古诗词

罗浮篇赠梁先孔兼寄韩孝廉

郑学醇

罗山兀立番禺东,江源直与句曲通。luó shān wù lì fān yú dōng,jiāng yuán zhí yǔ jù qū tōng。
浮山乃是蓬莱之一岛,上古浮海而来附其中。fú shān nǎi shì péng lái zhī yī dǎo,shàng gǔ fú hǎi ér lái fù qí zhōng。
二山相合五百里,其高三十六百仞,巉岩岝崿摩苍空。èr shān xiāng hé wǔ bǎi lǐ,qí gāo sān shí liù bǎi rèn,chán yán zuò è mó cāng kōng。
是为十大洞天之第七,霞炬叠叠四百三十有二之仙峰。shì wèi shí dà dòng tiān zhī dì qī,xiá jù dié dié sì bǎi sān shí yǒu èr zhī xiān fēng。
璇房瑶宫七十二,飞流瀑布澎湃而铮鏦。xuán fáng yáo gōng qī shí èr,fēi liú pù bù pēng pài ér zhēng cōng。
就中飞云最崒嵂,石楼中天相对出。jiù zhōng fēi yún zuì zú lǜ,shí lóu zhōng tiān xiāng duì chū。
铁桥东望即扶桑,夜半鸡鸣观海日。tiě qiáo dōng wàng jí fú sāng,yè bàn jī míng guān hǎi rì。
朱明耀真谁所司,太极仙卿朱灵芝。zhū míng yào zhēn shuí suǒ sī,tài jí xiān qīng zhū líng zhī。
葛洪鲍靓时相访,翩翩玉燕来差池。gé hóng bào jìng shí xiāng fǎng,piān piān yù yàn lái chà chí。
梁卢王佐亦仙侣,轩鸾控鹤骖虬螭。liáng lú wáng zuǒ yì xiān lǚ,xuān luán kòng hè cān qiú chī。
灵岩福地人罕到,瑶华琪草长葳蕤。líng yán fú dì rén hǎn dào,yáo huá qí cǎo zhǎng wēi ruí。
碧桃春风开烂熳,仙苻竹叶娟娟垂。bì táo chūn fēng kāi làn màn,xiān fú zhú yè juān juān chuí。
别有寒梅寄幽壑,千枝万枝珠错落。bié yǒu hán méi jì yōu hè,qiān zhī wàn zhī zhū cuò luò。
游人醉枕梦游仙,月转参横天漠漠。yóu rén zuì zhěn mèng yóu xiān,yuè zhuǎn cān héng tiān mò mò。
凤凰谷口凤雏飞,龙潭潭上苍龙归。fèng huáng gǔ kǒu fèng chú fēi,lóng tán tán shàng cāng lóng guī。
冲虚观里渴虹敛,朝斗坛前睨日辉。chōng xū guān lǐ kě hóng liǎn,cháo dòu tán qián nì rì huī。
此山名胜天下无,峰峦沓霭接天都。cǐ shān míng shèng tiān xià wú,fēng luán dá ǎi jiē tiān dōu。
不向中原数恒霍,宁论海外夸蓬壶。bù xiàng zhōng yuán shù héng huò,níng lùn hǎi wài kuā péng hú。
韩君文彩何卓荦,兴酣落笔摇五岳。hán jūn wén cǎi hé zhuó luò,xīng hān luò bǐ yáo wǔ yuè。
图书暂此搆精庐,行向彤庭披礼乐。tú shū zàn cǐ gòu jīng lú,xíng xiàng tóng tíng pī lǐ lè。
招携复有梁生才,壮游吴楚始归来。zhāo xié fù yǒu liáng shēng cái,zhuàng yóu wú chǔ shǐ guī lái。
何但名山探幽胜,还期结驷黄金台。hé dàn míng shān tàn yōu shèng,hái qī jié sì huáng jīn tái。
罗浮山,真碨㠥。luó fú shān,zhēn wèi lǜ。
曾闻安期生,卖药东海市,鹤驭飘飘时一至。céng wén ān qī shēng,mài yào dōng hǎi shì,hè yù piāo piāo shí yī zhì。
华子期,亦居此,岁易其形为十二。huá zi qī,yì jū cǐ,suì yì qí xíng wèi shí èr。
莫道神仙不可逢,世上英雄回首是。mò dào shén xiān bù kě féng,shì shàng yīng xióng huí shǒu shì。
我与仙山似有缘,只今高卧海云边。wǒ yǔ xiān shān shì yǒu yuán,zhǐ jīn gāo wò hǎi yún biān。
金丹寤寐苏玄朗,颠毛种种心茫然。jīn dān wù mèi sū xuán lǎng,diān máo zhǒng zhǒng xīn máng rán。
思君欲订罗浮䊻,挥毫一寄罗浮篇。sī jūn yù dìng luó fú gān,huī háo yī jì luó fú piān。
会须与君支短策,逍遥直上飞云颠。huì xū yǔ jūn zhī duǎn cè,xiāo yáo zhí shàng fēi yún diān。
倒骑黄鹤揖群仙,頫视齐州历历九点之苍烟。dào qí huáng hè yī qún xiān,fǔ shì qí zhōu lì lì jiǔ diǎn zhī cāng yān。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

落花

郑学醇

每到花时忍独醒,化机开落几曾停。měi dào huā shí rěn dú xǐng,huà jī kāi luò jǐ céng tíng。
落花还有开花日,雪鬓何时得再青。luò huā hái yǒu kāi huā rì,xuě bìn hé shí dé zài qīng。

感旧

郑学醇

漫游曾到骆瓯西,万事关心醉懒题。màn yóu céng dào luò ōu xī,wàn shì guān xīn zuì lǎn tí。
风雨渐多春渐老,绿阴浓匝乱莺啼。fēng yǔ jiàn duō chūn jiàn lǎo,lǜ yīn nóng zā luàn yīng tí。

郑学醇

卧凭毡罽食凭鱼,薄荷香传半醉余。wò píng zhān jì shí píng yú,báo hé xiāng chuán bàn zuì yú。
一线绿睛闲白昼,冷看鼯技渐消除。yī xiàn lǜ jīng xián bái zhòu,lěng kàn wú jì jiàn xiāo chú。

经所亲故居

郑学醇

倚山临水旧烟霞,回首人间几岁华。yǐ shān lín shuǐ jiù yān xiá,huí shǒu rén jiān jǐ suì huá。
溪鸟不随时事改,春深啼上野棠花。xī niǎo bù suí shí shì gǎi,chūn shēn tí shàng yě táng huā。

重有感

郑学醇

玉洞桃花千树春,回看风物总成尘。yù dòng táo huā qiān shù chūn,huí kàn fēng wù zǒng chéng chén。
凭君莫恨人难遇,何限人间不遇人。píng jūn mò hèn rén nán yù,hé xiàn rén jiān bù yù rén。

约李神白访冲虚观李九还鍊师

郑学醇

罗浮道士不相识,闻在葛洪丹灶西。luó fú dào shì bù xiāng shí,wén zài gé hóng dān zào xī。
已办短筇双不借,与君联步访丹梯。yǐ bàn duǎn qióng shuāng bù jiè,yǔ jūn lián bù fǎng dān tī。

赋得楚姬二首

郑学醇

纤腰浑欲不胜裾,花不如兮玉不如。xiān yāo hún yù bù shèng jū,huā bù rú xī yù bù rú。
莫倚红颜轻缓颊,君王留意在商于。mò yǐ hóng yán qīng huǎn jiá,jūn wáng liú yì zài shāng yú。

赋得楚姬二首

郑学醇

章华西望即高唐,为雨为云入梦长。zhāng huá xī wàng jí gāo táng,wèi yǔ wèi yún rù mèng zhǎng。
惟楚有才如宋玉,只将词赋事君王。wéi chǔ yǒu cái rú sòng yù,zhǐ jiāng cí fù shì jūn wáng。

夏日园亭七首

郑学醇

琅玕百尺漫摇风,石榻闲吟日可中。láng gān bǎi chǐ màn yáo fēng,shí tà xián yín rì kě zhōng。
黄鸟自来还自转,绿阴谁惜又谁同。huáng niǎo zì lái hái zì zhuǎn,lǜ yīn shuí xī yòu shuí tóng。

夏日园亭七首

郑学醇

溶溶新绿满池塘,红藕花深属玉藏。róng róng xīn lǜ mǎn chí táng,hóng ǒu huā shēn shǔ yù cáng。
蓦地赤游忽惊散,空馀烟水半斜阳。mò dì chì yóu hū jīng sàn,kōng yú yān shuǐ bàn xié yáng。

夏日园亭七首

郑学醇

金鸭香销午梦馀,数声啼鸟竹窗虚。jīn yā xiāng xiāo wǔ mèng yú,shù shēng tí niǎo zhú chuāng xū。
箕山去后无高士,玄晏何劳更著书。jī shān qù hòu wú gāo shì,xuán yàn hé láo gèng zhù shū。

夏日园亭七首

郑学醇

莫买黄金铸子期,素琴三尺久无丝。mò mǎi huáng jīn zhù zi qī,sù qín sān chǐ jiǔ wú sī。
静观物理成幽趣,嘒嘒玄蝉绿树枝。jìng guān wù lǐ chéng yōu qù,huì huì xuán chán lǜ shù zhī。

夏日园亭七首

郑学醇

日永庭阴荫转迟,坐调元气学希夷。rì yǒng tíng yīn yīn zhuǎn chí,zuò diào yuán qì xué xī yí。
谁人解得还丹意,大乙关元只自知。shuí rén jiě dé hái dān yì,dà yǐ guān yuán zhǐ zì zhī。

夏日园亭七首

郑学醇

山桃花落叶青青,掩户时看大洞经。shān táo huā luò yè qīng qīng,yǎn hù shí kàn dà dòng jīng。
扫却竹床无所事,松风偏喜卧来听。sǎo què zhú chuáng wú suǒ shì,sōng fēng piān xǐ wò lái tīng。

夏日园亭七首

郑学醇

自有灵根自不知,浮生何苦事支离。zì yǒu líng gēn zì bù zhī,fú shēng hé kǔ shì zhī lí。
内庭销尽元精秘,欲养纯阳觉已迟。nèi tíng xiāo jǐn yuán jīng mì,yù yǎng chún yáng jué yǐ chí。