古诗词

拟嘉靖圣德颂二篇

孙承恩

于维上天,万物父母。yú wéi shàng tiān,wàn wù fù mǔ。
大君宗子,天所畀付。dà jūn zōng zi,tiān suǒ bì fù。
天能生物,不能遂物。tiān néng shēng wù,bù néng suì wù。
左右斯民,大君之责。zuǒ yòu sī mín,dà jūn zhī zé。
生欲有养,终欲有归。shēng yù yǒu yǎng,zhōng yù yǒu guī。
不有王者,孰主孰依。bù yǒu wáng zhě,shú zhǔ shú yī。
维昔文王,泽及枯骨。wéi xī wén wáng,zé jí kū gǔ。
掩骼埋胔,王政之一。yǎn gé mái zì,wáng zhèng zhī yī。
世衰俗降,治不法古。shì shuāi sú jiàng,zhì bù fǎ gǔ。
虚文虽存,实政莫睹。xū wén suī cún,shí zhèng mò dǔ。
流离委顿,掩覆莫施。liú lí wěi dùn,yǎn fù mò shī。
下食蝼蚁,上食鸢鸱。xià shí lóu yǐ,shàng shí yuān chī。
吾皇圣神,心含大造。wú huáng shèng shén,xīn hán dà zào。
惠鲜茕鳏,绥辑饥殍。huì xiān qióng guān,suí jí jī piǎo。
念厥没者,暴尸弃骸。niàn jué méi zhě,bào shī qì hái。
孰悯孰恻,颠没草莱。shú mǐn shú cè,diān méi cǎo lái。
阴雨霜月,冤语吟啸。yīn yǔ shuāng yuè,yuān yǔ yín xiào。
朕主神天,宁不汝悼。zhèn zhǔ shén tiān,níng bù rǔ dào。
天地虽大,或缺其仁。tiān dì suī dà,huò quē qí rén。
吾皇一念,旋乾转坤。wú huáng yī niàn,xuán qián zhuǎn kūn。
乃召司徒,汝其度地。nǎi zhào sī tú,rǔ qí dù dì。
悉俾瘗埋,汝勿怠事。xī bǐ yì mái,rǔ wù dài shì。
乃召宗伯,汝其询咨。nǎi zhào zōng bó,rǔ qí xún zī。
捡括以行,俾无或遗。jiǎn kuò yǐ xíng,bǐ wú huò yí。
相彼王郊,其土埴埴。xiāng bǐ wáng jiāo,qí tǔ zhí zhí。
墓人冢夫,乃经乃画。mù rén zhǒng fū,nǎi jīng nǎi huà。
千夫如云,万锸如雨。qiān fū rú yún,wàn chā rú yǔ。
劳相踊跃,畚筑具举。láo xiāng yǒng yuè,běn zhù jù jǔ。
屋如堂如,斧如坊如。wū rú táng rú,fǔ rú fāng rú。
崇崇连连,郁其冈如。chóng chóng lián lián,yù qí gāng rú。
于殇于厉,于士于旅。yú shāng yú lì,yú shì yú lǚ。
是凭是藉,是宅是处。shì píng shì jí,shì zhái shì chù。
焄蒿悽怆,若或有知。xūn hāo qī chuàng,ruò huò yǒu zhī。
枯壤衔恩,冥途结悲。kū rǎng xián ēn,míng tú jié bēi。
周文则仁,据所目见。zhōu wén zé rén,jù suǒ mù jiàn。
善推其为,皇泽丕遍。shàn tuī qí wèi,huáng zé pī biàn。
皇泽丕遍,逮于重泉。huáng zé pī biàn,dǎi yú zhòng quán。
矧也吾人,覆冒曷言。shěn yě wú rén,fù mào hé yán。
至和薰蒸,玄化坱圠。zhì hé xūn zhēng,xuán huà yǎng yà。
动植蒙休,民不天折。dòng zhí méng xiū,mín bù tiān zhé。
宇宙清肃,罔有害灾。yǔ zhòu qīng sù,wǎng yǒu hài zāi。
怪妖藏灭,诸福毕来。guài yāo cáng miè,zhū fú bì lái。
补天不能,助地不及。bǔ tiān bù néng,zhù dì bù jí。
百神效灵,左右拱翊。bǎi shén xiào líng,zuǒ yòu gǒng yì。
稽首圣皇,寿万千亿。jī shǒu shèng huáng,shòu wàn qiān yì。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

庆成宴和戴师观韵

孙承恩

锡宴彤墀拥百官,承空绮幕近金銮。xī yàn tóng chí yōng bǎi guān,chéng kōng qǐ mù jìn jīn luán。
杯浮法酒浇藜藿,乐奏宫县下凤鸾。bēi fú fǎ jiǔ jiāo lí huò,lè zòu gōng xiàn xià fèng luán。
报国共怀心耿耿,瞻天齐舞佩珊珊。bào guó gòng huái xīn gěng gěng,zhān tiān qí wǔ pèi shān shān。
太平未必真无象,惭愧书生只素餐。tài píng wèi bì zhēn wú xiàng,cán kuì shū shēng zhǐ sù cān。

出郭访隐士

孙承恩

薰风原不起尘沙,一路吟鞭趁落花。xūn fēng yuán bù qǐ chén shā,yī lù yín biān chèn luò huā。
地远怪君知我至,鹊声先我报君家。dì yuǎn guài jūn zhī wǒ zhì,què shēng xiān wǒ bào jūn jiā。
山殽野蔌频行酒,石鼎松根细煮茶。shān xiáo yě sù pín xíng jiǔ,shí dǐng sōng gēn xì zhǔ chá。
不尽留连还别去,夕阳天际已归鸦。bù jǐn liú lián hái bié qù,xī yáng tiān jì yǐ guī yā。

和十峰迁居韵

孙承恩

卜胜知君亦苟安,重迁愧我结邻难。bo shèng zhī jūn yì gǒu ān,zhòng qiān kuì wǒ jié lín nán。
相思忽漫惊驽马,乘兴因来看药栏。xiāng sī hū màn jīng nú mǎ,chéng xīng yīn lái kàn yào lán。
喜有诗篇成款洽,不须鸡黍共盘餐。xǐ yǒu shī piān chéng kuǎn qià,bù xū jī shǔ gòng pán cān。
乾坤去住聊随意,携手空庭一笑看。qián kūn qù zhù liáo suí yì,xié shǒu kōng tíng yī xiào kàn。

题吴学士先生白楼三首

孙承恩

广寒境界不容缁,纯垩全无彩绘施。guǎng hán jìng jiè bù róng zī,chún è quán wú cǎi huì shī。
雪霁偏宜苏子兴,月明还咏庾公诗。xuě jì piān yí sū zi xīng,yuè míng hái yǒng yǔ gōng shī。
清虚自是无尘地,质朴元同太素时。qīng xū zì shì wú chén dì,zhì pǔ yuán tóng tài sù shí。
千古羲经敦白贲,谁云独许漆园知。qiān gǔ xī jīng dūn bái bēn,shuí yún dú xǔ qī yuán zhī。

题吴学士先生白楼三首

孙承恩

心远何妨近市廛,直于太古溯先天。xīn yuǎn hé fáng jìn shì chán,zhí yú tài gǔ sù xiān tiān。
至文亦自元从质,大雅谁教独尚玄。zhì wén yì zì yuán cóng zhì,dà yǎ shuí jiào dú shàng xuán。
外扰不令纷俗虑,内观无自染尘缘。wài rǎo bù lìng fēn sú lǜ,nèi guān wú zì rǎn chén yuán。
东溟月上西窗白,正是先生稳坐禅。dōng míng yuè shàng xī chuāng bái,zhèng shì xiān shēng wěn zuò chán。

题吴学士先生白楼三首

孙承恩

层楼新构五云边,古朴无华质自全。céng lóu xīn gòu wǔ yún biān,gǔ pǔ wú huá zhì zì quán。
混沌别开非色界,虚明即是小壶天。hùn dùn bié kāi fēi sè jiè,xū míng jí shì xiǎo hú tiān。
入帘柳絮浑无迹,拂栋梨花失故妍。rù lián liǔ xù hún wú jì,fú dòng lí huā shī gù yán。
可是玉堂清绝甚,夜深风露独凄然。kě shì yù táng qīng jué shén,yè shēn fēng lù dú qī rán。

中秋夜携酒访戴东滨

孙承恩

月色星光澹欲流,忽惊客邸又中秋。yuè sè xīng guāng dàn yù liú,hū jīng kè dǐ yòu zhōng qiū。
一年好景惟今夕,三载萍踪只浪游。yī nián hǎo jǐng wéi jīn xī,sān zài píng zōng zhǐ làng yóu。
怅望悬知千里共,孤斟难遣十分愁。chàng wàng xuán zhī qiān lǐ gòng,gū zhēn nán qiǎn shí fēn chóu。
极怜知已惟安道,乘兴还同较酒筹。jí lián zhī yǐ wéi ān dào,chéng xīng hái tóng jiào jiǔ chóu。

斋居奉和费鹅湖老先生韵四首

孙承恩

陪祀群工重庙堂,遥瞻台席驻宫廊。péi sì qún gōng zhòng miào táng,yáo zhān tái xí zhù gōng láng。
祠分斗极将灵币,地切钧天荷宠光。cí fēn dòu jí jiāng líng bì,dì qiè jūn tiān hé chǒng guāng。
奏对岂无忠悃布,精神还忆骏奔忙。zòu duì qǐ wú zhōng kǔn bù,jīng shén hái yì jùn bēn máng。
曳裾我亦叨馀庇,称颂无能意独长。yè jū wǒ yì dāo yú bì,chēng sòng wú néng yì dú zhǎng。

斋居奉和费鹅湖老先生韵四首

孙承恩

忽递高吟到玉堂,从来大雅仰岩廊。hū dì gāo yín dào yù táng,cóng lái dà yǎ yǎng yán láng。
欲倾鄙意歌棠棣,敢以铅刀齿末光。yù qīng bǐ yì gē táng dì,gǎn yǐ qiān dāo chǐ mò guāng。
识短望洋闻道晚,才惭刻烛搆思忙。shí duǎn wàng yáng wén dào wǎn,cái cán kè zhú gòu sī máng。
蓬瀛不禁清寒甚,嘹呖空庭鹤唳长。péng yíng bù jìn qīng hán shén,liáo lì kōng tíng hè lì zhǎng。

斋居奉和费鹅湖老先生韵四首

孙承恩

风传银漏到虚堂,月色娟娟转屧廊。fēng chuán yín lòu dào xū táng,yuè sè juān juān zhuǎn xiè láng。
自信斋心无俗扰,独怜倚玉藉馀光。zì xìn zhāi xīn wú sú rǎo,dú lián yǐ yù jí yú guāng。
笑谈应作他年话,追逐真成两日忙。xiào tán yīng zuò tā nián huà,zhuī zhú zhēn chéng liǎng rì máng。
再咏阳春多警拔,诸君才思尽优长。zài yǒng yáng chūn duō jǐng bá,zhū jūn cái sī jǐn yōu zhǎng。

斋居奉和费鹅湖老先生韵四首

孙承恩

良夜斋居倚玉堂,起听宫漏步长廊。liáng yè zhāi jū yǐ yù táng,qǐ tīng gōng lòu bù zhǎng láng。
凄风忽来作寒悄,澹月乍出延疏光。qī fēng hū lái zuò hán qiāo,dàn yuè zhà chū yán shū guāng。
忽忽感时泪欲滴,渺渺怀人心独忙。hū hū gǎn shí lèi yù dī,miǎo miǎo huái rén xīn dú máng。
明发出门有公事,拥衾不寐哀歌长。míng fā chū mén yǒu gōng shì,yōng qīn bù mèi āi gē zhǎng。

和答戴师观

孙承恩

清诗寄我实堪惊,入手骊珠照眼明。qīng shī jì wǒ shí kān jīng,rù shǒu lí zhū zhào yǎn míng。
千古文章宗大雅,百年交谊见高情。qiān gǔ wén zhāng zōng dà yǎ,bǎi nián jiāo yì jiàn gāo qíng。
贾生问学年犹少,王勃才华早更成。jiǎ shēng wèn xué nián yóu shǎo,wáng bó cái huá zǎo gèng chéng。
浅陋惭余似曹郐,强从齐鲁乞新盟。qiǎn lòu cán yú shì cáo kuài,qiáng cóng qí lǔ qǐ xīn méng。

授职后感怀三首

孙承恩

盛世储才侈禁林,庸愚叨备药笼参。shèng shì chǔ cái chǐ jìn lín,yōng yú dāo bèi yào lóng cān。
玉堂昼暝消香篆,金阙晨趋响佩音。yù táng zhòu míng xiāo xiāng zhuàn,jīn quē chén qū xiǎng pèi yīn。
健鹘抟秋云汉阔,长鲸跋浪海天深。jiàn gǔ tuán qiū yún hàn kuò,zhǎng jīng bá làng hǎi tiān shēn。
此生图报师前哲,独对遗编万古心。cǐ shēng tú bào shī qián zhé,dú duì yí biān wàn gǔ xīn。

授职后感怀三首

孙承恩

三载虚叨作养恩,拜官仍许列儒绅。sān zài xū dāo zuò yǎng ēn,bài guān réng xǔ liè rú shēn。
受知何以酬诸老,许国惟应致此身。shòu zhī hé yǐ chóu zhū lǎo,xǔ guó wéi yīng zhì cǐ shēn。
紫禁天回鸾诰湿,御炉烟泛鹄袍新。zǐ jìn tiān huí luán gào shī,yù lú yān fàn gǔ páo xīn。
不将荣盛夸遭际,有待迂忠得上陈。bù jiāng róng shèng kuā zāo jì,yǒu dài yū zhōng dé shàng chén。

授职后感怀三首

孙承恩

端居深念独长吁,且向灯前一掩书。duān jū shēn niàn dú zhǎng xū,qiě xiàng dēng qián yī yǎn shū。
四禁愿言今日始,三长应愧昔人如。sì jìn yuàn yán jīn rì shǐ,sān zhǎng yīng kuì xī rén rú。
沧溟谁谓堪凭苇,峻坂何由可驻车。cāng míng shuí wèi kān píng wěi,jùn bǎn hé yóu kě zhù chē。
肯以清闲供放逸,勉旃深为惜居诸。kěn yǐ qīng xián gōng fàng yì,miǎn zhān shēn wèi xī jū zhū。