古诗词

咏虞美人草

郑学醇

白鹤峰前逢野老,手挂灼灼一花好。bái hè fēng qián féng yě lǎo,shǒu guà zhuó zhuó yī huā hǎo。
秾妆艳质自天然,云是虞姬原上草。nóng zhuāng yàn zhì zì tiān rán,yún shì yú jī yuán shàng cǎo。
一枝一叶如披甲,两叶一花相间插。yī zhī yī yè rú pī jiǎ,liǎng yè yī huā xiāng jiān chā。
队间容队伍容伍,绝似项王用兵法。duì jiān róng duì wǔ róng wǔ,jué shì xiàng wáng yòng bīng fǎ。
忆昔项王垓下时,楚汉雌雄尚未知。yì xī xiàng wáng gāi xià shí,chǔ hàn cí xióng shàng wèi zhī。
项王百战夸百胜,淮阴之战多用奇。xiàng wáng bǎi zhàn kuā bǎi shèng,huái yīn zhī zhàn duō yòng qí。
三十万兵集阵厚,孔将军左费军右。sān shí wàn bīng jí zhèn hòu,kǒng jiāng jūn zuǒ fèi jūn yòu。
汉王旗鼓在中权,绛侯柴军俱在后。hàn wáng qí gǔ zài zhōng quán,jiàng hóu chái jūn jù zài hòu。
纷纷殿后属游兵,绕围三匝楚歌声。fēn fēn diàn hòu shǔ yóu bīng,rào wéi sān zā chǔ gē shēng。
四队骑兮亡两骑,楚业冰消汉业成。sì duì qí xī wáng liǎng qí,chǔ yè bīng xiāo hàn yè chéng。
一泓恨血洒原隰,天亡之数何嗟及。yī hóng hèn xuè sǎ yuán xí,tiān wáng zhī shù hé jiē jí。
只今烟雨裛花枝,犹似帐前人饮泣。zhǐ jīn yān yǔ yì huā zhī,yóu shì zhàng qián rén yǐn qì。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

唐书十六首

郑学醇

腊后东风力正微,碧檐春雪尚霏霏。là hòu dōng fēng lì zhèng wēi,bì yán chūn xuě shàng fēi fēi。
承恩赐浴温泉底,绵绣云屏暖作围。chéng ēn cì yù wēn quán dǐ,mián xiù yún píng nuǎn zuò wéi。

唐书十六首

郑学醇

幛掩金鸡隐祸胎,涧关不禁羯胡来。zhàng yǎn jīn jī yǐn huò tāi,jiàn guān bù jìn jié hú lái。
仙芝已枉哥舒溃,玉辇匆匆向马嵬。xiān zhī yǐ wǎng gē shū kuì,yù niǎn cōng cōng xiàng mǎ wéi。

唐书十六首

郑学醇

露湿烟生芳草萋,翠华遥拂蜀山低。lù shī yān shēng fāng cǎo qī,cuì huá yáo fú shǔ shān dī。
可怜山下花如锦,空有春魂逐燕西。kě lián shān xià huā rú jǐn,kōng yǒu chūn hún zhú yàn xī。

唐书十六首

郑学醇

玉漏沉沉珠露稀,粉梅檀杏歇芳菲。yù lòu chén chén zhū lù xī,fěn méi tán xìng xiē fāng fēi。
金沙洞口长生殿,万里无云秋月辉。jīn shā dòng kǒu zhǎng shēng diàn,wàn lǐ wú yún qiū yuè huī。

唐书十六首

郑学醇

太平池馆乐游原,昔日繁华今几存。tài píng chí guǎn lè yóu yuán,xī rì fán huá jīn jǐ cún。
祓禊年年人尽乐,野花开遍水潺湲。fú xì nián nián rén jǐn lè,yě huā kāi biàn shuǐ chán yuán。

唐书十六首

郑学醇

堪怜蔓草竟难图,猎苑球场兴总孤。kān lián màn cǎo jìng nán tú,liè yuàn qiú chǎng xīng zǒng gū。
国命已归阉竖手,凭高空叹近臣无。guó mìng yǐ guī yān shù shǒu,píng gāo kōng tàn jìn chén wú。

唐书十六首

郑学醇

冯翊追趋猎渭城,丁宁天语相班行。féng yì zhuī qū liè wèi chéng,dīng níng tiān yǔ xiāng bān xíng。
当时何事亲承诏,千载君臣际会情。dāng shí hé shì qīn chéng zhào,qiān zài jūn chén jì huì qíng。

唐书十六首

郑学醇

汾阳将略早登坛,免胄能令虏胆寒。fén yáng jiāng lüè zǎo dēng tán,miǎn zhòu néng lìng lǔ dǎn hán。
声伎却因名相减,立功容易处功难。shēng jì què yīn míng xiāng jiǎn,lì gōng róng yì chù gōng nán。

唐书十六首

郑学醇

少帝龙飞晋水时,邺侯经画自多奇。shǎo dì lóng fēi jìn shuǐ shí,yè hóu jīng huà zì duō qí。
衡山半似商山隐,重为储皇定国基。héng shān bàn shì shāng shān yǐn,zhòng wèi chǔ huáng dìng guó jī。

五代史六首

郑学醇

南北分疆自白沟,中华沦没几春秋。nán běi fēn jiāng zì bái gōu,zhōng huá lún méi jǐ chūn qiū。
堪怜不夜临关月,兵照燕云十六州。kān lián bù yè lín guān yuè,bīng zhào yàn yún shí liù zhōu。

五代史六首

郑学醇

刻苦频将铁砚磨,功名偏藉晋阳戈。kè kǔ pín jiāng tiě yàn mó,gōng míng piān jí jìn yáng gē。
时危不废调鹰乐,世运无端奈尔何。shí wēi bù fèi diào yīng lè,shì yùn wú duān nài ěr hé。

五代史六首

郑学醇

世上浮名总是闲,诗篇何意落人间。shì shàng fú míng zǒng shì xián,shī piān hé yì luò rén jiān。
乱来无地堪招隐,惟有华阴一片山。luàn lái wú dì kān zhāo yǐn,wéi yǒu huá yīn yī piàn shān。

五代史六首

郑学醇

挥斤断臂完清节,颠沛犹能洁此身。huī jīn duàn bì wán qīng jié,diān pèi yóu néng jié cǐ shēn。
为问归来长乐老,不知何代是君臣。wèi wèn guī lái zhǎng lè lǎo,bù zhī hé dài shì jūn chén。

五代史六首

郑学醇

飞鸾阁上醉妆残,风袭荷衣悄悄寒。fēi luán gé shàng zuì zhuāng cán,fēng xí hé yī qiāo qiāo hán。
仙曲未终人入草,勒铭谁道剑门难。xiān qū wèi zhōng rén rù cǎo,lēi míng shuí dào jiàn mén nán。

五代史六首

郑学醇

岭外方舆作帝家,南郊西望尽长沙。lǐng wài fāng yú zuò dì jiā,nán jiāo xī wàng jǐn zhǎng shā。
只今大庾峰头月,曾照芳华内苑花。zhǐ jīn dà yǔ fēng tóu yuè,céng zhào fāng huá nèi yuàn huā。