古诗词

张可久

一两字天边白雁,百千重楼外青山。yī liǎng zì tiān biān bái yàn,bǎi qiān zhòng lóu wài qīng shān。
别君容易寄书难。bié jūn róng yì jì shū nán。
柳依依花可可,云淡淡月弯弯。liǔ yī yī huā kě kě,yún dàn dàn yuè wān wān。
长安迷望眼。zhǎng ān mí wàng yǎn。
张可久

张可久

张可久(约1270~1348以后)字小山(一说名伯远,字可久,号小山)(《尧山堂外纪》);一说名张可久肖像(林晋生作)可久,字伯远,号小山(《词综》);又一说字仲远,号小山(《四库全书总目提要》),庆元(治所在今浙江宁波鄞县)人,元朝重要散曲家,剧作家,与乔吉并称“双壁”,与张养浩合为“二张”。 张可久的作品>>

猜您喜欢

霜天晓角·练溪晚渡

张可久

淡烟微隔。dàn yān wēi gé。
几点投林翮。jǐ diǎn tóu lín hé。
千古澄江秀句,空感慨、有谁索。qiān gǔ chéng jiāng xiù jù,kōng gǎn kǎi yǒu shuí suǒ。
拍拍。pāi pāi。
水光白。shuǐ guāng bái。
小舟争过客。xiǎo zhōu zhēng guò kè。
沽酒归来樵叟,相随到、许仙宅。gū jiǔ guī lái qiáo sǒu,xiāng suí dào xǔ xiān zhái。

霜天晓角·南山秋色

张可久

华盖亭亭。huá gài tíng tíng。
向阳松桂荣。xiàng yáng sōng guì róng。
背立夜坛朝斗,直下看、老人星。bèi lì yè tán cháo dòu,zhí xià kàn lǎo rén xīng。
地灵。dì líng。
风物清。fēng wù qīng。
众峰环翠嬴。zhòng fēng huán cuì yíng。
千古仙山道气,谁高似、许宣平。qiān gǔ xiān shān dào qì,shuí gāo shì xǔ xuān píng。

霜天晓角·渔梁送客

张可久

浪花飞雪。làng huā fēi xuě。
船阁苍云缺。chuán gé cāng yún quē。
一片鸬鹚西照,樯燕语、柳丝结。yī piàn lú cí xī zhào,qiáng yàn yǔ liǔ sī jié。
话别。huà bié。
情哽咽。qíng gěng yàn。
酒边歌未阕。jiǔ biān gē wèi què。
他日寄书双鲤,顺流过、钓台月。tā rì jì shū shuāng lǐ,shùn liú guò diào tái yuè。

霜天晓角·黄山雪霁

张可久

云开洞府。yún kāi dòng fǔ。
按罢琼妃舞。àn bà qióng fēi wǔ。
三十六峰图画,张素锦、列冰柱。sān shí liù fēng tú huà,zhāng sù jǐn liè bīng zhù。
几缕。jǐ lǚ。
翠烟聚。cuì yān jù。
晓妆眉更妩。xiǎo zhuāng méi gèng wǔ。
一个山头不白,人知是,炼丹处。yī gè shān tóu bù bái,rén zhī shì,liàn dān chù。

霜天晓角·紫阳书声

张可久

楼观飞惊。lóu guān fēi jīng。
好山环翠屏。hǎo shān huán cuì píng。
谁向山中讲授,朱夫子、鲁先生。shuí xiàng shān zhōng jiǎng shòu,zhū fū zi lǔ xiān shēng。
短檠。duǎn qíng。
雪屋灯。xuě wū dēng。
琅琅终夜声。láng láng zhōng yè shēng。
传得先儒道妙,百世下、以文鸣。chuán dé xiān rú dào miào,bǎi shì xià yǐ wén míng。

霜天晓角·新安八景花屏春晓

张可久

初日沧凉。chū rì cāng liáng。
海霞摇曙光。hǎi xiá yáo shǔ guāng。
几折好山如画,晴霭霭、郁苍苍。jǐ zhé hǎo shān rú huà,qíng ǎi ǎi yù cāng cāng。
众芳。zhòng fāng。
云景香。yún jǐng xiāng。
道人眠石床。dào rén mián shí chuáng。
唤起南华梦蝶,莺啼在、绿垂杨。huàn qǐ nán huá mèng dié,yīng tí zài lǜ chuí yáng。

小桃红

张可久

一城秋雨豆花凉,闲倚平山望。yī chéng qiū yǔ dòu huā liáng,xián yǐ píng shān wàng。
不似年时鉴湖上,锦云香。bù shì nián shí jiàn hú shàng,jǐn yún xiāng。
采莲人语荷花荡。cǎi lián rén yǔ hé huā dàng。
西风雁行,清溪渔唱,吹恨入沧浪。xī fēng yàn xíng,qīng xī yú chàng,chuī hèn rù cāng làng。

凭栏人

张可久

小玉栏杆月半掐,嫩绿池塘春几家。xiǎo yù lán gān yuè bàn qiā,nèn lǜ chí táng chūn jǐ jiā。
鸟啼芳树丫,燕衔黄柳花。niǎo tí fāng shù yā,yàn xián huáng liǔ huā。

凭栏人·越调·江夜

张可久

江水澄澄江月明,江上何人搊玉筝?隔江和泪听,满江长叹声。jiāng shuǐ chéng chéng jiāng yuè míng,jiāng shàng hé rén chōu yù zhēng?gé jiāng hé lèi tīng,mǎn jiāng zhǎng tàn shēng。

满庭芳·客中九日

张可久

乾坤俯仰,贤愚醉醒,今古兴亡。qián kūn fǔ yǎng,xián yú zuì xǐng,jīn gǔ xīng wáng。
剑花寒,夜坐归心壮,又是他乡。jiàn huā hán,yè zuò guī xīn zhuàng,yòu shì tā xiāng。
九日明朝酒香,一年好景橙黄。jiǔ rì míng cháo jiǔ xiāng,yī nián hǎo jǐng chéng huáng。
龙山上,西风树响,吹老鬓毛霜。lóng shān shàng,xī fēng shù xiǎng,chuī lǎo bìn máo shuāng。

太常引·乐府小云

张可久

溶溶一叶不成衣。róng róng yī yè bù chéng yī。
恰待弄春晖。qià dài nòng chūn huī。
幽懒意迟迟。yōu lǎn yì chí chí。
只可向、山中自怡。zhǐ kě xiàng shān zhōng zì yí。
清歌遏玉,娇鬟*翠,纤月映蛾眉。qīng gē è yù,jiāo huán cuì,xiān yuè yìng é méi。
来往且孤飞。lái wǎng qiě gū fēi。
问行雨、巫咸未知。wèn xíng yǔ wū xián wèi zhī。

太常引·黄山西楼

张可久

黄岩秋色雨频频。huáng yán qiū sè yǔ pín pín。
楼上着闲身。lóu shàng zhe xián shēn。
凉意逼羊裙。liáng yì bī yáng qún。
更添得、砧声耳根。gèng tiān dé zhēn shēng ěr gēn。
寒香吹桂,暗苞绽橘,红日晓窗温。hán xiāng chuī guì,àn bāo zhàn jú,hóng rì xiǎo chuāng wēn。
客至莫论文。kè zhì mò lùn wén。
只坐守、方山看云。zhǐ zuò shǒu fāng shān kàn yún。

太常引·永嘉林熙翁城南旧院

张可久

霖铃秋雨打空阶。lín líng qiū yǔ dǎ kōng jiē。
人坐益清齐。rén zuò yì qīng qí。
门掩小蓬莱。mén yǎn xiǎo péng lái。
怕有客、寻真到来。pà yǒu kè xún zhēn dào lái。
楼头碧远,山眉青小,口树挂苍苔。lóu tóu bì yuǎn,shān méi qīng xiǎo,kǒu shù guà cāng tái。
且莫写离怀。qiě mò xiě lí huái。
看隔水、芙蓉正开。kàn gé shuǐ fú róng zhèng kāi。

人月圆·寄璩源芝田禅师

张可久

龙湫山上云屯寺,别是一乾坤。lóng jiǎo shān shàng yún tún sì,bié shì yī qián kūn。
桧参百丈,雪深半尺,梅瘦三分。guì cān bǎi zhàng,xuě shēn bàn chǐ,méi shòu sān fēn。
几时亲到,松边弄水,月下敲门。jǐ shí qīn dào,sōng biān nòng shuǐ,yuè xià qiāo mén。
相思无奈,烟萝洞口,立尽黄昏。xiāng sī wú nài,yān luó dòng kǒu,lì jǐn huáng hūn。

绿头鸭

张可久

胜花时。shèng huā shí。
临风渺予思。lín fēng miǎo yǔ sī。
厌春妍、红娇绿姹,铅花只恁轻施。yàn chūn yán hóng jiāo lǜ chà,qiān huā zhǐ nèn qīng shī。
湿模糊、难描树影,白鬅鬙、尽改松姿。shī mó hú nán miáo shù yǐng,bái péng sēng jǐn gǎi sōng zī。
裙溅冰泥。qún jiàn bīng ní。
鞋翻粉印,浣纱人倦洗胭脂。xié fān fěn yìn,huàn shā rén juàn xǐ yān zhī。
青山老、丹移玉井,何处葛公祠。qīng shān lǎo dān yí yù jǐng,hé chù gé gōng cí。
断桥外、频催画桨,误击琼枝。duàn qiáo wài pín cuī huà jiǎng,wù jī qióng zhī。
忆当年、阿苏小小,鸾箫能品参差。yì dāng nián ā sū xiǎo xiǎo,luán xiāo néng pǐn cān chà。
紫云娘、双歌献酒,绿蓑翁、独钓成诗。zǐ yún niáng shuāng gē xiàn jiǔ,lǜ suō wēng dú diào chéng shī。
楼殿摇空,管弦作市,乐天有句寄微之。lóu diàn yáo kōng,guǎn xián zuò shì,lè tiān yǒu jù jì wēi zhī。
观未足,朱帘尽卷,情怕雨丝丝。guān wèi zú,zhū lián jǐn juǎn,qíng pà yǔ sī sī。
谁呵手、戗金红上,装个狮儿。shuí hē shǒu qiāng jīn hóng shàng,zhuāng gè shī ér。
121«3456789