古诗词

西湖五十韵

郑学醇

天目垂双乳,西湖注百泉。tiān mù chuí shuāng rǔ,xī hú zhù bǎi quán。
霞标千嶂迥,烟水六桥联。xiá biāo qiān zhàng jiǒng,yān shuǐ liù qiáo lián。
络绎欢游骑,笙歌罨画船。luò yì huān yóu qí,shēng gē yǎn huà chuán。
玉楼花掩映,石路草葱芊。yù lóu huā yǎn yìng,shí lù cǎo cōng qiān。
月迥重潭静,风轻一镜涟。yuè jiǒng zhòng tán jìng,fēng qīng yī jìng lián。
彩丝移雀舫,红袖出秋千。cǎi sī yí què fǎng,hóng xiù chū qiū qiān。
柳色迷歌扇,蘋香龙舞筵。liǔ sè mí gē shàn,píng xiāng lóng wǔ yán。
两高飞晓日,三竺隐诸天。liǎng gāo fēi xiǎo rì,sān zhú yǐn zhū tiān。
月路飘金粟,商飙拂绣莲。yuè lù piāo jīn sù,shāng biāo fú xiù lián。
老猿呼袅袅,归鹤绕蹁蹁。lǎo yuán hū niǎo niǎo,guī hè rào pián pián。
梅点孤山雪,松霏九里烟。méi diǎn gū shān xuě,sōng fēi jiǔ lǐ yān。
层城开水际,危塔倚山巅。céng chéng kāi shuǐ jì,wēi tǎ yǐ shān diān。
石转惊神运,崖穹讶鬼镌。shí zhuǎn jīng shén yùn,yá qióng yà guǐ juān。
钟微知寺远,锣动速舟还。zhōng wēi zhī sì yuǎn,luó dòng sù zhōu hái。
苏小妖魂在,西施黛色妍。sū xiǎo yāo hún zài,xī shī dài sè yán。
风流唐白傅,放逸宋坡仙。fēng liú táng bái fù,fàng yì sòng pō xiān。
和靖成真隐,参寥却解禅。hé jìng chéng zhēn yǐn,cān liáo què jiě chán。
古今人屡异,兴废事空传。gǔ jīn rén lǚ yì,xīng fèi shì kōng chuán。
勾践谋资蠡,婆留姓是钱。gōu jiàn móu zī lí,pó liú xìng shì qián。
封疆重启霸,吴越一王专。fēng jiāng zhòng qǐ bà,wú yuè yī wáng zhuān。
南渡偏安日,仁和驻跸年。nán dù piān ān rì,rén hé zhù bì nián。
乾坤馀王气,罗刹定都廛。qián kūn yú wáng qì,luó shā dìng dōu chán。
邀福延祥观,宸游聚景园。yāo fú yán xiáng guān,chén yóu jù jǐng yuán。
湖山多逸豫,舸舰几流连。hú shān duō yì yù,gě jiàn jǐ liú lián。
宫嫔珠帘揭,篙师锦缆牵。gōng pín zhū lián jiē,gāo shī jǐn lǎn qiān。
暖风喧凤吹,香雾滃龙涎。nuǎn fēng xuān fèng chuī,xiāng wù wēng lóng xián。
宋嫂羹初进,蕲王赐屡宣。sòng sǎo gēng chū jìn,qí wáng cì lǚ xuān。
繁华三岛外,弦管五云边。fán huá sān dǎo wài,xián guǎn wǔ yún biān。
北虏通和议,东窗弄杀权。běi lǔ tōng hé yì,dōng chuāng nòng shā quán。
精忠哀武穆,慷慨羡胡诠。jīng zhōng āi wǔ mù,kāng kǎi xiàn hú quán。
覆餗仍秋壑,残躯殒木绵。fù sù réng qiū hè,cán qū yǔn mù mián。
半闲堂已矣,水乐洞依然。bàn xián táng yǐ yǐ,shuǐ lè dòng yī rán。
白雁江南过,黄龙瘴海膻。bái yàn jiāng nán guò,huáng lóng zhàng hǎi shān。
故宫沦蔓草,垄树泣啼鹃。gù gōng lún màn cǎo,lǒng shù qì tí juān。
事往千秋慨,奇游此日偏。shì wǎng qiān qiū kǎi,qí yóu cǐ rì piān。
山川真画里,景物值春先。shān chuān zhēn huà lǐ,jǐng wù zhí chūn xiān。
堤柳霜凋尽,山花烧共燃。dī liǔ shuāng diāo jǐn,shān huā shāo gòng rán。
惊鸿遵荻渚,振鹭起葑田。jīng hóng zūn dí zhǔ,zhèn lù qǐ fēng tián。
鹫岭寒云薄,西泠澹月悬。jiù lǐng hán yún báo,xī líng dàn yuè xuán。
渔灯依岸曲,城角倚风前。yú dēng yī àn qū,chéng jiǎo yǐ fēng qián。
怀土非王粲,樗材老郑虔。huái tǔ fēi wáng càn,chū cái lǎo zhèng qián。
客途嗟浪迹,岁月负华颠。kè tú jiē làng jì,suì yuè fù huá diān。
真长船谁问,王猷兴转遄。zhēn zhǎng chuán shuí wèn,wáng yóu xīng zhuǎn chuán。
归装无白璧,旧物有青毡。guī zhuāng wú bái bì,jiù wù yǒu qīng zhān。
古调琴三尺,缥囊易一编。gǔ diào qín sān chǐ,piāo náng yì yī biān。
倚歌徒和郢,醉筑尚思燕。yǐ gē tú hé yǐng,zuì zhù shàng sī yàn。
岂必求勾漏,宁须候偓佺。qǐ bì qiú gōu lòu,níng xū hòu wò quán。
浮生随所遇,真性讵能迁。fú shēng suí suǒ yù,zhēn xìng jù néng qiān。
浈水程三月,庾关路几千。zhēn shuǐ chéng sān yuè,yǔ guān lù jǐ qiān。
何因湖外寺,时借上方眠。hé yīn hú wài sì,shí jiè shàng fāng mián。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

前汉书十七首

郑学醇

樵檐行歌半似狂,艾年初拜汉宫郎。qiáo yán xíng gē bàn shì kuáng,ài nián chū bài hàn gōng láng。
丈夫得意多迟暮,邱吏休惊太守章。zhàng fū dé yì duō chí mù,qiū lì xiū jīng tài shǒu zhāng。

前汉书十七首

郑学醇

玩世何嫌谲谏非,金门依隐愿多违。wán shì hé xián jué jiàn fēi,jīn mén yī yǐn yuàn duō wéi。
长安索米囊钱少,且自谈谐割肉归。zhǎng ān suǒ mǐ náng qián shǎo,qiě zì tán xié gē ròu guī。

前汉书十七首

郑学醇

草蹻披衣自牧羊,朴忠曾不愿为郎。cǎo juē pī yī zì mù yáng,pǔ zhōng céng bù yuàn wèi láng。
司农少府犹称诎,何但民间少盖藏。sī nóng shǎo fǔ yóu chēng qū,hé dàn mín jiān shǎo gài cáng。

前汉书十七首

郑学醇

东海萧生射策时,栖栖何事抱关为。dōng hǎi xiāo shēng shè cè shí,qī qī hé shì bào guān wèi。
岂知师傅持衡日,不是承恩是履危。qǐ zhī shī fù chí héng rì,bù shì chéng ēn shì lǚ wēi。

前汉书十七首

郑学醇

忠言自合酬明主,屯疏何辞屡犯颜。zhōng yán zì hé chóu míng zhǔ,tún shū hé cí lǚ fàn yán。
坐策西羌终瓦解,全师横槊凯歌还。zuò cè xī qiāng zhōng wǎ jiě,quán shī héng shuò kǎi gē hái。

前汉书十七首

郑学醇

为郎三世汉朝臣,载笔何须更美新。wèi láng sān shì hàn cháo chén,zài bǐ hé xū gèng měi xīn。
莫厌草玄终寂寞,相过还有问奇人。mò yàn cǎo xuán zhōng jì mò,xiāng guò hái yǒu wèn qí rén。

前汉书十七首

郑学醇

专门师说独超群,折角亲摧五鹿君。zhuān mén shī shuō dú chāo qún,zhé jiǎo qīn cuī wǔ lù jūn。
却向上方曾请剑,汉廷狂直有朱云。què xiàng shàng fāng céng qǐng jiàn,hàn tíng kuáng zhí yǒu zhū yún。

前汉书十七首

郑学醇

为官岂择南州尉,轺传空劳疏屡陈。wèi guān qǐ zé nán zhōu wèi,yáo chuán kōng láo shū lǚ chén。
天路冥冥鸿鹄远,不忍长作市门人。tiān lù míng míng hóng gǔ yuǎn,bù rěn zhǎng zuò shì mén rén。

前汉书十七首

郑学醇

中兴宣帝汉明君,博陆曾推第一勋。zhōng xīng xuān dì hàn míng jūn,bó lù céng tuī dì yī xūn。
有诏外庭求故剑,谁能不恨大将军。yǒu zhào wài tíng qiú gù jiàn,shuí néng bù hèn dà jiāng jūn。

前汉书十七首

郑学醇

去岁单于款五原,汉宫今喜共朝元。qù suì dān yú kuǎn wǔ yuán,hàn gōng jīn xǐ gòng cháo yuán。
金章盩绶新承渥,却领侯王谒至尊。jīn zhāng zhōu shòu xīn chéng wò,què lǐng hóu wáng yè zhì zūn。

前汉书十七首

郑学醇

葭苇茫茫白草肥,汉家屯戍在渠犁。jiā wěi máng máng bái cǎo féi,hàn jiā tún shù zài qú lí。
阳关望尽蒲昌海,都护时将汉节西。yáng guān wàng jǐn pú chāng hǎi,dōu hù shí jiāng hàn jié xī。

前汉书十七首

郑学醇

西望轮台万里馀,屯田消息近何如。xī wàng lún tái wàn lǐ yú,tún tián xiāo xī jìn hé rú。
烽烟未歇雄心歇,泪尽当年一诏书。fēng yān wèi xiē xióng xīn xiē,lèi jǐn dāng nián yī zhào shū。

前汉书十七首

郑学醇

风沙容易老朱颜,飞梦犹能度汉关。fēng shā róng yì lǎo zhū yán,fēi mèng yóu néng dù hàn guān。
若使单于终保塞,肯教胡马下阴山。ruò shǐ dān yú zhōng bǎo sāi,kěn jiào hú mǎ xià yīn shān。

后汉书十五首

郑学醇

九鼎亲将赤手扶,汉家宗祐启东都。jiǔ dǐng qīn jiāng chì shǒu fú,hàn jiā zōng yòu qǐ dōng dōu。
中兴帝业由天定,何藉彊华赤伏符。zhōng xīng dì yè yóu tiān dìng,hé jí jiàng huá chì fú fú。

后汉书十五首

郑学醇

遥天跕跕堕飞鸢,铜柱高标瘴海边。yáo tiān diǎn diǎn duò fēi yuān,tóng zhù gāo biāo zhàng hǎi biān。
惟恨壮心摧马革,勋名千载几人全。wéi hèn zhuàng xīn cuī mǎ gé,xūn míng qiān zài jǐ rén quán。