古诗词

拟嘉靖圣德颂二篇

孙承恩

于维上天,万物父母。yú wéi shàng tiān,wàn wù fù mǔ。
大君宗子,天所畀付。dà jūn zōng zi,tiān suǒ bì fù。
天能生物,不能遂物。tiān néng shēng wù,bù néng suì wù。
左右斯民,大君之责。zuǒ yòu sī mín,dà jūn zhī zé。
生欲有养,终欲有归。shēng yù yǒu yǎng,zhōng yù yǒu guī。
不有王者,孰主孰依。bù yǒu wáng zhě,shú zhǔ shú yī。
维昔文王,泽及枯骨。wéi xī wén wáng,zé jí kū gǔ。
掩骼埋胔,王政之一。yǎn gé mái zì,wáng zhèng zhī yī。
世衰俗降,治不法古。shì shuāi sú jiàng,zhì bù fǎ gǔ。
虚文虽存,实政莫睹。xū wén suī cún,shí zhèng mò dǔ。
流离委顿,掩覆莫施。liú lí wěi dùn,yǎn fù mò shī。
下食蝼蚁,上食鸢鸱。xià shí lóu yǐ,shàng shí yuān chī。
吾皇圣神,心含大造。wú huáng shèng shén,xīn hán dà zào。
惠鲜茕鳏,绥辑饥殍。huì xiān qióng guān,suí jí jī piǎo。
念厥没者,暴尸弃骸。niàn jué méi zhě,bào shī qì hái。
孰悯孰恻,颠没草莱。shú mǐn shú cè,diān méi cǎo lái。
阴雨霜月,冤语吟啸。yīn yǔ shuāng yuè,yuān yǔ yín xiào。
朕主神天,宁不汝悼。zhèn zhǔ shén tiān,níng bù rǔ dào。
天地虽大,或缺其仁。tiān dì suī dà,huò quē qí rén。
吾皇一念,旋乾转坤。wú huáng yī niàn,xuán qián zhuǎn kūn。
乃召司徒,汝其度地。nǎi zhào sī tú,rǔ qí dù dì。
悉俾瘗埋,汝勿怠事。xī bǐ yì mái,rǔ wù dài shì。
乃召宗伯,汝其询咨。nǎi zhào zōng bó,rǔ qí xún zī。
捡括以行,俾无或遗。jiǎn kuò yǐ xíng,bǐ wú huò yí。
相彼王郊,其土埴埴。xiāng bǐ wáng jiāo,qí tǔ zhí zhí。
墓人冢夫,乃经乃画。mù rén zhǒng fū,nǎi jīng nǎi huà。
千夫如云,万锸如雨。qiān fū rú yún,wàn chā rú yǔ。
劳相踊跃,畚筑具举。láo xiāng yǒng yuè,běn zhù jù jǔ。
屋如堂如,斧如坊如。wū rú táng rú,fǔ rú fāng rú。
崇崇连连,郁其冈如。chóng chóng lián lián,yù qí gāng rú。
于殇于厉,于士于旅。yú shāng yú lì,yú shì yú lǚ。
是凭是藉,是宅是处。shì píng shì jí,shì zhái shì chù。
焄蒿悽怆,若或有知。xūn hāo qī chuàng,ruò huò yǒu zhī。
枯壤衔恩,冥途结悲。kū rǎng xián ēn,míng tú jié bēi。
周文则仁,据所目见。zhōu wén zé rén,jù suǒ mù jiàn。
善推其为,皇泽丕遍。shàn tuī qí wèi,huáng zé pī biàn。
皇泽丕遍,逮于重泉。huáng zé pī biàn,dǎi yú zhòng quán。
矧也吾人,覆冒曷言。shěn yě wú rén,fù mào hé yán。
至和薰蒸,玄化坱圠。zhì hé xūn zhēng,xuán huà yǎng yà。
动植蒙休,民不天折。dòng zhí méng xiū,mín bù tiān zhé。
宇宙清肃,罔有害灾。yǔ zhòu qīng sù,wǎng yǒu hài zāi。
怪妖藏灭,诸福毕来。guài yāo cáng miè,zhū fú bì lái。
补天不能,助地不及。bǔ tiān bù néng,zhù dì bù jí。
百神效灵,左右拱翊。bǎi shén xiào líng,zuǒ yòu gǒng yì。
稽首圣皇,寿万千亿。jī shǒu shèng huáng,shòu wàn qiān yì。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

横山八景双华峰

孙承恩

小径亦徂来,绿云郁纷纡。xiǎo jìng yì cú lái,lǜ yún yù fēn yū。
幽人时纵步,拾得青珊瑚。yōu rén shí zòng bù,shí dé qīng shān hú。

横山八景双华峰

孙承恩

盘陀白云根,常作白云主。pán tuó bái yún gēn,cháng zuò bái yún zhǔ。
何如任飞去,从龙沛霖雨。hé rú rèn fēi qù,cóng lóng pèi lín yǔ。

横山八景双华峰

孙承恩

澄波涵皓魄,骊珠漾空明。chéng bō hán hào pò,lí zhū yàng kōng míng。
幽人夜吹笛,应有蛟龙听。yōu rén yè chuī dí,yīng yǒu jiāo lóng tīng。

横山八景双华峰

孙承恩

江连云气合,海近旭光侵。jiāng lián yún qì hé,hǎi jìn xù guāng qīn。
不是春能住,林峦深更深。bù shì chūn néng zhù,lín luán shēn gèng shēn。

横山八景双华峰

孙承恩

景物杂前陈,应接每不及。jǐng wù zá qián chén,yīng jiē měi bù jí。
居然此亭中,一齐尽收拾。jū rán cǐ tíng zhōng,yī qí jǐn shōu shí。

横山八景双华峰

孙承恩

昔闻轩墀宠,今见裂土食。xī wén xuān chí chǒng,jīn jiàn liè tǔ shí。
禽荒虽有戒,不与幽人事。qín huāng suī yǒu jiè,bù yǔ yōu rén shì。

横山八景双华峰

孙承恩

分得剑溪春,种向仙人家。fēn dé jiàn xī chūn,zhǒng xiàng xiān rén jiā。
但供玉川渴,不学君谟奢。dàn gōng yù chuān kě,bù xué jūn mó shē。

题小画六首

孙承恩

林壑起凉籁,空翠洒飞雨。lín hè qǐ liáng lài,kōng cuì sǎ fēi yǔ。
坐此山中秋,忘却世间暑。zuò cǐ shān zhōng qiū,wàng què shì jiān shǔ。

题小画六首

孙承恩

暮霭忽苍然,前山日将落。mù ǎi hū cāng rán,qián shān rì jiāng luò。
扁舟早归来,湖上风色恶。biǎn zhōu zǎo guī lái,hú shàng fēng sè è。

题小画六首

孙承恩

峭壁插青障,浮云涌雪涛。qiào bì chā qīng zhàng,fú yún yǒng xuě tāo。
悠然对终日,兴与云山高。yōu rán duì zhōng rì,xīng yǔ yún shān gāo。

题小画六首

孙承恩

朝伐木丁丁,暮伐木丁丁。cháo fá mù dīng dīng,mù fá mù dīng dīng。
一担归去晚,带月煮参苓。yī dān guī qù wǎn,dài yuè zhǔ cān líng。

题小画六首

孙承恩

宇宙本无涯,浮生良可嗟。yǔ zhòu běn wú yá,fú shēng liáng kě jiē。
憧憧亦何事,吾正读南华。chōng chōng yì hé shì,wú zhèng dú nán huá。

题小画六首

孙承恩

芳洲多菰蒲,水深生烟雾。fāng zhōu duō gū pú,shuǐ shēn shēng yān wù。
渔舟乱鸣榔,惊起沙头鹭。yú zhōu luàn míng láng,jīng qǐ shā tóu lù。

又题小画

孙承恩

清风吹竹林,夕阳堕西坞。qīng fēng chuī zhú lín,xī yáng duò xī wù。
相逢且停竿,共此话今古。xiāng féng qiě tíng gān,gòng cǐ huà jīn gǔ。

题墨竹

孙承恩

嶰谷春深候,新梢落粉香。xiè gǔ chūn shēn hòu,xīn shāo luò fěn xiāng。
鹧鸪烟雨里,潇洒墨云凉。zhè gū yān yǔ lǐ,xiāo sǎ mò yún liáng。