古诗词

王徵君养疾

郑学醇

肃肃秋气清,团团珠露溥。sù sù qiū qì qīng,tuán tuán zhū lù pǔ。
河汉西南斜,寒虫鸣下土。hé hàn xī nán xié,hán chóng míng xià tǔ。
卧疾时暇豫,俯仰怀今古。wò jí shí xiá yù,fǔ yǎng huái jīn gǔ。
鱼腹葬三闾,牛口困五羖。yú fù zàng sān lǘ,niú kǒu kùn wǔ gǔ。
荷筱未为劳,执戟良独苦。hé xiǎo wèi wèi láo,zhí jǐ liáng dú kǔ。
不材远斧斤,善鸣资鼎釜。bù cái yuǎn fǔ jīn,shàn míng zī dǐng fǔ。
柔弱以全生,斯理竟谁睹。róu ruò yǐ quán shēng,sī lǐ jìng shuí dǔ。
至人远垢氛,灵明溢丹府。zhì rén yuǎn gòu fēn,líng míng yì dān fǔ。
何必参与苓,随时事参补。hé bì cān yǔ líng,suí shí shì cān bǔ。
床头有素琴,居闲时一抚。chuáng tóu yǒu sù qín,jū xián shí yī fǔ。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

南史六首

郑学醇

黑头江总最名家,对御裁诗醉月华。hēi tóu jiāng zǒng zuì míng jiā,duì yù cái shī zuì yuè huá。
万顷临平湖上草,何如一曲后庭花。wàn qǐng lín píng hú shàng cǎo,hé rú yī qū hòu tíng huā。

北史六首

郑学醇

辎軿杂遝下遥空,天女相逢草泽中。zī píng zá tà xià yáo kōng,tiān nǚ xiāng féng cǎo zé zhōng。
岂为穷荒开历数,百年元魏各西东。qǐ wèi qióng huāng kāi lì shù,bǎi nián yuán wèi gè xī dōng。

北史六首

郑学醇

白道南邻紫气高,间关戎马几年劳。bái dào nán lín zǐ qì gāo,jiān guān róng mǎ jǐ nián láo。
谁知青雀成鹦鹉,帝子东迁已弁髦。shuí zhī qīng què chéng yīng wǔ,dì zi dōng qiān yǐ biàn máo。

北史六首

郑学醇

拓拔西东祚已移,周齐兵甲两相持。tuò bá xī dōng zuò yǐ yí,zhōu qí bīng jiǎ liǎng xiāng chí。
只今沙苑风前柳,犹似当年力战时。zhǐ jīn shā yuàn fēng qián liǔ,yóu shì dāng nián lì zhàn shí。

北史六首

郑学醇

胡虏长驱战气雄,直从瓜步建行宫。hú lǔ zhǎng qū zhàn qì xióng,zhí cóng guā bù jiàn xíng gōng。
旧家春燕谁为主,惟有青山似洛中。jiù jiā chūn yàn shuí wèi zhǔ,wéi yǒu qīng shān shì luò zhōng。

北史六首

郑学醇

城东玉玺属黄花,满酌清觞度岁华。chéng dōng yù xǐ shǔ huáng huā,mǎn zhuó qīng shāng dù suì huá。
进得淑妃难续命,不胜哀怨托琵琶。jìn dé shū fēi nán xù mìng,bù shèng āi yuàn tuō pí pá。

北史六首

郑学醇

许身曾比汉留侯,盖世才名也拙谋。xǔ shēn céng bǐ hàn liú hóu,gài shì cái míng yě zhuō móu。
国史未镌身已戮,功成不共赤松游。guó shǐ wèi juān shēn yǐ lù,gōng chéng bù gòng chì sōng yóu。

后周书六首

郑学醇

观鱼曾出汉昆明,延访徐徐并马行。guān yú céng chū hàn kūn míng,yán fǎng xú xú bìng mǎ xíng。
莫道霸图无际会,六条真不愧才名。mò dào bà tú wú jì huì,liù tiáo zhēn bù kuì cái míng。

后周书六首

郑学醇

萧梁帝业又荆州,世胄名家宠最优。xiāo liáng dì yè yòu jīng zhōu,shì zhòu míng jiā chǒng zuì yōu。
何事燕歌诉寒苦,自来关塞不胜愁。hé shì yàn gē sù hán kǔ,zì lái guān sāi bù shèng chóu。

后周书六首

郑学醇

北朝羁宦意何堪,况复霜华满鬓簪。běi cháo jī huàn yì hé kān,kuàng fù shuāng huá mǎn bìn zān。
开府位高归不得,断肠空赋望江南。kāi fǔ wèi gāo guī bù dé,duàn cháng kōng fù wàng jiāng nán。

后周书六首

郑学醇

丁庸收直马成群,清节谁如独立君。dīng yōng shōu zhí mǎ chéng qún,qīng jié shuí rú dú lì jūn。
奕世高风谁得似,赐田堪自老耕耘。yì shì gāo fēng shuí dé shì,cì tián kān zì lǎo gēng yún。

后周书六首

郑学醇

檀台山上猎围屯,金镡基中锡仗存。tán tái shān shàng liè wéi tún,jīn chán jī zhōng xī zhàng cún。
岂是好生真帝德,故于围处见桑门。qǐ shì hǎo shēng zhēn dì dé,gù yú wéi chù jiàn sāng mén。

后周书六首

郑学醇

襄阳丘陇柏青青,徵辟无心就北庭。xiāng yáng qiū lǒng bǎi qīng qīng,zhēng pì wú xīn jiù běi tíng。
移孝为忠曾不愧,始知江汉实钟灵。yí xiào wèi zhōng céng bù kuì,shǐ zhī jiāng hàn shí zhōng líng。

隋书十首

郑学醇

百万旌旗再度辽,殿前中夜集双雕。bǎi wàn jīng qí zài dù liáo,diàn qián zhōng yè jí shuāng diāo。
只今龙舸轻游路,蔓草寒烟锁断桥。zhǐ jīn lóng gě qīng yóu lù,màn cǎo hán yān suǒ duàn qiáo。

隋书十首

郑学醇

轻盈不耐是杨花,漂泊芜城不见家。qīng yíng bù nài shì yáng huā,piāo pō wú chéng bù jiàn jiā。
有恨早知同蔡琰,不如青冢落胡沙。yǒu hèn zǎo zhī tóng cài yǎn,bù rú qīng zhǒng luò hú shā。