古诗词

武夷篇寄冯稚谟

郑学醇

武夷之山天下奇,溪流九曲清涟漪。wǔ yí zhī shān tiān xià qí,xī liú jiǔ qū qīng lián yī。
峰峦秀拔耸霄汉,仙灵往往来栖迟。fēng luán xiù bá sǒng xiāo hàn,xiān líng wǎng wǎng lái qī chí。
大王峰高号天柱,玉女亭亭更媚妩。dà wáng fēng gāo hào tiān zhù,yù nǚ tíng tíng gèng mèi wǔ。
弱水源通天鉴池,升真洞接蓬菜圃。ruò shuǐ yuán tōng tiān jiàn chí,shēng zhēn dòng jiē péng cài pǔ。
访道曾闻十二仙,披衣同谒魏子骞。fǎng dào céng wén shí èr xiān,pī yī tóng yè wèi zi qiān。
龙潭领得飞升诀,凡骨一蜕三千年。lóng tán lǐng dé fēi shēng jué,fán gǔ yī tuì sān qiān nián。
幔亭开宴曾孙列,凌空万仞虹桥设。màn tíng kāi yàn céng sūn liè,líng kōng wàn rèn hóng qiáo shè。
宾云几曲彩霞飞,铁笛一声山石裂。bīn yún jǐ qū cǎi xiá fēi,tiě dí yī shēng shān shí liè。
翠屏丹灶尚依然,悠悠往事人空传。cuì píng dān zào shàng yī rán,yōu yōu wǎng shì rén kōng chuán。
控鹤大仙缈何去,谁能契此清都缘。kòng hè dà xiān miǎo hé qù,shuí néng qì cǐ qīng dōu yuán。
冯生名挂天台藉,足蹑天梯访仙迹。féng shēng míng guà tiān tái jí,zú niè tiān tī fǎng xiān jì。
崖头招鹤鹤初还,岩下搴华华吐色。yá tóu zhāo hè hè chū hái,yán xià qiān huá huá tǔ sè。
箕踞长吟看水帘,一编寄我西来鹣。jī jù zhǎng yín kàn shuǐ lián,yī biān jì wǒ xī lái jiān。
安得乘风振羽臂,与君重访张金蟾。ān dé chéng fēng zhèn yǔ bì,yǔ jūn zhòng fǎng zhāng jīn chán。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

隋书十首

郑学醇

穷秋杀气正潇潇,突厥牙前落二雕。qióng qiū shā qì zhèng xiāo xiāo,tū jué yá qián luò èr diāo。
走马电飞弓霹雳,将军那数霍嫖姚。zǒu mǎ diàn fēi gōng pī lì,jiāng jūn nà shù huò piáo yáo。

隋书十首

郑学醇

曾是齐廷视草臣,十年天上掌丝纶。céng shì qí tíng shì cǎo chén,shí nián tiān shàng zhǎng sī lún。
堪嗟出刺湖州日,还作杨家佐命人。kān jiē chū cì hú zhōu rì,hái zuò yáng jiā zuǒ mìng rén。

隋书十首

郑学醇

林邑迢遥进雪鹦,相君空自负才名。lín yì tiáo yáo jìn xuě yīng,xiāng jūn kōng zì fù cái míng。
挥毫赋就重惊座,不向荆南羡祢衡。huī háo fù jiù zhòng jīng zuò,bù xiàng jīng nán xiàn mí héng。

隋书十首

郑学醇

平陈仆射最元功,回首勤劳总属空。píng chén pū shè zuì yuán gōng,huí shǒu qín láo zǒng shǔ kōng。
不为晋王留贵嫔,也应含恨报高公。bù wèi jìn wáng liú guì pín,yě yīng hán hèn bào gāo gōng。

隋书十首

郑学醇

逶迤避地出江陵,列戟朱门衅已乘。wēi yí bì dì chū jiāng líng,liè jǐ zhū mén xìn yǐ chéng。
何用先朝频颂美,腹心曾不似张衡。hé yòng xiān cháo pín sòng měi,fù xīn céng bù shì zhāng héng。

隋书十首

郑学醇

麟阁曾闻尽世臣,柳䛒恩宠更无伦。lín gé céng wén jǐn shì chén,liǔ biàn ēn chǒng gèng wú lún。
内庭夜宴虚明月,不见词人见偶人。nèi tíng yè yàn xū míng yuè,bù jiàn cí rén jiàn ǒu rén。

隋书十首

郑学醇

蜀将当年服远夷,至今犹自詟天威。shǔ jiāng dāng nián fú yuǎn yí,zhì jīn yóu zì zhé tiān wēi。
亡夫决胜凭骁勇,却向南中仆旧碑。wáng fū jué shèng píng xiāo yǒng,què xiàng nán zhōng pū jiù bēi。

隋书十首

郑学醇

欲将强盛远夸胡,罗绮金珠列国都。yù jiāng qiáng shèng yuǎn kuā hú,luó qǐ jīn zhū liè guó dōu。
百戏未终兵甲起,不须重进外边图。bǎi xì wèi zhōng bīng jiǎ qǐ,bù xū zhòng jìn wài biān tú。

唐书十六首

郑学醇

天策将军府正开,分番学士拥驺来。tiān cè jiāng jūn fǔ zhèng kāi,fēn fān xué shì yōng zōu lái。
蒹资谋断称房杜,犹向朱门蹀血回。jiān zī móu duàn chēng fáng dù,yóu xiàng zhū mén dié xuè huí。

唐书十六首

郑学醇

绣陌休歌契苾儿,百年天地几推移。xiù mò xiū gē qì bì ér,bǎi nián tiān dì jǐ tuī yí。
阴阳调燮凭谁在,九月梨花折一枝。yīn yáng diào xiè píng shuí zài,jiǔ yuè lí huā zhé yī zhī。

唐书十六首

郑学醇

花萼春风拂御楼,楼前新曲按梁州。huā è chūn fēng fú yù lóu,lóu qián xīn qū àn liáng zhōu。
宫离商乱谁堪听,似送边城一断愁。gōng lí shāng luàn shuí kān tīng,shì sòng biān chéng yī duàn chóu。

唐书十六首

郑学醇

得宠深移得怨深,门横金锁漏声沉。dé chǒng shēn yí dé yuàn shēn,mén héng jīn suǒ lòu shēng chén。
汉宫衣赭人何在,骨醉难回二圣心。hàn gōng yī zhě rén hé zài,gǔ zuì nán huí èr shèng xīn。

唐书十六首

郑学醇

瓜熟黄台子渐稀,银潢天派一丝微。guā shú huáng tái zi jiàn xī,yín huáng tiān pài yī sī wēi。
金鸡槲抄频颁赦,岭外流人更不归。jīn jī hú chāo pín bān shè,lǐng wài liú rén gèng bù guī。

唐书十六首

郑学醇

虞渊日傍五龙飞,回首那知万事非。yú yuān rì bàng wǔ lóng fēi,huí shǒu nà zhī wàn shì fēi。
最恨不如汾水雁,年年犹作一行归。zuì hèn bù rú fén shuǐ yàn,nián nián yóu zuò yī xíng guī。

唐书十六首

郑学醇

弓劲霜清马绝尘,五王秋猎渭城滨。gōng jìn shuāng qīng mǎ jué chén,wǔ wáng qiū liè wèi chéng bīn。
赤鹰黄鹘争奇逸,只有雄狐不避人。chì yīng huáng gǔ zhēng qí yì,zhǐ yǒu xióng hú bù bì rén。