古诗词

为子晋叔答潘上舍

郑学醇

吴钩宝剑昔藏晦,精灵直射银河界。wú gōu bǎo jiàn xī cáng huì,jīng líng zhí shè yín hé jiè。
延津一夕化为龙,轰雷烨电呈光怪。yán jīn yī xī huà wèi lóng,hōng léi yè diàn chéng guāng guài。
荆山璞玉无人识,赵王得之成拱璧。jīng shān pú yù wú rén shí,zhào wáng dé zhī chéng gǒng bì。
相如慷慨西入秦,十五全城不肯易。xiāng rú kāng kǎi xī rù qín,shí wǔ quán chéng bù kěn yì。
奇器逢人自有时,尘世悠悠那得知。qí qì féng rén zì yǒu shí,chén shì yōu yōu nà dé zhī。
丈夫遇合亦如此,折圭担爵宁忧迟。zhàng fū yù hé yì rú cǐ,zhé guī dān jué níng yōu chí。
羡君才可追骚雅,蝌痕鸟迹闲挥洒。xiàn jūn cái kě zhuī sāo yǎ,kē hén niǎo jì xián huī sǎ。
兴来春雪但孤扬,其曲弥高和弥寡。xīng lái chūn xuě dàn gū yáng,qí qū mí gāo hé mí guǎ。
羡君兰玉满庭芳,飞觞坐我开中堂。xiàn jūn lán yù mǎn tíng fāng,fēi shāng zuò wǒ kāi zhōng táng。
只今奕叶承恩泽,鸾书云搆争辉煌。zhǐ jīn yì yè chéng ēn zé,luán shū yún gòu zhēng huī huáng。
大才晚成未为苦,高名早已登天府。dà cái wǎn chéng wèi wèi kǔ,gāo míng zǎo yǐ dēng tiān fǔ。
五凤楼须玉斧修,九章衮待金针补。wǔ fèng lóu xū yù fǔ xiū,jiǔ zhāng gǔn dài jīn zhēn bǔ。
水有沧溟鱼有鲲,一朝变化凌秋氛。shuǐ yǒu cāng míng yú yǒu kūn,yī cháo biàn huà líng qiū fēn。
扶摇而上九万里,背负苍天足乱云。fú yáo ér shàng jiǔ wàn lǐ,bèi fù cāng tiān zú luàn yún。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

史记三十六首

郑学醇

汉帝雍郊五畤祠,夜通权火树灵旗。hàn dì yōng jiāo wǔ zhì cí,yè tōng quán huǒ shù líng qí。
祥麟宝鼎皆符瑞,万岁君王正受釐。xiáng lín bǎo dǐng jiē fú ruì,wàn suì jūn wáng zhèng shòu lí。

史记三十六首

郑学醇

河水潺湲瓠子通,宣房堤上作新宫。hé shuǐ chán yuán hù zi tōng,xuān fáng dī shàng zuò xīn gōng。
千秋梁楚皆平土,长忆玄圭锡禹功。qiān qiū liáng chǔ jiē píng tǔ,zhǎng yì xuán guī xī yǔ gōng。

史记三十六首

郑学醇

三亭南逐使车尘,客子西来却柄秦。sān tíng nán zhú shǐ chē chén,kè zi xī lái què bǐng qín。
世上莫论恩怨事,绨袍应念旧交贫。shì shàng mò lùn ēn yuàn shì,tí páo yīng niàn jiù jiāo pín。

史记三十六首

郑学醇

翩翩公子赵平原,漫有三千客在门。piān piān gōng zi zhào píng yuán,màn yǒu sān qiān kè zài mén。
上党未归秦将出,长平何限国殇魂。shàng dǎng wèi guī qín jiāng chū,zhǎng píng hé xiàn guó shāng hún。

史记三十六首

郑学醇

献璧相如亦壮哉,秦廷相顾重裴徊。xiàn bì xiāng rú yì zhuàng zāi,qín tíng xiāng gù zhòng péi huái。
渑池莫问谁强弱,羸得君王击缶来。miǎn chí mò wèn shuí qiáng ruò,léi dé jūn wáng jī fǒu lái。

史记三十六首

郑学醇

力破齐城七十馀,乐生才略好谁如。lì pò qí chéng qī shí yú,lè shēng cái lüè hǎo shuí rú。
功名自昔难终始,去国彷徨只报书。gōng míng zì xī nán zhōng shǐ,qù guó páng huáng zhǐ bào shū。

史记三十六首

郑学醇

欲劫强秦事已难,可怜骈死为燕丹。yù jié qiáng qín shì yǐ nán,kě lián pián sǐ wèi yàn dān。
美人玉腕将军首,恨满西风易水寒。měi rén yù wàn jiāng jūn shǒu,hèn mǎn xī fēng yì shuǐ hán。

史记三十六首

郑学醇

结好宁论百镒金,此生然诺为谁深。jié hǎo níng lùn bǎi yì jīn,cǐ shēng rán nuò wèi shuí shēn。
濮阳仗剑酬知己,不负穷交一片心。pú yáng zhàng jiàn chóu zhī jǐ,bù fù qióng jiāo yī piàn xīn。

史记三十六首

郑学醇

呜咽歌中薤露晞,田横宾客世间稀。wū yàn gē zhōng xiè lù xī,tián héng bīn kè shì jiān xī。
可怜王蠋捐生日,七十馀城只布衣。kě lián wáng zhú juān shēng rì,qī shí yú chéng zhǐ bù yī。

史记三十六首

郑学醇

枫树潇潇汩水深,宗臣眷顾意何深。fēng shù xiāo xiāo gǔ shuǐ shēn,zōng chén juàn gù yì hé shēn。
强秦反覆重诒楚,谋国何人竭寸心。qiáng qín fǎn fù zhòng yí chǔ,móu guó hé rén jié cùn xīn。

史记三十六首

郑学醇

日落烟生楚水昏,不堪南望独销魂。rì luò yān shēng chǔ shuǐ hūn,bù kān nán wàng dú xiāo hún。
长沙召去游梁苑,宣室空劳赐对恩。zhǎng shā zhào qù yóu liáng yuàn,xuān shì kōng láo cì duì ēn。

史记三十六首

郑学醇

辽阳东望尽临洮,万里风烟戌垒高。liáo yáng dōng wàng jǐn lín táo,wàn lǐ fēng yān xū lěi gāo。
城窟未堙秦祚改,不知亭幛为谁劳。chéng kū wèi yīn qín zuò gǎi,bù zhī tíng zhàng wèi shuí láo。

史记三十六首

郑学醇

故国恩深五世馀,强秦回首已丘墟。gù guó ēn shēn wǔ shì yú,qiáng qín huí shǒu yǐ qiū xū。
东风阳武惊尘起,犹似韩椎击副车。dōng fēng yáng wǔ jīng chén qǐ,yóu shì hán chuí jī fù chē。

史记三十六首

郑学醇

丛祠篝火作狐鸣,垄卒凭妖亦树兵。cóng cí gōu huǒ zuò hú míng,lǒng zú píng yāo yì shù bīng。
百二山河终瓦解,不须闾左戍长城。bǎi èr shān hé zhōng wǎ jiě,bù xū lǘ zuǒ shù zhǎng chéng。

史记三十六首

郑学醇

慷慨休论百战功,楚歌声散阵云空。kāng kǎi xiū lùn bǎi zhàn gōng,chǔ gē shēng sàn zhèn yún kōng。
英雄失势谁相恋,惟有虞姬在帐中。yīng xióng shī shì shuí xiāng liàn,wéi yǒu yú jī zài zhàng zhōng。