古诗词

锦涯歌赠蘧甫

郑学醇

我生二十耽胜奇,袖中挟策干明时。wǒ shēng èr shí dān shèng qí,xiù zhōng xié cè gàn míng shí。
如歌几醉燕市筑,坐中有客夸峨嵋。rú gē jǐ zuì yàn shì zhù,zuò zhōng yǒu kè kuā é méi。
峨嵋之山峙西蜀,金躔玉垒相连属。é méi zhī shān zhì xī shǔ,jīn chán yù lěi xiāng lián shǔ。
下有名川是锦江,汪洋一派秋波绿。xià yǒu míng chuān shì jǐn jiāng,wāng yáng yī pài qiū bō lǜ。
茫然倒浸天冥冥,濯锦分明五色荧。máng rán dào jìn tiān míng míng,zhuó jǐn fēn míng wǔ sè yíng。
长卿子云皆蜀产,文章似是钟其灵。zhǎng qīng zi yún jiē shǔ chǎn,wén zhāng shì shì zhōng qí líng。
我闻斯言耸眉目,便欲乘风骑鸑鷟。wǒ wén sī yán sǒng méi mù,biàn yù chéng fēng qí yuè zhuó。
夜归罗浮卧梅花,梦魂时绕峨嵋麓。yè guī luó fú wò méi huā,mèng hún shí rào é méi lù。
神宰知我心未降,就中流出铺锦江。shén zǎi zhī wǒ xīn wèi jiàng,jiù zhōng liú chū pù jǐn jiāng。
锦江碧枕南溟岛,崩腾澒洞涛铮鏦。jǐn jiāng bì zhěn nán míng dǎo,bēng téng hòng dòng tāo zhēng cōng。
吐吞日月飞舢橹,天吴骧首虬龙舞。tǔ tūn rì yuè fēi shān lǔ,tiān wú xiāng shǒu qiú lóng wǔ。
到此谁知是大观,两涯不辨何须数。dào cǐ shuí zhī shì dà guān,liǎng yá bù biàn hé xū shù。
南海衣冠不乏贤,如君词藻尤天然。nán hǎi yī guān bù fá xián,rú jūn cí zǎo yóu tiān rán。
抽毫足写凌云赋,受简何惭校猎篇。chōu háo zú xiě líng yún fù,shòu jiǎn hé cán xiào liè piān。
文章自昔传今古,肯以功名论虎鼠。wén zhāng zì xī chuán jīn gǔ,kěn yǐ gōng míng lùn hǔ shǔ。
十载相逢鬓各丝,世上浮荣何处所。shí zài xiāng féng bìn gè sī,shì shàng fú róng hé chù suǒ。
若前为我寿,我起为若歌。ruò qián wèi wǒ shòu,wǒ qǐ wèi ruò gē。
掀髯大醉仰天啸,斗宿灿烂空明河。xiān rán dà zuì yǎng tiān xiào,dòu sù càn làn kōng míng hé。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

晋书十二首

郑学醇

于湖一望贼营连,疋马遥挥七宝鞭。yú hú yī wàng zéi yíng lián,pǐ mǎ yáo huī qī bǎo biān。
胜算自能消跋扈,太宁江表中兴年。shèng suàn zì néng xiāo bá hù,tài níng jiāng biǎo zhōng xīng nián。

晋书十二首

郑学醇

洛下才名二陆孤,华亭双鹤为谁呼。luò xià cái míng èr lù gū,huá tíng shuāng hè wèi shuí hū。
可堪羁宦逢多难,不恋莼羹恋酪酥。kě kān jī huàn féng duō nán,bù liàn chún gēng liàn lào sū。

晋书十二首

郑学醇

广武城边旧战场,眼中刘项总茫茫。guǎng wǔ chéng biān jiù zhàn chǎng,yǎn zhōng liú xiàng zǒng máng máng。
当年早逐苏门隐,肯向人间作酒狂。dāng nián zǎo zhú sū mén yǐn,kěn xiàng rén jiān zuò jiǔ kuáng。

晋书十二首

郑学醇

屋外稽山山外池,绕池杨柳绿阴垂。wū wài jī shān shān wài chí,rào chí yáng liǔ lǜ yīn chuí。
那知佐锻相携意,都入山阳笛里悲。nà zhī zuǒ duàn xiāng xié yì,dōu rù shān yáng dí lǐ bēi。

晋书十二首

郑学醇

非关孙令忆周旋,名利深知负倚门。fēi guān sūn lìng yì zhōu xuán,míng lì shēn zhī fù yǐ mén。
何事望尘遥一拜,板舆堪自乐田园。hé shì wàng chén yáo yī bài,bǎn yú kān zì lè tián yuán。

晋书十二首

郑学醇

才藻翩翩孙子荆,挥毫犹自气峥嵘。cái zǎo piān piān sūn zi jīng,huī háo yóu zì qì zhēng róng。
漱流枕石如终老,何必参军礼数争。shù liú zhěn shí rú zhōng lǎo,hé bì cān jūn lǐ shù zhēng。

晋书十二首

郑学醇

中原回首尽羌胡,王气金陵一丛孤。zhōng yuán huí shǒu jǐn qiāng hú,wáng qì jīn líng yī cóng gū。
却向石城求故节,谁云江左有夷吾。què xiàng shí chéng qiú gù jié,shuí yún jiāng zuǒ yǒu yí wú。

晋书十二首

郑学醇

翠华低拂石头尘,社稷谁为定难人。cuì huá dī fú shí tóu chén,shè jì shuí wèi dìng nán rén。
不为功名轻绝裾,太真应是晋名臣。bù wèi gōng míng qīng jué jū,tài zhēn yīng shì jìn míng chén。

晋书十二首

郑学醇

庾公重作镇荆州,飞鸟翩翩出石头。yǔ gōng zhòng zuò zhèn jīng zhōu,fēi niǎo piān piān chū shí tóu。
屡诏不来缘底事,月明清兴在南楼。lǚ zhào bù lái yuán dǐ shì,yuè míng qīng xīng zài nán lóu。

晋书十二首

郑学醇

贼臣苏峻犯台城,谋国谁人致寇兵。zéi chén sū jùn fàn tái chéng,móu guó shuí rén zhì kòu bīng。
臣死为君儿为父,晋家惟有卞忠贞。chén sǐ wèi jūn ér wèi fù,jìn jiā wéi yǒu biàn zhōng zhēn。

晋书十二首

郑学醇

冶城东望兴悠哉,谢傅偏称济世才。yě chéng dōng wàng xīng yōu zāi,xiè fù piān chēng jì shì cái。
别墅未终棋一局,淮淝飞送捷书来。bié shù wèi zhōng qí yī jú,huái féi fēi sòng jié shū lái。

宋书八首

郑学醇

关河漠漠朔云屯,晋室犹馀旧寝园。guān hé mò mò shuò yún tún,jìn shì yóu yú jiù qǐn yuán。
父老百年南望尽,宋公无意在中原。fù lǎo bǎi nián nán wàng jǐn,sòng gōng wú yì zài zhōng yuán。

宋书八首

郑学醇

梦里风涛海上山,尽披心力济时艰。mèng lǐ fēng tāo hǎi shàng shān,jǐn pī xīn lì jì shí jiān。
岂知平洛加殊礼,一夕音从阃外还。qǐ zhī píng luò jiā shū lǐ,yī xī yīn cóng kǔn wài hái。

宋书八首

郑学醇

脱帻长嗟恨未平,疆场何日得休兵。tuō zé zhǎng jiē hèn wèi píng,jiāng chǎng hé rì dé xiū bīng。
六州春燕巢林木,此际应思万里城。liù zhōu chūn yàn cháo lín mù,cǐ jì yīng sī wàn lǐ chéng。

宋书八首

郑学醇

破浪长风志不群,丈夫雄武不须文。pò làng zhǎng fēng zhì bù qún,zhàng fū xióng wǔ bù xū wén。
时穷醉尉犹相厄,粟饭何心到庾君。shí qióng zuì wèi yóu xiāng è,sù fàn hé xīn dào yǔ jūn。