古诗词

观梅行次答富春山

孙承恩

春山先生性超逸,山水平生好成癖。chūn shān xiān shēng xìng chāo yì,shān shuǐ píng shēng hǎo chéng pǐ。
探奇览胜不惮劳,楚蜀名山遍经历。tàn qí lǎn shèng bù dàn láo,chǔ shǔ míng shān biàn jīng lì。
谢政归来更萧散,天与清缘谁解管。xiè zhèng guī lái gèng xiāo sàn,tiān yǔ qīng yuán shuí jiě guǎn。
摆脱势利羞醯鸡,寻乐似嫌人世短。bǎi tuō shì lì xiū xī jī,xún lè shì xián rén shì duǎn。
朅来复作观梅行,吴岭梅开春正晴。qiè lái fù zuò guān méi xíng,wú lǐng méi kāi chūn zhèng qíng。
轻衣缓带自容与,闲云野鹤同高情。qīng yī huǎn dài zì róng yǔ,xián yún yě hè tóng gāo qíng。
玄墓山中梅花窟,千树万树难仿佛。xuán mù shān zhōng méi huā kū,qiān shù wàn shù nán fǎng fú。
玉缀琼铺迷近远,英郁芬芳盛蓬馞。yù zhuì qióng pù mí jìn yuǎn,yīng yù fēn fāng shèng péng bó。
四方上下缟素同,虚明镜里无人踪。sì fāng shàng xià gǎo sù tóng,xū míng jìng lǐ wú rén zōng。
人行树间如踏空,十里廿里飘香风。rén xíng shù jiān rú tà kōng,shí lǐ niàn lǐ piāo xiāng fēng。
凝霜积雪摇晨曦,霏霏雾霭沾裳衣。níng shuāng jī xuě yáo chén xī,fēi fēi wù ǎi zhān shang yī。
万籁沉沉莽寥阒,不知身世将何依。wàn lài chén chén mǎng liáo qù,bù zhī shēn shì jiāng hé yī。
恍疑堕自冰崖里,琼楼玉宇将无是。huǎng yí duò zì bīng yá lǐ,qióng lóu yù yǔ jiāng wú shì。
尘世区区何有哉,庾岭孤山真蕞尔。chén shì qū qū hé yǒu zāi,yǔ lǐng gū shān zhēn zuì ěr。
吾闻海上姑射山,神仙乘云时往还。wú wén hǎi shàng gū shè shān,shén xiān chéng yún shí wǎng hái。
路通玄墓理或有,灵诠宝诀君曾传。lù tōng xuán mù lǐ huò yǒu,líng quán bǎo jué jūn céng chuán。
餐吸沆瀣和玄津,酝酿藻思诗清温。cān xī hàng xiè hé xuán jīn,yùn niàng zǎo sī shī qīng wēn。
言言绝无尘土气,句句尚带梅花春。yán yán jué wú chén tǔ qì,jù jù shàng dài méi huā chūn。
多君示教感至意,顿豁老夫神志昏。duō jūn shì jiào gǎn zhì yì,dùn huō lǎo fū shén zhì hūn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

题马氏孝感卷三首

孙承恩

私叩山灵百拜祈,山灵应识寸衷微。sī kòu shān líng bǎi bài qí,shān líng yīng shí cùn zhōng wēi。
严亲老眼今无恙,笑看儿孙戏彩衣。yán qīn lǎo yǎn jīn wú yàng,xiào kàn ér sūn xì cǎi yī。

题马氏孝感卷三首

孙承恩

一念真能契上天,似君笃行亦堪怜。yī niàn zhēn néng qì shàng tiān,shì jūn dǔ xíng yì kān lián。
纷纷薄俗谁无父,听我高歌孝感篇。fēn fēn báo sú shuí wú fù,tīng wǒ gāo gē xiào gǎn piān。

寄杨伯清地官四首

孙承恩

百二河山拱上游,渡头潮涌集千艘。bǎi èr hé shān gǒng shàng yóu,dù tóu cháo yǒng jí qiān sōu。
公门长日清如水,时听阶前吏报筹。gōng mén zhǎng rì qīng rú shuǐ,shí tīng jiē qián lì bào chóu。

寄杨伯清地官四首

孙承恩

理财经国吾儒事,子去俄惊易岁年。lǐ cái jīng guó wú rú shì,zi qù é jīng yì suì nián。
每向北来人问讯,尽多称颂长官贤。měi xiàng běi lái rén wèn xùn,jǐn duō chēng sòng zhǎng guān xián。

寄杨伯清地官四首

孙承恩

傍市楼台对日悬,春风杨柳拂轻烟。bàng shì lóu tái duì rì xuán,chūn fēng yáng liǔ fú qīng yān。
空庭吏散人声静,剩有馀闲理旧编。kōng tíng lì sàn rén shēng jìng,shèng yǒu yú xián lǐ jiù biān。

寄杨伯清地官四首

孙承恩

泱泱云水渺通河,南北冠裳日日过。yāng yāng yún shuǐ miǎo tōng hé,nán běi guān shang rì rì guò。
客至为谁频倒屣,幽斋啜茗对清歌。kè zhì wèi shuí pín dào xǐ,yōu zhāi chuài míng duì qīng gē。

碧云寺泉亭二首

孙承恩

马蹄随意踏晴沙,宝地诸天昼雨花。mǎ tí suí yì tà qíng shā,bǎo dì zhū tiān zhòu yǔ huā。
试酌灵源已烦疾,不妨深坐梵王家。shì zhuó líng yuán yǐ fán jí,bù fáng shēn zuò fàn wáng jiā。

碧云寺泉亭二首

孙承恩

轻烟冉冉草侵沙,野水桥边一树花。qīng yān rǎn rǎn cǎo qīn shā,yě shuǐ qiáo biān yī shù huā。
忽忆江南思无那,绿阴深处是吾家。hū yì jiāng nán sī wú nà,lǜ yīn shēn chù shì wú jiā。

倩陈石亭作小园景三首

孙承恩

荒园数亩倚江郊,两载梦思空郁陶。huāng yuán shù mǔ yǐ jiāng jiāo,liǎng zài mèng sī kōng yù táo。
我欲移来图里看,故烦陈子一挥毫。wǒ yù yí lái tú lǐ kàn,gù fán chén zi yī huī háo。

倩陈石亭作小园景三首

孙承恩

多才陈子今摩诘,笔底能开万里山。duō cái chén zi jīn mó jí,bǐ dǐ néng kāi wàn lǐ shān。
试与小园加点染,即看生色动云峦。shì yǔ xiǎo yuán jiā diǎn rǎn,jí kàn shēng sè dòng yún luán。

倩陈石亭作小园景三首

孙承恩

古今人物何相远,代往年徂迹故真。gǔ jīn rén wù hé xiāng yuǎn,dài wǎng nián cú jì gù zhēn。
君试作图传异日,焉知不是辋川人。jūn shì zuò tú chuán yì rì,yān zhī bù shì wǎng chuān rén。

过献县水没坡田荡成巨浸凫鸥葭苇宛似江南风景口占二十八字

孙承恩

摇落枯葭战晚秋,浴凫飞鹭两悠悠。yáo luò kū jiā zhàn wǎn qiū,yù fú fēi lù liǎng yōu yōu。
只疑身在江南地,泖上飘然一叶舟。zhǐ yí shēn zài jiāng nán dì,mǎo shàng piāo rán yī yè zhōu。

沙河值雨小憩蔡老家偶述二首

孙承恩

平川斜日乱云飞,密雨蒙蒙霭夕霏。píng chuān xié rì luàn yún fēi,mì yǔ méng méng ǎi xī fēi。
赖有主人能款客,不教泥土污征衣。lài yǒu zhǔ rén néng kuǎn kè,bù jiào ní tǔ wū zhēng yī。

沙河值雨小憩蔡老家偶述二首

孙承恩

桑枣阴阴覆屋庐,门前时驻达官车。sāng zǎo yīn yīn fù wū lú,mén qián shí zhù dá guān chē。
主人为爱元非俗,楼上欣看满架书。zhǔ rén wèi ài yuán fēi sú,lóu shàng xīn kàn mǎn jià shū。

题二色牡丹画

孙承恩

妖白猩红异澹浓,沉香亭北倚东风。yāo bái xīng hóng yì dàn nóng,chén xiāng tíng běi yǐ dōng fēng。
争妍欲贾三郎宠,韩虢梳妆各自工。zhēng yán yù jiǎ sān láng chǒng,hán guó shū zhuāng gè zì gōng。