古诗词

为子晋叔答潘上舍

郑学醇

吴钩宝剑昔藏晦,精灵直射银河界。wú gōu bǎo jiàn xī cáng huì,jīng líng zhí shè yín hé jiè。
延津一夕化为龙,轰雷烨电呈光怪。yán jīn yī xī huà wèi lóng,hōng léi yè diàn chéng guāng guài。
荆山璞玉无人识,赵王得之成拱璧。jīng shān pú yù wú rén shí,zhào wáng dé zhī chéng gǒng bì。
相如慷慨西入秦,十五全城不肯易。xiāng rú kāng kǎi xī rù qín,shí wǔ quán chéng bù kěn yì。
奇器逢人自有时,尘世悠悠那得知。qí qì féng rén zì yǒu shí,chén shì yōu yōu nà dé zhī。
丈夫遇合亦如此,折圭担爵宁忧迟。zhàng fū yù hé yì rú cǐ,zhé guī dān jué níng yōu chí。
羡君才可追骚雅,蝌痕鸟迹闲挥洒。xiàn jūn cái kě zhuī sāo yǎ,kē hén niǎo jì xián huī sǎ。
兴来春雪但孤扬,其曲弥高和弥寡。xīng lái chūn xuě dàn gū yáng,qí qū mí gāo hé mí guǎ。
羡君兰玉满庭芳,飞觞坐我开中堂。xiàn jūn lán yù mǎn tíng fāng,fēi shāng zuò wǒ kāi zhōng táng。
只今奕叶承恩泽,鸾书云搆争辉煌。zhǐ jīn yì yè chéng ēn zé,luán shū yún gòu zhēng huī huáng。
大才晚成未为苦,高名早已登天府。dà cái wǎn chéng wèi wèi kǔ,gāo míng zǎo yǐ dēng tiān fǔ。
五凤楼须玉斧修,九章衮待金针补。wǔ fèng lóu xū yù fǔ xiū,jiǔ zhāng gǔn dài jīn zhēn bǔ。
水有沧溟鱼有鲲,一朝变化凌秋氛。shuǐ yǒu cāng míng yú yǒu kūn,yī cháo biàn huà líng qiū fēn。
扶摇而上九万里,背负苍天足乱云。fú yáo ér shàng jiǔ wàn lǐ,bèi fù cāng tiān zú luàn yún。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

三国志魏书九首

郑学醇

中原不改旧山河,仙掌偏承雨露多。zhōng yuán bù gǎi jiù shān hé,xiān zhǎng piān chéng yǔ lù duō。
若道无情是金石,岂应辞汉泪滂沱。ruò dào wú qíng shì jīn shí,qǐ yīng cí hàn lèi pāng tuó。

三国志魏书九首

郑学醇

十年三徙竟何之,梦里磨钱梦后疑。shí nián sān xǐ jìng hé zhī,mèng lǐ mó qián mèng hòu yí。
国本未摇枝干尽,不须求自试明时。guó běn wèi yáo zhī gàn jǐn,bù xū qiú zì shì míng shí。

三国志魏书九首

郑学醇

文若家声自朗陵,当涂世裔是曹腾。wén ruò jiā shēng zì lǎng líng,dāng tú shì yì shì cáo téng。
崎岖河朔相从意,四百年间又废兴。qí qū hé shuò xiāng cóng yì,sì bǎi nián jiān yòu fèi xīng。

三国志魏书九首

郑学醇

世路干戈满目愁,王孙犹自滞荆州。shì lù gàn gē mǎn mù chóu,wáng sūn yóu zì zhì jīng zhōu。
不知归款曹公后,诃赋何人更倚楼。bù zhī guī kuǎn cáo gōng hòu,hē fù hé rén gèng yǐ lóu。

三国志魏书九首

郑学醇

海内元龙是俊流,郡齐空抱济时忧。hǎi nèi yuán lóng shì jùn liú,jùn qí kōng bào jì shí yōu。
不堪多难逢摇落,谁与同登百尺楼。bù kān duō nán féng yáo luò,shuí yǔ tóng dēng bǎi chǐ lóu。

三国志魏书九首

郑学醇

辽海西归雪鬓空,自甘牢落故园中。liáo hǎi xī guī xuě bìn kōng,zì gān láo luò gù yuán zhōng。
汉臣惟有杨彪在,几杖承恩入魏宫。hàn chén wéi yǒu yáng biāo zài,jǐ zhàng chéng ēn rù wèi gōng。

三国志魏书九首

郑学醇

堪怜弱草与轻尘,一节甘为截鼻人。kān lián ruò cǎo yǔ qīng chén,yī jié gān wèi jié bí rén。
三马梦回天地改,曹家曾得几忠臣。sān mǎ mèng huí tiān dì gǎi,cáo jiā céng dé jǐ zhōng chén。

三国志吴书五首

郑学醇

孙郎年少有雄名,江左开基霸业成。sūn láng nián shǎo yǒu xióng míng,jiāng zuǒ kāi jī bà yè chéng。
引镜自怜功未竟,中原谁更与争衡。yǐn jìng zì lián gōng wèi jìng,zhōng yuán shuí gèng yǔ zhēng héng。

三国志吴书五首

郑学醇

濡须坞外盛军容,春水方生得战船。rú xū wù wài shèng jūn róng,chūn shuǐ fāng shēng dé zhàn chuán。
部伍回还闻凤吹,北人谁不羡吴侬。bù wǔ huí hái wén fèng chuī,běi rén shuí bù xiàn wú nóng。

三国志吴书五首

郑学醇

王浚楼船早受降,漫劳铁锁画长江。wáng jùn lóu chuán zǎo shòu jiàng,màn láo tiě suǒ huà zhǎng jiāng。
四州六郡浑全盛,青盖摇摇入魏邦。sì zhōu liù jùn hún quán shèng,qīng gài yáo yáo rù wèi bāng。

三国志吴书五首

郑学醇

曹公横槊下荆州,囊括东南意未休。cáo gōng héng shuò xià jīng zhōu,náng kuò dōng nán yì wèi xiū。
八十万军同一炬,月明乌鹊为谁愁。bā shí wàn jūn tóng yī jù,yuè míng wū què wèi shuí chóu。

三国志吴书五首

郑学醇

翩翩游子涉江湘,似为兵家说短长。piān piān yóu zi shè jiāng xiāng,shì wèi bīng jiā shuō duǎn zhǎng。
莫怪樽前留一顾,知音原自有周郎。mò guài zūn qián liú yī gù,zhī yīn yuán zì yǒu zhōu láng。

三国志蜀书二首

郑学醇

三顾频烦下草庐,艰危偏许共驰驱。sān gù pín fán xià cǎo lú,jiān wēi piān xǔ gòng chí qū。
益州险沃称天府,终始成都是汉都。yì zhōu xiǎn wò chēng tiān fǔ,zhōng shǐ chéng dōu shì hàn dōu。

三国志蜀书二首

郑学醇

吴蜀山川一水通,荆襄偏据地图雄。wú shǔ shān chuān yī shuǐ tōng,jīng xiāng piān jù dì tú xióng。
云长千载英魂在,江左谁令数阿蒙。yún zhǎng qiān zài yīng hún zài,jiāng zuǒ shuí lìng shù ā méng。

晋书十二首

郑学醇

殿前曾燬雉头裘,声伎平吴却尽收。diàn qián céng huǐ zhì tóu qiú,shēng jì píng wú què jǐn shōu。
轧轧羊车随月色,六宫清夜美遨游。yà yà yáng chē suí yuè sè,liù gōng qīng yè měi áo yóu。