎn wèi chōu。
万里壮游方浩荡,为君含笑看吴钩。wàn lǐ zhuàng yóu fāng hào dàng,wèi jūn hán xiào kàn wú gōu。

奉诏初入翰林读书

孙承恩

词笔应惭拟上林,滥从此地仰奎参。cí bǐ yīng cán nǐ shàng lín,làn cóng cǐ dì yǎng kuí cān。
传经新授羲皇画,分课还赓正始音。chuán jīng xīn shòu xī huáng huà,fēn kè hái gēng zhèng shǐ yīn。
碧殿面临琼岛近,红尘遥隔木天深。bì diàn miàn lín qióng dǎo jìn,hóng chén yáo gé mù tiān shēn。
圣明作养拳拳意,图报唯应矢寸心。shèng míng zuò yǎng quán quán yì,tú bào wéi yīng shǐ cùn xīn。

斋居次戴师观韵

孙承恩

玉署斋居总列仙,剧谈深夜不成眠。yù shǔ zhāi jū zǒng liè xiān,jù tán shēn yè bù chéng mián。
棋当残局多奇着,诗到终章得胜联。qí dāng cán jú duō qí zhe,shī dào zhōng zhāng dé shèng lián。
银烛花摇风入户,空庭人静月中天。yín zhú huā yáo fēng rù hù,kōng tíng rén jìng yuè zhōng tiān。
高才独有东皋子,惠我重吟白雪篇。gāo cái dú yǒu dōng gāo zi,huì wǒ zhòng yín bái xuě piān。

赋玉河春水

孙承恩

迢递中天接尾箕,雪消春涨欲平堤。tiáo dì zhōng tiān jiē wěi jī,xuě xiāo chūn zhǎng yù píng dī。
摇空荇带根犹浅,刺水蒲针色未齐。yáo kōng xìng dài gēn yóu qiǎn,cì shuǐ pú zhēn sè wèi qí。
滉瀁尽教容鲂鲤,禁严时亦下凫鹥。huàng yàng jǐn jiào róng fáng lǐ,jìn yán shí yì xià fú yī。
中涵圣泽应无限,骚客还能发兴题。zhōng hán shèng zé yīng wú xiàn,sāo kè hái néng fā xīng tí。

送谢水部升湖广少参

孙承恩

曾闻水部盛才猷,江汉旬宣羡胜游。céng wén shuǐ bù shèng cái yóu,jiāng hàn xún xuān xiàn shèng yóu。
藩府独承民社重,东南方切庙堂忧。fān fǔ dú chéng mín shè zhòng,dōng nán fāng qiè miào táng yōu。
才如安石年犹少,诗较玄晖语更遒。cái rú ān shí nián yóu shǎo,shī jiào xuán huī yǔ gèng qiú。
随处行春多逸思,吟成应为寄西邮。suí chù xíng chūn duō yì sī,yín chéng yīng wèi jì xī yóu。

约诸友游万泉庄二首

孙承恩

万泉庄上风光好,共约明朝试一过。wàn quán zhuāng shàng fēng guāng hǎo,gòng yuē míng cháo shì yī guò。
客里赏心能有几,城南村落况无多。kè lǐ shǎng xīn néng yǒu jǐ,chéng nán cūn luò kuàng wú duō。
不须腆洗供高会,只用清真称雅歌。bù xū tiǎn xǐ gōng gāo huì,zhǐ yòng qīng zhēn chēng yǎ gē。
俗务莫因成缱绊,试看春事又蹉跎。sú wù mò yīn chéng qiǎn bàn,shì kàn chūn shì yòu cuō tuó。

约诸友游万泉庄二首

孙承恩

一鞭款段喜陪君,指点高山多白云。yī biān kuǎn duàn xǐ péi jūn,zhǐ diǎn gāo shān duō bái yún。
地胜好教毛颖记,泉流拟把羽觞分。dì shèng hǎo jiào máo yǐng jì,quán liú nǐ bǎ yǔ shāng fēn。
偷闲日月供潇散,放浪襟期薄世氛。tōu xián rì yuè gōng xiāo sàn,fàng làng jīn qī báo shì fēn。
幸际清班无俗事,太平游衍敢离群。xìng jì qīng bān wú sú shì,tài píng yóu yǎn gǎn lí qún。

送友人归寿诗

孙承恩

白日凉风吹舞衣,天涯游子动归思。bái rì liáng fēng chuī wǔ yī,tiān yá yóu zi dòng guī sī。
地分燕越人图绘,寿祝期颐我赋诗。dì fēn yàn yuè rén tú huì,shòu zhù qī yí wǒ fù shī。
脍切鲈鱼秋入馔,饭蒸香稻雪翻匙。kuài qiè lú yú qiū rù zhuàn,fàn zhēng xiāng dào xuě fān shi。
望云亦有江南兴,无计随君空忸怩。wàng yún yì yǒu jiāng nán xīng,wú jì suí jūn kōng niǔ ní。

初度招友人小饮二首

孙承恩

客中明日逢初度,回首令人叹式微。kè zhōng míng rì féng chū dù,huí shǒu lìng rén tàn shì wēi。
百岁又看添贱齿,一尊谁与寿慈闱。bǎi suì yòu kàn tiān jiàn chǐ,yī zūn shuí yǔ shòu cí wéi。
遣怀聊复频敲句,会客何妨更典衣。qiǎn huái liáo fù pín qiāo jù,huì kè hé fáng gèng diǎn yī。
马有青刍奴白饭,早来相就莫相违。mǎ yǒu qīng chú nú bái fàn,zǎo lái xiāng jiù mò xiāng wéi。

初度招友人小饮二首

孙承恩

我亦明朝初度晨,壮怀旅思一时新。wǒ yì míng cháo chū dù chén,zhuàng huái lǚ sī yī shí xīn。
半生圭窦频看剑,此日清朝忝进身。bàn shēng guī dòu pín kàn jiàn,cǐ rì qīng cháo tiǎn jìn shēn。
愧以文章要宠禄,誓将忠孝答君亲。kuì yǐ wén zhāng yào chǒng lù,shì jiāng zhōng xiào dá jūn qīn。
诗成一笑公应和,如约还来与细论。shī chéng yī xiào gōng yīng hé,rú yuē hái lái yǔ xì lùn。